Từ khi xác định được mình 'đang yêu' boss lạnh lùng bắt đầu thể hiện mình là một người bạn trai vô cùng tuyệt vời trong lĩnh vực vừa mới nhập môn này. Sáng. Khi vừa mới tỉnh dậy, điều đầu tiên mà hắn nghĩ đến sẽ là cô. Sau khi thay đồ liền lập tức sang phòng cô, chẳng có gì khá hơn ngoài việc thân nhiệt lại tăng thêm một chút. Cái từ yêu mà hắn vừa định nghĩa tối qua dường như chưa quá rõ rằng để khai thông trí não hắn: đơn giản hắn cũng chưa hiểu hết được. Yêu là một cuốn sách dày vô tận, là thư viện lớn, là vũ trụ bao la, là không gian bí ẩn và cũng đơn giản là tiếng đập của con tim. Hắn dửng dưng nhìn cô rồi quay người đi ra khỏi phòng. Hắn cần đến công ty và cũng chẳng rỗi việc để ở nhà, mà đúng hơn hắn cũng chẳng biết mình phải ở nhà để làm cái quái gì. Nếu ngồi ngắm trần bảo nhi, lo lắng ăn không ngon ngủ không xem thì thật vô nghĩa, thời gian đó hắn nên đập mắt vào đống hợp đồng ở văn phòng còn hơn. Một trí não logic đến phát khóc của boss khi bắt đầu định nghĩa từ yêu đó là thời gian vô nghĩa thì hãy dẹp đi một góc nào đó và chăm chú vào tương lai sau này của tiểu thiếu gia nhà họ hàn. Có vẻ có lý hơn việc ngồi nắm tay trần bảo nhi mà sến súa sởn gai ốc như
' anh xin lỗi. Em hãy tỉnh lại đi mà '
' anh sẽ chết nếu em không tỉnh lại '
' tỉnh lại đi, anh sẽ làm mọi thứ mà em cầu dù em có bắt anh chết '
hàn mặc phong rõ không làm được việc đó và trước khi ra khỏi phòng không quên gửi tới cô một lời nhắn yêu thương
- tốt nhất là cứ ngủ đi, càng lâu càng tốt, vì khi tỉnh lại, em khó sống với tôi đấy
thật phũng phàng. Có ai còn nhớ đêm qua mới vừa khẳng định rằng mình yêu. Hôm nay đã đưa ra những lời đe dọa như muốn người ta ngủ mãi mãi như vậy. Cổ nhân quả nói sai , tình yêu bất tử đối với boss hàn mặc phong nên đổi thành tình yêu tự tử. Có như vậy mới dễ nghe hơn. Trần bảo nhi. Nghỉ được từng nào hay từng đó, đừng tỉnh lại quá sớm, nếu không một thiên thần sẽ phải chịu những biến đổi bất thường của khí hậu khi chuyển từ địa cục sang định nghĩa về yêu. Sẽ đau khổ lắm đấy
***
cốc. . .cốc. . .cốc
- vào đi
hàn mặc phong rời mắt khỏi đống giấy tờ khô cằn. Một cô thư ký trẻ khẽ liếc hắn, cúi đầu
- chủ tịch. Có ông john được thiếu gia hoàng quân mời đến
hắn thả chiếc bút máy xuống bàn, lịch thiệp đút tay vào túi quần tiến lại bộ sofa. Ông john bước vào , một bác sĩ chuyên nghiệp thì phong thái luôn rất tự tin nhưng khi đứng trước một ngọn núi băng lớn làm ông ta cảm thấy mình tự ti
- chào cậu
đáp lại ông ta là sự im lặng. Tiếng nước trà nóng rót vào ly phá tan sự yên ắng hai người, khói bốc lên, lướt một màn nhẹ qua gương mặt anh tuấn
- như thế nào?
- à. . . Vâng. Nếu dựa vào những lời cậu quân nói và những biểu hiện mà cậu gửi cho tôi trong email tối qua thì về mặt tâm lý cô ấy bị tổn thương khá nặng
hắn nhăn này tỏ vẻ khó hiểu. Thật sự là về mặt tâm lý học thì hắn nói thẳng ra là không rành
- là thế này. Tâm hồn cô ấy đã bị tổn thương nặng trong quá khứ bởi một nỗi đau nào đó hoặc một cú sock ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy. Theo bản năng của một số người sẽ chìm vào trầm cảm nặng nhưng một số khác lại hình thành bản năng khiến não bộ quên đi phần kí ức đó song khả năng xóa hết là rất thấp, họ chỉ quên đi giống như là chứng mất trí nhớ tạm thời trong y học, ký ức đó sẽ được khơi lại, vấn đề là thời gian và người đó có muốn hay không. Việc mà cô ấy xảy ra như hôm nay là em một số ký ức đã bị lãng quên bị kích đông khiến chìm vào vô thức. Một phần là em ám ảnh hoặc kích thích bởi ở hiện tại giống quá khứ
- làm sao hết?
- thật sự là rất khó nói, với những bệnh về tâm lý đa phần đều phụ thuộc vào bệnh nhân. Nếu người bệnh quả thực muốn nhớ lại thì tinh thần phải cực kỳ tốt và vững vàng, phải đủ can đảm để vượt qua còn nếu không thì rất khó nói, có thể bị hoảng loạn, bị trầm cảm nặng, nghiêm trọng hơn phần bản năng sinh tồn sẽ khiến người đó ngủ mãi mãi. Tốt nhất là nên lãnh quên như vậy sẽ tốt hơn- ông john nhìn hắn, cái nhìn như muốn đọc thấu tâm tư của hắn. Nhưng boss không phản là một kẻ bình thường đến nỗi để người khác chỉ cần nhìn cũng có thể biết được mình đang nghĩ gì thì quả thực hàn gia không thể có ngày hôm nay. Kết quả cuối cùng thu vào mắt ông ta cũng chỉ là một ác quỷ trong bóng đêm, ngồi trên bộ sofa, tay cầm ly trà bằng men sứ trắng bóng điểm lên màu trắng là những