Adenosine Triphosphate, Glycoside và muối Natri phối hợp lại, gọi là “Quy Tức Dược Tề”.
Hiệu quả của loại thuốc này tương đối đặc biệt, hơn nữa cái tên cũng rất đặc sắc, cho nên Giang Khương nhớ rất rõ ràng.
Xuất phát từ sự hiếu kỳ đối với loại thuốc này, Giang Khương lúc đó đã nghiên cứu rất chi tiết miêu tả về nó, còn có tư liệu có liên quan.
Loại thuốc này hơn mười năm trước do một vị y sư nhị phẩm am hiểu lĩnh vực điều chế thuốc điều chế ra được. Lúc đó, vị y sư này ra ngoài du ngoạn, đã tìm được một bản ghi lại cách điều chế phương thuốc cổ đại này, cùng với hiệu quả khá đặc biệt, làm cho ông cực kỳ hứng thú.
Sau mấy lần điều chỉnh và thí nghiệm, ông đã thay nguyên liệu bên trong từ Adenosine Triphosphate (ATP: phân tử mang năng lượng, có chức năng vận chuyển năng lượng đến các nơi cần thiết để tế bào sử dụng), lincosine và muối sodium sang Adenosine Triphosphate, glycoside và muối Natri.
Loại Adenosine Triphosphate, lincosine và muối sodium được gọi là thuốc “Giả Tử Dược Tề”.
Hiệu quả của Giả Tử Dược Tề rất mạnh, có thể khiến cho một người lâm vào trạng thái chết giả. Tuy nhiên, tác dụng phụ của nó cũng không nhỏ.
Sau khi chế tạo loại thuốc này, thông qua thí nghiệm trên động vật, vị y sư kia phát hiện trong chín mươi con chuột bạch được dùng làm thí nghiệm, có sáu con không tỉnh lại. Trải qua ba mươi ngày quan sát, cùng với tác động thức tỉnh não bộ và sử dụng thuốc làm tăng tuần hoàn, đã có ba con tỉnh lại, khôi phục chức năng như bình thường.
Nhưng ba con còn lại vẫn nằm trong trạng thái não tử vong, trong đó có hai con tuần hoàn hoàn toàn suy kiệt.
Đối với kết quả thí nghiệm như thế, vị y sư này hoàn toàn không để ý. Dù sao, mỗi một loại thuốc phải thông qua nhiều lần điều chỉnh mới có thể đạt đến trạng thái tương đối hoàn mỹ. Sau đó sẽ tiếp tục tiến hành thí nghiệm lần thứ hai trên động vật. Lần thí nghiệm trên chuột bạch sau này hoàn toàn không tệ. Trong số chín mươi con chuột bạch, chỉ có ba con là không tỉnh, số còn lại đều đã phục hồi thành công.
Quá mừng rỡ, vị y sư này đã lập tức gửi thành quả lên hội đồng thẩm tra dược phẩm, xin tiến hành thí nghiệm trên loài động vật linh trưởng.
Mặc dù báo cáo về khả năng thành công trên các loại động vật linh trưởng không có khả năng được thông qua, nhưng với hiệu quả đặc biệt của loại thuốc này cùng với tình huống đặc biệt, có tác dụng trong việc cứu mạng bệnh nhân, thành viên hội đồng thẩm tra dược phẩm đã phê chuẩn cho vị y sư này tiến thêm một bước thí nghiệm, đồng thời phái thành viên trong hội đồng đến quan sát toàn bộ quá trình thí nghiệm.
Sau khi được hội đồng thành viên phê chuẩn, vị y sư này đã tiến hành thử nghiệm trên động vật gần giống với con người nhất là khỉ. Nếu lần thí nghiệm này có thể vượt qua, như vậy nó sẽ chính thức được đưa vào sử dụng lâm sàng. Khi đã được xét duyệt thông qua, loại thuốc này có thể tiến vào nhóm “thuốc sử dụng có chỉ định”.
Nhưng lần này vận khí của ông lại không được may mắn, đã có ba con không tỉnh lại.
Qua bản báo cáo, thành viên hội đồng thẩm tra dược phẩm đã hạ lệnh ngừng tiến hành thí nghiệm loại thuốc này, xếp nó vào loại dược phẩm cần hạn chế.
Thuốc hạn chế đại diện cho tính nguy hiểm trong sử dụng rất cao. Cho dù nhất định phải sử dụng, cũng phải xin phép thành viên hội đồng thẩm tra dược phẩm, sau khi được phê duyệt mới có thể đem ra sử dụng.
Thuốc hạn chế sử dụng và thuốc do y sư tự quyết định sử dụng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Trong trường hợp thuộc nhóm hạn chế sử dụng chẳng khác nào phán án tử cho loại thuốc đó.
Đối mặt với quyết định như vậy, vị y sư này vô cùng tiếc nuối, nhưng cũng không muốn như vậy mà từ bỏ. Mặc dù nó không tính là an toàn, nhưng hiệu quả của nó lại cực kỳ có ý nghĩa trong điều trị lâm sàng.
Rốt cuộc, ông mất hơn một năm để điều chỉnh lại dược vật, tiến hành thử nghiệm trên chuột bạch, rốt cuộc cũng điều chế ra được một loại thuốc khác, chính là Quy Tức Dược Tề bây giờ.
Hiệu năng của Quy Tức Dược Tề chỉ bằng một phần ba của Giả Tử Dược Tề, nhưng tính an toàn lại cực kỳ cao, thuận lợi thông qua hội đồng thành viên thẩm tra dược phẩm, được phê chuẩn và tiến vào hàng ngũ dược phẩm sử dụng khi có chỉ định.
Mặc dù hiệu năng đã giảm bớt, nhưng nó lại có tác dụng vô cùng tốt trên những ca bệnh nặng, rất được các y sĩ và y sư của Thiên Y Viện sử dụng. Hơn nữa, trong điều trị lâm sàng cũng không xuất hiện bất kỳ tác dụng phụ nào.
Cho nên, mặc dù là thuốc chỉ được sử dụng khi có chỉ định, nhưng Giang Khương có thể khẳng định, với tiêu chuẩn nghiêm khắc của Thiên Y Viện, hơn nữa cùng với những báo cáo lâm sàng về tác dụng của nó trong mười năm qua, đủ để cam đoan tính an toàn của loại thuốc này.
Cho nên, trong vòng bảy mươi hai giờ, Tiểu Bảo sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng một vấn đề cần giải quyết ngay bây giờ là thân nhiệt của cậu bé rất cao.
Nhưng Giang Khương cũng biết, với năng lực của Lâm Ngọc Tường, còn có vị y sĩ Trương Ngọc Phượng, nếu không có cách nào để giải quyết, cho dù là hắn cũng không nhất định có biện pháp.
Nhưng mặc kệ thế nào, Giang Khương cũng quyết định tự mình đi xem một chút. Mặc dù kinh nghiệm của hắn chưa chắc đã phong phú bằng hai vị y sĩ Lâm Ngọc Tường và Trương Ngọc Phượng, nhưng hắn lại có những thứ mà hai người kia không thể so sánh.
Ngẩng đầu nhìn Lâm Ngọc Tường phía đối diện đang cau mày, Giang Khương gật đầu cảm ơn rồi nói:
- Vì chuyện của thằng nhò, đã làm cho Lâm huynh và Trương y sĩ vất vả nhiều.
- Lời này của cậu khách sáo quá rồi. Chúng ta đều là thành viên của Thiên Y Viện, vốn phải tương trợ lẫn nhau. Đừng nói chi đây cũng là bổn phận của tôi. Không cần phải khách sáo như vậy.
Mặc dù không ở Bắc Kinh, nhưng đều là nhân sĩ có chút quan hệ không nói rõ được với cao tầng Thiên Y Viện ở Bắc Kinh, nghe qua những chuyện về ngôi sao mới nổi Giang Khương này, Lâm Ngọc Tường chỉ ước thân được với Giang Khương càng nhiều càng tốt.
Thấy biểu hiện thân cận của Lâm Ngọc Tường như vậy, Giang Khương cũng không khách sáo, chỉ là nghĩ đến một việc, liền nói:
- Về tình huống của thằng bé, không biết...
- Bên phía CDC (trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh) đã cử người sang, đang tiến hành cách ly. Nhưng vẫn chưa phát hiện tình huống tương tự.
Nói xong, gương mặt Lâm Ngọc Tường thoáng dễ chịu hơn.
Lúc này, Giang Khương cũng gật đầu, âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu chưa phát hiện tình huống tương tự, như vậy lời đồn vi khuẩn có trong không khí sẽ giảm đi rất nhiều. Chỉ cần không truyền đi trong không khí, tính nguy hại của nó sẽ không cao.
- Được rồi, vậy để tôi đến xem Tiểu Bảo trước.
Giang Khương cười gật đầu.
- Cậu đi đi. Bây giờ Tiểu Bảo đang bị cách ly bên trong phòng kín. Có y sĩ thực tập trông coi.
- Cảm ơn.
Nghe được còn có y sĩ thực tập trông coi, gương mặt Giang Khương hiện lên sự cảm kích. Ý tứ như vậy cũng là đủ lắm rồi.