Vùng núi Long Sơn thật sự rất lớn, phạm vi mấy trăm dặm cơ bản đều là núi rừng nguyên thủy.
Chẳng qua mấy ngày này, Long Sơn cũng tương đối náo nhiệt. Một số gia đình sống trên núi hoặc nhà thợ săn thường xuyên có thể nhìn thấy từng chiếc trực thăng gào thét bay qua đỉnh đầu mình...
Đương nhiên cũng chỉ nhìn một hai ngày mà thôi. Rồi sau đó những người dân miền núi này đều nhận được thông báo của chính phủ, quốc gia sắp tiến hành một hoạt động diễn tập lớn tại vùng núi này, tạm thời tất cả dân cư bị cách ly khỏi vùng núi, đợi sau khi diễn tập chấm dứt mới được đưa trở về.
Chẳng ai nghi ngờ thông tin này cả. Dù sao thì mấy người miền núi thấy trực thăng bay qua như thế, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một lý do như vậy.
Cho nên trong một thời gian nửa ngày ngắn ngủi, những người dân miền núi này liền rời khỏi nhà của mình, đi tới ở tạm tại các thị trấn phụ cận.
Người miền núi rút lui, càng có nhiều trực thăng xuất hiện hơn, duy trì độ cao chừng trăm thước, dò xét hầu như toàn bộ khu núi.
Chỉ đáng thương cho đám dã thú tại vùng núi Long Sơn này, bị cái tên khổng lồ phát ra tiếng động kinh khủng bay tới làm cho sợ chạy toán loạn...
Đến cuối cùng, chúng cũng chỉ có thể chia ra mà run rẩy, trốn trong các hang núi hoặc hốc cây, không dám thò mặt ra nữa.
Mà vốn trụ sở Long Sơn bị vây như thùng sắt, lúc này ngoài phòng ngự của bản thân trụ sở ra, bên ngoài còn bố trí mấy căn cứ quân sự như pháo đài vậy, nhưng không lúc nào thấy có quân nhân cảnh giới và tuần tra...
Chỉ có giữa núi rừng, thỉnh thoảng thấy thoáng hiện lên một tia sáng đỏ rất nhỏ của camera giám sát và trong trụ sở không ngừng có máy bay giám sát bốn cánh loại nhỏ bay ra, tuần tra xung quanh...
Những loại máy bay giám sát loại nhỏ này cơ bản đều do Thiên Y viện trang bị...
Giá trị chế tạo của mấy món nhỏ này cũng không cao, thật ra là do Thiên Y viện mua buôn từ một xưởng nội địa, sau đó tiền hành cải tạo đơn giản...
Đương nhiên mấy món đồ chơi này cũng phải chỉ mất một hai vạn tệ. Thiên Y viện tốn hơn năm mươi vạn tất cả, đặt mua buôn hơn ngàn cái, lại tăng thêm camera wifi hồng ngoại, tăng cường pin dung lượng cao cho loại máy bay giám sát này.
Hơn nữa cùng với thứ này còn có camera tầm xa và các thiết bị giám sát tương ứng, tổng cộng lại cũng phải chừng một một triệu... Tuy nhiên hơn mười một triệu với nơi giàu có như Thiên Y viện mà nói thì cũng chẳng phải chuyện gì lớn...
Nhưng có một ngàn cái máy bay thay nhau bay vòng vòng quanh trụ sở, có thể bao trùm phạm vi mấy trăm cây số tại vùng núi Long Sơn, hơn nữa còn có camera giám sát hồng ngoại, một khi có yêu tộc xuất hiện với số lượng lớn, cơ bản không thể qua mắt được những thiết bị giám sát này.
Mặt khác còn có máy bay trực thăng của quân đội và máy bay quân dụng không người lái tuần tra, xem như Thiên Y viện đã bày thiên la địa võng rồi...
Cho dù tại khu vực xung quanh vùng núi Long Sơn cũng có không ít cao thủ được Thiên Y chiếu lệnh tập hợp, tuần tra xung quanh dưới sự dẫn dắt của ngoại viện Thiên Y, giám sát cẩn thận tất cả các tồn tại có khả năng uy hiếp như Tuyệt y đường, như bộ lạc Vu Sư xuất hiện.
Về phía Cổ Môn, lúc này cũng dốc toàn bộ lực lượng mà thường ngày vẫn ẩn dấu, rải khắp khu vực ngàn dặm quanh Long Sơn, giám sát chặt các cứ điểm và hướng đi của Tuyệt y đường, đồng thời cũng phái rất nhiều cao thủ tới đóng tại khu vực biên cương...
Những ngày này, các đội buôn lậu đi qua biên giới đúng là gặp sao quả tạ chiếu...
Bởi đột nhiên lực lượng phòng ngự tuần tra biên giới Hoa Hạ tăng lên gấp mấy lần, khiến đám người vốn thường ngày xuôi gió xuôi nước, lúc này cơ bản là toàn quân bị diệt.
Cho dù một số đoàn đội có thiết bị hoàn mỹ, tránh được các lực lượng phòng thủ truy kích, lại chợt phát hiện ra có một đám người mặc áo đen nhảy thẳng từ trên máy bay trực thăng xuống.
Đám người áo đen này, chỉ một người liền khiến toàn bộ bọn họ chẳng ai trốn nổi...
Mà ngoài sáng, lúc này mấy quốc gia Châu Phi đang phản đối mãnh liệt với chính phủ Hoa Hạ.
Bởi mấy ngày này chính phủ Hoa Hạ hoàn toàn từ chối người Châu Phi nhập cảnh, kể cả có hộ chiếu công vụ...
Mà một số dân cư Châu Phi vốn đã được nhập cảnh, giờ cũng bị thẩm tra vô cùng nghiêm khắc...
Thậm chí, trong mấy ngày ngắn ngủi đó, có mười mấy cư dân Châu Phi bị trục xuất...
Đương nhiên đối mặt với sự phản đối mãnh liệt kia, chính phủ Hoa Hạ chỉ khiêm tốn tỏ vẻ xin lỗi, nói rằng trong thời gian này, bởi một số nguyên nhân đặc thù nên mới có tình trạng như vậy... Hắc trong khoảng một tuần sẽ dừng trạng thái đề phòng này, xin các anh em Châu Phi thông cảm cho...
Chẳng qua các anh em Châu Phi ngày xưa vốn khiêm nhường, giờ dường như không có ý định bỏ qua dễ dàng như vậy, tiếp tục chỉ trích nghiêm khắc các bộ ngành liên quan và chính phủ Hoa Hạ...
Nhưng Hoa Hạ vẫn duy trì thái độ nhún nhường xin lỗi như cũ...
Trạng thái quái dị này khiến các người Châu Phi đều kinh ngạc không thôi. Các loại nhân viên tình báo đặc công bay đầy trời, muốn biết rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì rồi...
Đương nhiên, chẳng ai hiểu nổi chuyện này...
Đặc biệt là trong thế giới dưới lòng đất, căn bản chẳng ai biết đấy là đâu. Bởi đại chiến đã bắt đầu...
Ánh sáng nhạt của thần khí Bích lũy bao phủ cả khu vực...
Máy bắn đá của trụ sở Thiên Y viện đã tăng lên tới tám cái, nhưng mặt trận yêu tộc đối diện đã tăng tới bảy tám mươi người đầu gấu rồi...
Lan can hợp kim bị đá tảng va chạm rầm rầm, lung lay sắp đổ...
- Ban công trình chuẩn bị, một khi lan can hợp kim không thể tu bổ, lập tức lui lại... Đội thành viên cấp cao ngoại viện, chuẩn bị phòng ngự...
- Thành viên đội phòng ngự còn lại... Một khi tầng boongke thứ nhất bị đột phá, lập tức lui lại, tiến vào tầng phòng ngự thứ hai...
Hoàng Văn Hiên khàn giọng hét lớn. Bên cạnh giờ đã không thấy Phó chủ nhiệm Lý đâu, chỉ thấy từng đội thành viên cấp cao đứng chuẩn bị phía sau lan can hợp kim. Mà mười mấy vị thành viên ban công trình đang cố hết sức gia cố lan can hợp kim...
Nhìn tất cả mọi người đã vào vị trí, lúc này Hoàng Văn Hiên mới thở hổn hển nhìn vào căn phòng ở góc thung lũng và hư ảnh khổng lồ đang hiển hiện xuyên thấu qua nóc nhà...
Lúc này, hư ảnh kia đã tương đối ngưng thực, một đôi mắt như huyết ngọc lấp lóe sáng.
- Nhanh một chút đi... Phải nhanh một chút nữa đi...
Hoàng Văn Hiên vừa nghiến răng nghiến lợi gật đầu, vừa lẩm bẩm.
Nếu không nhanh một chút, như vậy thì trụ sở này không thể thủ được nữa rồi...
Một khi trụ sở mất, như vậy rất có khả năng toàn bộ con đường sẽ bị yêu tộc phá hủy hoàn toàn. Mà đã không còn trụ sở, Thiên Y viện sẽ bị rơi vào trạng thái cực kỳ bị động...
- Rầm...
Một tiếng chấn động nặng nề vang lên. Trong ánh mắt thất vọng và kinh hoàng của mọi người, lan can hợp kim cao hơn ba mươi mét bắt đầu phát ra tiếng răng rắc, sau đó chậm rãi đổ xuống...
- Ban công trình lui lại...
Phó chủ nhiệm Lý đang đứng trước đội ngũ phòng ngự vung mạnh trường đao trong tay, cất tiếng gầm lớn.
Mười mấy nhân viên ban công trình đang đeo thùng công cụ lên lưng, bỏ lại các tài liệu khác, nhanh chóng rút lui về tầng phòng ngự thứ hai.
Mà lúc này phía đại doanh yêu tộc đã bộc phát ra một loạt tiếng hoan hô hưng phấn. Mấy trăm tên yêu tộc khiêng theo ván gỗ dầy nặng đã chuẩn bị sẵn từ trước, bắt đầu vọt nhanh về phía trụ sở...
Đội quân ngoại viện đã sẵn sàng trận địa phòng ngự lúc này đã sớm kéo căng cung nỏ, đợi yêu tộc lao tới gần liền buông dây cung trong tay...
- Vù vù vù...
Một đợt tên bắn bay vụt ra, bắn đám người yêu tộc ngã lăn ra đất.
Nhưng cuối cùng cũng chỉ bắn được hai ba đợt, yêu tộc liền gác được mười mấy tấm ván gỗ qua tầng boongke đầu tiên. Phía sau lại có càng nhiều yêu tộc khiêng ván gỗ đang vọt lại.
Lại bắn một đợt tên nữa, khiến đám yêu tộc đang vọt lên không trung chết tới một nửa, phía sau liền truyền tới tiếng hô rút lui của phó chủ nhiệm Lý...
Quân phòng ngự đã sớm chuẩn bị tốt, bắn ra đợt tên cuối cùng liền thuận tay phá đi những cây nỏ lớn không thể di động, nhìn yêu tộc đã mang đống ván gỗ thứ hai gác quan boongke, vội vàng mang theo cung tên của bản thân bỏ chạy...
Mà hai mươi mấy thành viên cấp cao ngoại viện tạo thành tổ đội, lúc này đã nắm chặt binh khí trong tay, tụ tập một chỗ, che chở cho các thành viên cấp thấp rút lui về phía sau...
Trong tầng phòng ngự thứ hai, Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ nhìn cảnh chiến đấu thảm thiết bên ngoài, sắc mặt đã trắng bệch.
- Rốt cục anh Giang Khương còn cần bao lâu nữa?
Lý Tiểu Vũ kinh hãi nhìn hư ảnh cao lớn bên kia, mặt đầy vẻ sốt ruột.
- Đừng lo lắng... Chắc sắp xong rồi...
Mặc dù trong lòng Từ Thanh Linh cũng có lo lắng nhưng lúc này vẫn có thể trấn an cô:
- Hơn nữa chúng ta còn có tầng phòng ngự thứ hai, hẳn là có thể cản một hồi nữa...
Mà đám người phó chủ nhiệm Lý cũng nhanh chóng mượn cơ hội rút lui vào bên trong hàng rào phòng ngự tầng hai...
Gần trăm thành viên ngoại viện nửa quỳ nửa đứng, vẻ mặt lo lắng kéo căng dây cung trong tay, nhắm về phía yêu tộc đang đứng ở tầng phòng ngự thứ nhất, còn chưa tiếp tục tấn công mạnh mẽ...
Mọi người đều đang chờ đợi...
Bên này đang chờ yêu tộc tiếp tục tấn công. Mà bên kia chờ đợi nhiều đồng đội hơn chạy tới...