Kỹ thuật và thủ pháp như vậy khiến cho các bác sĩ khoa Mạch máu máu não bệnh viện số 1 phải thán phục không thôi. Ngay cả y sư Dương và y sư Lý làm trợ thủ thứ nhất và thứ hai cũng cảm thấy bội phục.
Hai người cũng là nhân vật có uy tín trong lĩnh vực mạch máu não của Thiên Y Viện. Nếu không bộ Y tế cũng không mời hai người đi theo Giang Khương đến tỉnh Nam. Hai người ngày xưa đều là bác sĩ mổ chính, nhưng hôm nay lại đồng loạt làm trợ thủ cho Giang Khương.
Hai người tương đối cung kính và khách sáo với Giang Khương. Nhưng đa phần là vì thân phận Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện Thiên Y Viện của hắn. Tuy nói năng lực của Giang Khương trong lĩnh vực y tế là bất phàm. Thậm chí trước đây không lâu còn một bước lên trời, từ y sĩ bước lên y sư nhất phẩm, càng làm cho hai người vốn vẫn còn đang là y sư nhị phẩm phải bội phục không thôi. Nhưng trong lĩnh vực mạch máu não, hai người lại không phục.
Bọn họ mới là chuyên gia chân chính trong lĩnh vực này. Cho dù Giang Khương nói hắn muốn mổ chính, hai người cũng chỉ vì thân phận của hắn và sự tín nhiệm đối với thực lực của hắn nên mới đồng ý. Nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ thật sự cho rằng Giang Khương mạnh hơn bọn họ trong lĩnh vực này.
Đến bây giờ, nhìn thủ pháp nhanh nhẹn và thành thạo của hắn, hai người đã thật sự bội phục, trên trán cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
Bởi vì, cả hai dần cảm giác có chút không theo kịp Giang Khương. Đặc biệt là trợ thủ số 1 là y sư Dương, mồ hôi đổ ra trên trán bằng cả hạt đậu.
Loại cảm giác này thật sự quá kinh khủng. Cho dù là trợ thủ, cũng không theo kịp tiết tấu của bác sĩ mổ chính. Nếu là những bác sĩ trẻ vừa mới tham gia phụ mổ thì còn có thể hiểu được, nhưng bọn họ đều là chuyên gia phái thực lực nhiều năm, ngày xưa cũng chỉ là người khác không theo kịp tiết tấu của bọn họ, còn bây giờ thì trái ngược.
Mặc dù trong lòng đổ mồ hôi, nhưng hai người vẫn tương đối có kinh nghiệm. Khi phát hiện không ổn, phụ mổ 1 và phụ mổ 2 đều nhìn nhau, từ trong mắt đối phương xác nhận một số chuyện, rất nhanh điều chỉnh phân công.
Không còn do phụ mổ 1 là y sư Dương phụ trách nữa, mà phụ mổ 2 là y sư Lý cũng bắt đầu gánh một số công việc chủ yếu của y sư Dương. Y sĩ Trương xem như là phụ mổ 3 vốn đứng một bên không có chuyện để làm, nhưng lúc này cũng không cần phân phó, lập tức chủ động nhận lấy một số công việc vặt từ hai y sư kia.
Ba người cân đối, cuối cùng miễn cưỡng theo kịp tiết tấu của Giang Khương.
- Các trợ thủ đã thay đổi phân công.
Chủ nhiệm Cù nhìn vào màn hình, nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức thán phục, nhắc nhở những người bên cạnh:
- Chú ý sự phối hợp giữa bọn họ, không cần bất kỳ nhắc nhở nào, tối đa chỉ cần dùng ánh mắt trao đổi trong vòng một giây, ba người liền hoàn thành phân công công việc tiếp theo.
Nghe Chủ nhiệm Cù nói như vậy, rất nhiều bác sĩ đều thán phục trong lòng. Ngoại trừ bác sĩ mổ chính, các trợ thủ còn lại cũng cao siêu như vậy. Không cần một lời nhắc nhở, cả ba trong nháy mắt đã hoàn thành phân công công việc. Hơn nữa toàn bộ quá trình đều lưu loát cực kỳ, không ảnh hưởng đến tiến trình giải phẫu.
Khó trách những người này lại tự tin như vậy, dám nói có tám chín phần thành công. Từ kỹ thuật của bác sĩ mổ chính và sự ăn ý giữa các trợ thủ mà xem, cho dù cuộc giải phẫu có độ khó cao, nhưng trong tay bọn họ, không muốn thành công cũng khó.
Không ai biết vị Ủy viên thường vụ Giang này có địa vị như thế nào. Cũng không ai biết được đội ngũ đang tham gia giải phẫu có lai lịch ra sao. Mọi người chỉ mơ hồ biết được, thân phận của những người này rất phi phàm.
Trước mặt những người này, vốn năng lực và kỹ thuật của bọn họ đủ để kiêu ngạo ở tỉnh Nam, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Thấy cấp dưới say mê theo dõi, Chủ nhiệm Cù hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
- Nhìn bọn họ thi triển kỹ thuật và năng lực, tôi biết mọi người bị đả kích không nhỏ. Nhưng tôi nghĩ, mọi người sẽ không còn cảm giác bị đả kích nữa mà là khích lệ cùng tiến lên.
Dứt lời, Chủ nhiệm Cù chỉ vào màn hình, tiếp tục nói:
- Vốn, chúng ta cho rằng kỹ thuật và năng lực của chúng ta đã rất cao rồi. Nhưng bây giờ nhìn kỹ thuật của bọn họ, tôi nghĩ chúng ta đã có được mục tiêu để tiến lên.
- Mặc dù chúng ta không nhất định có thể đạt đến kỹ thuật và năng lực như bọn họ, nhưng tôi nghĩ, chúng ta vẫn có đủ không gian để tiến lên.
- Giống như lời của Giám sát Trương đã nói, chỉ cần chúng ta có thể học được một nửa chiêu thức trên người bọn họ thôi, cũng đủ cho chúng ta hưởng thụ cả đời.
- Ban đầu, tôi còn cho rằng đây là sự phóng đại.
Chủ nhiệm Cù càng nói càng tràn đầy cảm xúc, nhìn các bác sĩ trẻ tuổi, nói:
- Nhưng bây giờ, tôi không cho là như vậy nữa. Mặc dù chúng ta chỉ có cơ hội học hỏi lần này, nhưng tôi nghĩ, chúng ta cũng đã học được rất nhiều thứ từ nó. Mặc dù học cũng không phải là kỹ thuật bây giờ, nhưng chúng ta học được cái gọi là thái độ chuyên nghiệp, năng lực phối hợp và thực hiện.
- Tôi cho rằng, chỉ cần chúng ta tiếp tục cố gắng, không tự mãn như trước đây, tiếp tục giữ vững sự khích lệ và đi tới, qua năm ba năm nữa, thậm chí chỉ hai ba năm, chúng ta có thể nhảy lên một giai đoạn mới hơn.
- Cho dù không thể so sánh với bọn họ, nhưng chúng ta nhất định có thể đứng ở vị trí hàng đầu về kỹ thuật trong nước, thậm chí là quốc tế.
Nói đến đây, nhìn các bác sĩ trẻ bị lời nói của mình đánh động, ánh mắt bắt đầu kiên định hơn, gương mặt tràn đầy hưng phấn, Chủ nhiệm Cù âm thầm gật đầu, vung tay lên, mạnh mẽ nói:
- Mọi người có lòng tin hay không?
- Có.
Thanh âm của các bác sĩ trẻ vang vọng, phấn chấn, quanh quẩn không tan trong căn phòng.
Khi bước ra khỏi phòng giải phẫu, Giang Khương rốt cuộc cảm thấy có chút mệt mỏi. Lần này hắn không dùng thiên phú của mình mà dựa vào kỹ thuật và năng lực đã khổ luyện mấy năm. Thực lực Thiên giai cộng thêm kinh nghiệm và cảm thụ khi sử dụng thiên phú Tốc độ trước kia, cuối cùng cũng thuận lợi hoàn thành cuộc giải phẫu này.
Hắn bây giờ cần nhiều thời gian và năng lượng tích trữ. Có thể không cần hao tổn năng lượng tích trữ thì tận lực không hao tổn. Lần này đến đây xem như không tệ. Mặc dù có chút khó khăn, nhưng cuối cùng trong tình huống không dùng thiên phú vẫn có thể thuận lợi tiến hành.
Sau lưng hắn, hai vị y sư và y sĩ Trương đều mệt mỏi, chậm rãi bước ra.
Khi nhìn bóng lưng cao ngất đằng trước, ba người đều tràn đầy vẻ kính nể. Bọn họ rốt cuộc cũng đã thật sự bội phục vị Ủy viên thường vụ này. Chỉ có thực lực chân thật mới có thể thuyết phục được bọn họ.
- Tình huống Giang Khương như thế nào? Có thành công không?
Đã sớm đứng ngồi không yên bên ngoài phòng giải phẫu, Hồ lão phu nhân thấy Giang Khương bước ra, vội vàng chạy đến nắm tay hắn, khẩn trương hỏi.
Nhìn vẻ mặt khẩn trương của sư mẫu và mức độ nắm chặt tay của hắn, Giang Khương mỉm cười gật đầu:
- Xin sư mẫu cứ yên tâm. Cuộc phẫu thuật rất thành công. Trước mắt con đã dọn sạch máu bầm trong đầu. Các chỉ số sức khỏe cũng ổn định, rất nhanh có thể được chuyển ra.
- Thật à? Vậy thì tốt quá. Cảm ơn, cảm ơn.
Nghe chồng không sao, Hồ lão phu nhân rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, kích động nắm tay Giang Khương cảm ơn không dứt.
Vất vả lắm mới trấn an được sư mẫu, lúc này Hồ Vũ Bân mới tiến lên cảm ơn. Nhưng rõ ràng vị sư huynh này lý trí hơn nhiều. Sau khi bày tỏ lòng cảm ơn thì liền hỏi đến vấn đề sau khi phẫu thuật.
Đối với điều này, Giang Khương mỉm cười, sau đó quay sang Dương lão y sư, nói:
- Dương lão, ông là người có kinh nghiệm xử lý sau khi phẫu thuật nhất, cũng là người có quyền lên tiếng nhất. Ông hãy nói cho mọi người cùng nghe.
- Được.
Nghe Ủy viên thường vụ Giang đích thân gọi tên, y sư Dương dĩ nhiên là không do dự, lập tức tiến lên một bước, giải thích:
- Theo tình huống phẫu thuật trước mắt, cuộc phẫu thuật tương đối thành công. Ủy viên thường vụ Giang đã thuận lợi hạ mức tổn thương não xuống mức thấp nhất. Cho nên, việc bình phục sau khi phẫu thuật là rất khả quan.
- Nếu như chúng ta dựa theo phương pháp điều trị và dùng thuốc thông thường, dự đoán trong vòng từ năm đến bảy ngày, Hồ y sư sẽ tỉnh lại, thoát khỏi trạng thái nguy hiểm nhưng cũng sẽ xuất hiện trạng thái tứ chi vô lực, tê liệt và tắt tiếng. Nhưng cũng không cần lo lắng, chỉ cần kiên trì tiến hành hồi phục và tập luyện là được. Theo tình huống khôi phục thì Hồ y sư có thể khôi phục lại khả năng nói chuyện và hoạt động chân tay mức độ nhẹ, nhưng co quắp là vẫn còn.
Nghe Dương y sư nói, Hồ lão phu nhân và Hồ Vũ Bân vui mừng gật đầu liên tục. Tuy nhiên, sau khi nghe xong, hai người nhìn nhau một cái, rõ ràng nghe được ẩn ý bên trong của Dương y sư.
Do dự một chút, Hồ lão phu nhân lên tiếng hỏi:
- Dương lão, Hồi Xuân Dược đại khái cần khoảng bao nhiêu thang?
- Cần sử dụng khoảng một liệu trình. Bắt đầu sử dụng vào ngày mai, đại khái khoảng mười ngày, mỗi ngày một lần, mỗi lần một thang. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng nửa tháng, Hồ y sư có thể khôi phục khả năng nói và hoạt động chân tay, sau đó tiến hành luyện tập. Dự tính khoảng từ hai đến ba tháng sẽ bình phục hoàn toàn.
Nói đến đây, Dương y sư nhìn Giang Khương một chút rồi quay sang nhìn hai mẹ con Hồ gia đang vui mừng, nói:
- Dĩ nhiên, cái giá bỏ ra cũng rất lớn. Mỗi ngày mười triệu.