Mười ngày...
-
Phiên toà xét xử cuối cùng cũng diễn ra. Trước bản án dày đặc của Tiêu Hạo An, hội đồng xét xử quyết định gấp rút mở phiên toà tuyên án.
Đại diện người bị hại là Tần Lam.
Phiên toà kín cho nên không có phóng viên đến quay phim nhưng hoàn toàn sẽ được toà án ghi hình lại để lưu trữ vào số vụ án mang tính quy mô lớn nhất hiện tại.
Khoác cho mình một bộ âu phục màu đen, nàng thậm chí không còn biểu hiện đau khổ ở trên khuôn mặt mình nữa.
Sau khi phiên toà kết thúc, ngày mai đám tang của Ngô Cẩn Ngôn sẽ được tiến hành.
Bên chỗ ngồi của người ủng hộ bị hại đã chật kín người.
Cao Ninh Hinh đưa mắt an ủi nàng một cái.
Còn có sự xuất hiện của Lý đội trưởng, người từng gây sự với Cẩn Ngôn trong vụ án Bắc Sơn.
Trương Gia Nghê xuất hiện với vai trò là nhân chứng cho một bản án nhỏ trong danh sách án của hắn ta. Từng có một thời yêu đương mặn nồng, hiện tại chính chị cũng cảm thấy mình tự buồn nôn.
Đại diện bị hại quét mắt một lượt.
Xa Thi Mạn và Vương Viện Khả cũng xuất hiện để ủng hộ nàng. Phía sau có đồng nghiệp nước ngoài của Đàm Trác, các đội trọng án khác tham gia.
Chưa bao giờ có một phiên toà "quyền lực" như vậy.
-
Tiêu Hạo An được hai nhân viên cảnh sát dẫn ra. Các kiểm sát viên cũng đã hoàn thành ngồi vào vị trí của mình, hồ sơ trên tay họ là của rất nhiều vụ án gộp lại. Phỏng chừng sẽ phải mở rất nhiều phiên toà khác nhau mới có thể xử lý hết.
Hắn giữ trên môi nụ cười khiêu khích nhìn nàng, mở khẩu hình miệng trêu đùa một cái: "Xin chào, chị hai."
Chị hai...
Tần Lam siết chặt tay.
Chủ toạ bắt đầu khai mạc và đọc quyết định xét xử.
Ai cũng đoán được, hắn ta sẽ nhận bản án cao nhất nhưng vẫn muốn xem qua các chứng cứ phạm tội.
Đầu tiên là thay tên đổi họ trái phép.
Vương Viện Khả cầm hồ sơ trong tay mình rồi bước lên bục.
"Ngày 6 tháng 12 năm 2002, bị cáo hoàn thành nhập cảnh vào Trung Quốc với đầy đủ tất cả giấy tờ hợp pháp. Vì lẽ này, cục an ninh hàng không quốc gia không thể tìm thấy được kẽ hở."
"Sau khi điều tra kĩ lưỡng. Vào năm 2003, bị cáo đã sắp xếp một tai nạn giao thông cho Phó Hằng - Người mà bị cáo đã cướp đi danh phận. Theo điều tra sơ lược, Phó Hằng hoàn toàn bị cướp đi khuôn mặt sau vụ tai nạn đó cho nên việc bị cáo xâm nhập và trở thành Phó Hằng là điều tương đối dễ dàng."
"Đây là giấy tờ chứng minh phạm tội của bị cáo được cục an ninh rà soát được tại bệnh viện tư nhân Hoàng Phong. Phiền toà án cho chiếu lên màn hình."
Vương Viện Khả đưa mắt nhìn hắn một cái rồi chú tâm vào màn hình đang chiếu video hắn hối lộ với viện trưởng và nhân viên bệnh viện năm đó.
"Viện trưởng Từ Chi Vương đã khai nhận với cảnh sát nhưng vì tình trạng sức khoẻ nên không thể đến trực tiếp phiên toà."
Nhưng ông ta nhất định sẽ không có cách nào thoát khỏi lưới trời lồng lộng.
Người bên phiên toà cũng bắt đầu kết nối với Từ Chi Vương.
"Tôi là Từ Chi Vương, năm 2003 là đương nhiệm viện trưởng của bệnh viện Hoàng Phong." Giọng nói già nua yếu ớt vang lên.
"Từ Chi Vương, ông có thể nói lại thêm một lần nữa những gì đã khai nhận với đội trưởng cục an ninh hay không?" Chủ toạ kê miệng vào micro nghiêm túc nói.
"Được."
"Năm 2003, bệnh viện Hoàng Phong chúng tôi tiếp nhận một vụ tai nạn giao thông của một thiếu niên mười tám tuổi với khuôn mặt biến dị, xuất huyết trong nghiêm trọng."
"Sau đó, Tiêu Hạo An đã cùng Tiêu Hạo Niên đến tìm tôi cùng một số tiền rất lớn. Hai người họ muốn tôi phải trực tiếp phẫu thuật chỉnh hình cho Tiêu Hạo An và giấu nhẹm đi cậu bé Phó Hằng đó."
"Ban đầu tôi đương nhiên không đồng ý. Nhưng sau khi biết bản thân sắp chết và không muốn liên luỵ đến gia đình, Phó Hằng đã trực tiếp gửi thân phận của mình cho Tiêu Hạo An."
Tiêu Hạo An đột nhiên bật cười: "Rõ ràng tôi không cướp của hắn!"
"Yêu cầu bị cáo giữ trật tự." Chủ toà cắt ngang. "Xin mời tiếp tục."
"Sau khi Phó Hằng ra đi, tôi đã tiến hành thay đổi tất cả giấy tờ và mua chuộc nhân viên năm đó."
"Từ năm đó đến về sau, tôi không hề gặp lại cậu ấy."
"Từ Chi Vương, ông có chắc chắn những gì mình nói là sự thật không?"
Từ Chi Vương gật đầu. "Tôi cam kết những gì mình phát biểu là sự thật. Nếu tôi khai khống thông tin thì sẽ chịu trách nhiệm trước pháp luật."
Kiếm sát viên bắt đầu kiểm tra thông tin từ hai phía.
"Bị cáo có muốn phát biểu gì cho tội trạng của mình hay không?"
Tiêu Hạo Niên tự đắc bắt chéo chân: "Bị cáo vô tội. Chính Phó Hằng là người tham gia giao dịch này."
"Kháng án vô hiệu." Chủ toà đương nhiên sẽ không đồng ý.
Hắn cười lớn: "Vậy ông hỏi tôi làm chó gì?"
Chủ toạ gõ búa, nghiêm khắc nhắc nhở: "Yêu cầu bị cáo ăn nói chừng mực."
Bản án đầu tiên cũng được xét xử. Với ba mươi năm tù cho việc sử dụng thân phận của người khác gây nhiễu loạn hệ thống an ninh quốc gia.
-
Đến vụ án của Thẩm Lương, Đàm Trác và Ngô Cẩn Ngôn.
Tần Lam cầm hồ sơ nộp lên chủ toạ, tự tin lên tiếng: "Đây là giấy uỷ quyền của các bên liên quan. Tôi, họ tên đầy đủ là Tần Lam, hiện đang công tác ở đội đặc nhiệm S, đồng thời cũng là đại diện của bên bị hại trong ba vụ án mưu sát Thẩm Lương, Đàm Trác và Ngô Cẩn Ngôn. Và tôi uỷ quyền cho luật sư Trịnh Đông Nhiên."
Luật sư bên Tần Lam bắt đầu trình bày.
"Đây là bằng chứng các cuộc giao dịch của bị cáo và các bang phái xã hội đen được tìm thấy từ điện thoại của bị cáo."
"Trong hàng ngàn giao dịch bất chính, trong đó có ba giao dịch liên quan đến vụ án của bên bị hại chúng tôi."
"Ngày x tháng z năm 2022, bị cáo lợi dụng mối quan hệ với trại giam đang giam giữ Thẩm Lương để thả cậu ta ra.
"Ngày tiếp theo, đây là tin nhắn hẹn gặp mặt của Thẩm Lương và bị cáo ở đúng địa điểm nạn nhân này bị sát hại."
"Đây là đoạn tin nhắn chuyển khoản cũng như yêu cầu băng đảng A đến giải quyết Thẩm Lương theo cách thức nêu trên tin nhắn." Luật sư Trịnh nhấp chuột chuyển slide.
"Cách thức gây án tương tự với nạn nhân Đàm Trác."
"Bị cáo lợi dụng thân phận là đồng đội cũ để hẹn gặp cô ấy sau nhiều năm xa cách. Kết quả vẫn là thuê người hạ thủ."
"Kế hoạch tinh vi với những địa điểm không có camera giao thông."
-
Cuối cùng là vụ án của Ngô Cẩn Ngôn.
Đoạn camera giao thông tuyến đường Ngô Cẩn Ngôn bị xã hội đen chặn lại ngày hôm đó được trích xuất vô cùng rõ nét.
m
-
Vụ án mưu sát kết thúc với bản án tử hình.
Phiên toà đầu tiên diễn ra vô cùng thuận lợi.
Bên ngoài các phóng viên đã tụ tập đông như kiến.
"Tần Lam, xin hỏi vụ án của Tiêu Hạo An vì sao cô lại đại diện cho bị hại?"
"Tần Lam, xin hỏi lần xét xử này có liên quan đến cái chết của sĩ quan cảnh sát được đưa tin hay không?"
"..." Tần Lam tránh khỏi đám đông. Từ chối trả lời tất cả.
Cũng may mắn vì phía sau vẫn còn nhiều cảnh sát hậu thuẫn cho nên nàng đã thành công bước lên xe trở về đội.
-
Vương Quán Dật, Tô Thanh và Hứa Khải đang nóng lòng đứng trước cổng doanh trại đợi nàng về. Vì phải ở lại trực đội cho nên bọn họ không thể tham gia phiên toà cùng nàng được.
Tần Lam nở nụ cười: "Tử hình."
"Thật sao?" Hứa Khải reo lên.
"Vậy tốt rồi."
Bốn người xoay lưng cùng đi vào trong.
"Ngày mai sẽ tiến hành tang lễ cho Cẩn Ngôn. Sau đó tôi sẽ mời các cậu đi ăn."
Vừa dứt câu, phía sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc.
Quen thuộc đến nổi ai nấy đều sợ đến mức rợn da gà.
"Tại sao lại tổ chức tang lễ cho em?"