Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà

Chương 23: Hi sinh thầm lặng



Hai giờ sau, tại bệnh viện.

Kiểm tra bên ngoài trên hành lang, Ngô An Toàn hai tay ôm cánh tay đi qua đi lại, bước chân nóng nảy lại trầm ổn, một tiếng một tiếng gõ ở trên nền gạch men sứ, kéo dài đến phía cuối hành lang thanh thúy vang dội.

Lê Quả thật vất vả mới tránh thoát đam phóng viên từ cửa sau đi lên thì nhìn thấy Ngô An Toàn, xông lên đi khí đều còn không có tới kịp suyễn đều liền hỏi hắn, "Chị Vi đâu ạ?"

"Đang ở bên trong kiểm tra."

Lê Quả còn mồm to thở dốc, "Không có chuyện gì chứ? Vừa mới tôi thấy có người đem cô ấy......"

Còn chưa nói xong, Lê Quả nghiêng mắt phát hiện Ngô An Toàn đang đi qua lại đi lại, nét mặt mang sự lo âu cùng nóng nảy, cô liền an ủi hắn, "Hẳn là không có việc gì, đừng nên suy nghĩ lung tung."

Ngô An Toàn lắc đầu, "Hứa Tiếu Vi khả năng là không có việc gì, bởi vì tôi tiếp được cô ấy, tôi hiện tại là lo lắng cho chính mình......"

Lê Quả: "Anh Ngô anh làm sao vậy?"

Mặc trong chốc lát, Ngô An Toàn bỗng nhiên ngẩng đầu ánh mắt sáng ngời mà nhìn về phía Lê Quả, chân thành hỏi nàng: "Cô nói xem tôi bây giờ đi lấy tiền chạy trốn có kịp không?"

Lê Quả: "......"

Ngô An Toàn dựa vào trên tường kêu rên, "Hứa Tiếu Vi đã bị thương ở mí mắt, Boss tuyệt đối sẽ không tha cho tôi, mơ hồ như tôi đã thấy được ngày lên thiên đàng......"

Lê Quả tiếp tục an ủi anh, "Anh đừng lo lắng, Boss sẽ không chặt anh như thế đâu."

"Thật vậy chứ?"

"Vâng, em chắc chắn anh sẽ thân người vẹn toàn, yên tâm đi."

"......"

Lúc này, cửa phòng kiểm tra bị đẩy ra, bác sĩ từ bên trong đi ra tới báo cho tình hình, vết thương cũng không lo ngại, chỉ là khi rơi xuống đất, dưới chân ý thức căng làm cho mắt cá khớp xương vặn thương, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ trở lại bình thường.

Sau khi hai người nói lời cảm ơn sau, đi vào phòng kiểm tra, bỗng thấy Hứa Tiếu Vi đang chuẩn bị từ trên giường xuống dưới, liền bị Lê Quả cưỡng chế đè lại, "Đừng, chị Vi đừng nhúc nhích, đợi lát nữa em đi cho người xử lý thủ tục nằm viện, chúng ta ở bệnh viện cứ bình tâm tĩnh dưỡng mấy ngày, đoàn phim bên kia không vội."

Hứa Tiếu Vi vừa rồi đã bị bác sĩ kéo đi kiểm tra chi tiết và toàn diện nhất, cuối cùng cũng chỉ bị bong gân mắt cá chân và thiếu máu nhẹ, còn lại thì không có gì đáng lo ngại.

Cô nhẹ nhàng vỗ đầu Lê Quả, "Chị không có việc gì, không phải em vừa mới nghe bác sĩ nói sao, về nhà dưỡng thương là được, không cần phải huy động mọi người."

Dứt lời, Hứa Tiếu Vi nâng cằm nhìn về phía Ngô An Toàn, "Giang Tấn đâu?"

Ngô An Toàn như bị ngạt thở, đầu óc quay cuồng cuối cùng mới toát ra một câu: "Boss đi công tác."

"Đi công tác?" Hứa Tiếu Vi nhíu mày, nửa tin nửa ngờ, "Vừa rồi ai là người cứu tôi?."

Lê Quả lặng lẽ cùng Ngô An Toàn đưa mắt, như là cả hai đã thỏa thuận từ trước, "Chị Vi đừng suy nghĩ nhiều, Boss vội như vậy sao có thể đến được hiện trường, vừa rồi dưới tình thế cấp bách người đã cứu lấy chị chính là người của tổ nhân viên công tác."

Lê Quả không biết Hứa Tiếu Vi có tin tưởng lời của mình hay không, nhưng Hứa Tiếu Vi không hỏi gì thêm về vấn đề ai là người đã bảo vệ cô đến cuối khi cô ngã, mà lại chuyển đề tài, "Bên ngoài có phóng viên sao?"

Lê Quả liên tiếp gật đầu, "Có, hơn nữa không ít đâu."

Hôm nay quay chụp suất diễn phần lớn đều ở studio, cho nên không cho phép fans tiến đến thăm. Nhưng vài phút tin tức về Hứa Tiếu Vi được đăng tải, cư dân mạng trên Weibo có một người xưng đã thấy toàn bộ quá trình cùng các vết thương của Hứa Tiếu Vi song đó là mối quan hệ của Hứa Tiếu Vi và Đoạn Lam không được cho là tốt.

Với sự 'giúp đỡ' của cư dân mạng, trong nháy mắt drama Weibo đã bị đưa lên hot search hàng đầu, lượng truy cập cũng tăng chóng mặt, phóng viên sớm đã ngửi được mùi nên đợi sẵn ở bên ngoài bệnh viện.

Ngô An Toàn liếc nhìn tin tức, rồi sau đó phân phó Lê Quả đi giúp Hứa Tiếu Vi xử lý thủ tục nằm viện.

Lê Quả còn chưa kịp đi đến cửa phòng, đã bị Hứa Tiếu Vi gọi lại, "Không cần nằm viện, hiện tại về nhà đi."

Ngô An Toàn: "Nhưng mà......"

"Bác sĩ nói mà hai người cũng không tin?"

Ngô An Toàn biết ngăn không được Hứa Tiếu Vi, đành phải đem Giang Tấn nói ra tới, "Đây là ý của Boss."

Hứa Tiếu Vi trầm mặc nửa ngày, đưa tay về phía Ngô An Toàn, "Đưa điện thoại cho tôi."

Người sau theo bản năng lui một bước, "Cô muốn làm gì?"

Hứa Tiếu Vi không có lặp lại, mà hơi nghiêng đầu, khóe mi và khóe mắt như hiện lên được ý, "Đừng có làm loạn với tôi."

Ngô An Toàn đảm nhiệm làm người đại diện của cô mới đầu anh thật cảm thấy không thoải mái, thậm chí ngay từ đầu nhìn thấy Hứa Tiếu Vi anh đã nghĩ đây là một cô gái nhu nhược và yếu đuối, kết quả mới không quá mấy ngày, Hứa Tiếu Vi đã hành động khác hoàn toàn khiến cho toàn bộ đánh giá của anh đối với cô đều bị đẩy ngã.

Cô gái mà anh cho là yếu đuối đâu rồi? Đây rõ ràng chính là một con sư tử đang ngủ say.

Đặc biệt là khi cô không nói lời nào, còn có thể uy hiếp đến người khác bằng ánh mắt, quả thực không khác vị đại Boss của công ty là bao.

Hứa Tiếu Vi bắt được điện thoại liền trải qua một phen tâm lý do dự, sau cùng cô đã gọi vào số di động của Giang Tấn.

Âm thanh chờ được kết nối từ micro truyền đến, trong tai tựa như tiếng chuông báo thức vang lên, thanh nhĩ dường như biến thành một con thỏ nhỏ lạc đường, chạy lung tung khắp nơi tán loạn.

Cuối cùng 13 giây sau khi quay số, cuộc gọi đã được kết nối.

Hứa Tiếu Vi thay đổi tay cầm điện thoại di động, nhưng cổ họng lại nghẹn úng những lời bản thảo đã viết sẵn trong lòng.

Bên kia hồi lâu không nghe thấy thanh âm, tay liền ngừng động tác, chủ động mở miệng trước, "Làm sao vậy?"

Hứa Tiếu Vi ngồi ở mép giường, khẩn trương nhéo vạt áo, " Anh đi công tác sao?"

"Ừ," Giang Tấn ra lệnh cho những phóng viên im lặng, mới tiếp tục nói, "Ở thành phố A."

Hứa Tiếu Vi hơi đè ép áp khóe miệng, cảm giác mất mát đột nhiên sinh ra, "Đi khi nào?"

Rõ ràng buổi sáng còn cùng nhau ăn bữa sáng.

"Giữa trưa."

"Tôi muốn về nhà." Hứa Tiếu Vi nói ra mục đích thứ hai của cuộc gọi này, sợ Giang Tấn không đồng ý, còn bổ sung thêm lời của bác sĩ đã nói với cô, "Bác sĩ nói tôi không có việc gì, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi, có thể về nhà dưỡng được."

Bên kia bỗng nhiên rơi vào trầm mặc, nếu không phải Hứa Tiếu Vi thấy thời gian của cuộc trò chuyện vẫn đang nhảy số, cô đều cho rằng đối phương đã cắt đứt điện thoại.

Không biết qua bao lâu, microphone mới truyền đến một tiếng nói rõ ràng lại khàn khàn một chữ độc nhất, "Được."

Sau đó thanh âm ấm ức hỏi Hứa Tiếu Vi, "Còn có việc gì sao?"

Hứa Tiếu Vi: "Không, anh sớm về nhé."

"Ừ, tôi cúp máy trước."

Cắt đứt điện thoại, Giang Tấn đem điện thoại ném đến một bên, ngữ điệu thay đổi trong nháy mắt từ ôn hòa sang lạnh lùng, "Đi đem hiện trường theo dõi điều ra tới cho tôi, hôm nay phong tỏa mọi chuyện trên internet ngay lập tức."

Trợ lý: "Vâng."

Trước khi đi, trợ lý nhìn về phía bàn tay của Giang Tấn bị trát vữa, liền than thở, "Sếp, sao ngài lại làm thế này? Ngài đã bí mật đến đoàn phim gặp cô ấy, cứu cô ấy mà lại không cho cô ấy biết. Thực ra, phụ nữ rất dễ xúc động, Nếu cô ấy biết mọi thứ mà sếp làm cô ấy có lẽ sẽ ở bên cạnh ngài."

Giang Tấn lập tức nhếch khóe môi. Hắn không hy vọng cô là bởi vì trả ơn mới lựa chọn cùng hắn ở bên nhau, nếu có thể, hắn càng hy vọng Hứa Tiếu Vi là vì thật sự thích chính mình.

Cho nên hiện tại, những việc này đều không thể để cô biết, mọi chuyên hắn sẽ tự giải quyết, trách nhiệm của cô là làm theo ý muốn của mình.

Nụ cười của cô sẽ được anh bảo vệ đến cùng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv