Phong Phong và Kiều Nhã Nguyễn bước ra, lễ phục dùng cho đám cưới được thiết kế riêng, rất vừa vặn, hơn nữa cũng không lộ quá nhiều.
Thủy An Lạc làm một màn giới thiệu đơn giản. Kiều Nhã Nguyễn không quá xa lạ gì với Cố Tiểu An, cho nên không có cảm giác gượng gạo, thậm chí cổ còn mời Cố Tiểu An tới tham dự đám cưới của mình.
Phong Phong nhướng mày, “Em định hù chết doanh nhân thành phố A à? Song Sở hai miền Nam Bắc cùng xuất hiện, giới kinh doanh ở thành phố A có thể kinh động mất vài năm đấy.”
Lần trước Sở Ninh Dực tới nhà Sở Lăng Phong, các phương tiện truyền thông đưa tin ra rả suốt một tháng trời. Sau này không phát hiện thêm liên lạc gì giữa hai nhà, chuyện này mới tạm gác lại được.
Song Sở hai miền Nam Bắc nắm giữ huyết mạch kinh tế của thành phố A, hai nhà họ mà bắt tay lại thì lũng đoạn nền kinh tế thành phố mất, không khủng bố mới là lạ?
“Thế thì anh càng có thể diện chứ sao, hôn lễ của Phong Ảnh đế, song Sở của thành phố A cùng xuất hiện trước công chúng. A, thể có phải hoàng tử của chúng ta gặp nguy hiểm không nhỉ, Thái tử với Thái tử, quả bùng nổ.” Thủy An Lạc bắt đầu suy diễn.
Tất cả người khác đều im lặng, cô Sở à, cổ đỉnh quá, thế này mà cũng nghĩ ra được.
Cố Tiểu An ôm Thủy An Lạc một cái, tỏ ý tán thành.
Kiểu Nhã Nguyễn: “...”
Hai người quả nhiên là cùng một dạng, sở thích kỳ dị y hệt nhau.
Phong Phong không rảnh để tâm tới hai người phụ nữ điên ấy, lúc này anh đang ngắm cô dâu của mình. Tuy rằng họ nhận giấy đăng ký kết hôn rồi, nhưng chưa có hôn lễ, cứ cảm thấy không yên tâm.
Bây giờ thì ổn cả rồi, bao nhiêu năm chia ly rồi tái hợp, cuối cùng cô ấy cũng thuộc về anh.
Lễ phục của Phong Phong là vest trắng. Bình thường anh hay mặc đồ thoải mái năng động, đây là lần đầu tiên ăn mặc nghiệm túc như vậy. Cho nên Kiều Nhã Nguyên nhìn anh mà không khỏi cảm thấy người đàn ông này đẹp trai phết, nhưng người đàn ông đẹp trai ngời ngời này là của cô.
Thủy An Lạc giơ điện thoại lên chụp lại khoảnh khắc hai người nhìn nhau, “Ảnh đế, tôi có thể đăng lên weibo để chiếm ngôi vị đầu bảng bài đăng được nhiều lượt share nhất không?”
Phong Phong nhướng mày, “Lượt theo dõi ở weibo của bà chủ sắp vượt qua ông chủ rồi đấy.”
Thủy An Lạc tùy hứng phất tay một cách, “Ông chủ của mấy người không có weibo, lạc hậu chết đi được.” Sở Ninh Dực thực sự không có weibo, có một cái do Thủy An Lạc lập cho anh, vài trăm năm không ngoi lên một lần, đăng cái gì cũng toàn do Thủy An Lạc đăng cả.
Cố Tiểu An cười cười không nói gì, nhìn Thủy An Lạc đăng weibo,
Thủy An Lạc đăng xong, người đầu tiên share là George, thêm cả weibo chính thức của Studio phim ảnh Sở Thị, cảm ơn món quà dành cho fan mà bà chủ công ty giành được.
Nhưng Thủy An Lạc vừa đăng weibo chưa được một phút đã có một bài đăng weibo khác trồi lên ngay sau bài đăng của cô.
[Thân phận thật sự của Ảnh đế bị bại lộ, cưới vợ hoàn toàn và tài sản thừa kế
Sắc mặt của Thủy An Lạc từ từ biến đổi, cố ấn vào. Tài khoản đăng bài là một weibo nước ngoài. Trong bài đăng viết rằng, thân phận thật sự của Phong Phong là con trai độc nhất của Công chúa Delia nước M. Bởi vì thời gian trước đó đảo Kim Cương mới được lên bản tin quốc tế, cho nên mọi người không còn xa lạ gì với Công chúa Delia nữa.
Quan trọng hơn, đảo Kim Cương thuộc sở hữu của con gái Phong Phong, chính là Tiểu Bất Điểm.
Cho nên, mục đích kết hôn của Phong Phong và Kiều Nhã Nguyễn bỗng biến thành Phong Phong muốn có được tài sản thừa kế trên đảo Kim Cương, mà Kiều Nhã Nguyễn dùng điều này để uy hiếp Phong Phong vì cô sinh cho Phong Phong đứa con đầu tiên, cũng là người thừa kế hợp pháp của đảo Kim Cương, Tiểu Bất Điểm.
Phong Phong vốn đã có vị hôn thế, nhưng bị Kiểu Nhã Nguyễn dùng thủ đoạn bỉ ổi cướp mất.
Bên dưới bài đăng toàn là lời mắng chửi Kiều Nhã Nguyễn, thậm chí có người tìm ra ngay thân phận của Kiều Nhã Nguyễn.
“Sao thế?” Kiều Nhã Nguyễn nhìn sắc mặt Thủy An Lạc đột ngột thay đổi, không nhịn được phải hỏi.
“Mẹ, điện thoại của mẹ đang kêu kìa.” Tiểu Bất Điểm bỗng lên tiếng nhắc nhở cổ.