Buổi tối, Hà Tử Tường cùng Cố Hướng Bồi lôi ra một tá bia, ngồi ở sô pha ngoài phòng khách nhậu một bữa, có đậu phộng, khô mực khô bò cùng vài món ăn vặt, vừa uống vừa nói chuyện phiếm.
Mới đầu, Hà Tử Tường cùng Cố Hướng Bồi nói chuyện công việc, hai người chia sẻ những chuyện thú vị cùng khó khăn mà mình gặp phải, chuyện vui thì cùng cười ha hả, chuyện bực bội thì kiên nhẫn lắng nghe…
Câu có câu không, tự nhiên khó tránh sẽ nhắc tới vấn đề tình cảm, Cố Hướng Bồi hỏi trước: “Tử Tường, Húc Húc còn nhỏ như vậy, em định bao giờ tìm mẹ mới cho nó a?” Giọng điệu khá lơ đãng, giống như chỉ thuận miệng hỏi chứ không hề để tâm tới đáp án.
Nhưng ai biết được, anh khẩn trương đến độ sắp niết vỡ chai bia trong tay.
“Tìm mẹ mới cho Húc Húc?” Hà Tử Tường lặp lại, lắc đầu: “Em không nghĩ tới, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không nghĩ tới chuyện này.”
Độ này Hà Tử Tường căn bản không nghĩ tới chuyện lấy vợ, cuộc hôn nhân thất bại với Giang Lâm Nhi tuy không làm cậu sinh ra chứng sợ hãi hôn nhân, nhưng ít nhiều cũng có chút nguội lạnh.
Vốn, mẹ kế là một nhân tố có khả năng làm xáo trộn tình cảm gia đình rất cao, hơn nữa, hiện giờ căn bản không có nhân tuyển nên Hà Tử Tường tạm thời không nghĩ tới.
“Kia về sau thì sao?” Cố Hướng Bồi tiếp tục hỏi, bình tĩnh như đang hỏi ‘tối nay đồ ăn ăn ngon không’ vậy, thái độ thực tự nhiên, thực bình thường.
“Về sau?” Hà Tử Tường lại phủ quyết: “Tạm thời không có, hơn nữa…” Cậu ngừng một chút, hớp ngụm bia rồi nói: “Hiện giờ em chưa gặp được đối tượng thích hợp, giờ nói mấy chuyện này có hơi sớm đi.”
Đối với những chuyện căn bản không thể định trước này, Hà Tử Tường không thể đoán được mình sẽ làm thế nào, dù sao cũng phải gặp gỡ mới biết. Có một câu có thể giải thích đại khái: lúc tình yêu muốn tới, bạn có muốn ngăn cản cũng không được, còn nếu chưa tới, bạn có cưỡng cầu cũng vô ích.
“Đừng nói tới em nữa, anh thì sao?” Hà Tử Tường vừa chuyển, chủ đề liển đẩy lên người Cố Hướng Bồi: “Anh, dì dượng sốt ruột về chuyện chung thân đại sự của anh lắm đó, anh rốt cuộc nghĩ sao, sao tới giờ cũng chưa tìm được người nào mang về?”
Lúc mới sống lại, Hà Tử Tường cứ nghĩ Cố Hướng Bồi vì người yêu mới từ chức xuất ngoại, thế nhưng cả năm nay, cậu chưa từng nhìn thấy bên cạnh anh xuất hiện một người khác giới nào (ngoại trừ mẹ mình cùng dì Cố), cũng không nghe Cố Hướng Bồi nói về người phụ nữ nào, cũng không tìm ra chút dấu vết, dần dần, Hà Tử Tường liền loại bỏ khả năng này.
Tuy không biết đời trước vì sao anh lại xuất ngoại, bất quá không sao cả. Cậu muốn biết nguyên do chỉ để ngăn cản Cố Hướng Bồi rời đi mà thôi, hiện giờ anh không hề có ý đó, mặc kệ là nguyên do gì đều không sao.
“Anh!” Cố Hướng Bồi cầm một miếng khô mực bỏ vào miệng, vừa nhấm nuốt vừa nhắm mắt lại, giống như đang suy nghĩ gì đó, nửa ngày sau mới đáp: “Bởi vì anh có người mình thích.”
“Cái gì!” Hà Tử Tường giật mình quay qua, trợn to mắt nhìn Cố Hướng Bồi, cả buổi mới tìm lại được âm thanh của mình: “Anh, có người thích?”
Giọng điệu Hà Tử Tường có chút kinh ngạc, cũng có chút vui sướng vì Cố Hướng Bồi, tuy mình vừa trải qua một đoạn hôn nhân thất bại nhưng vẫn hi vọng bạn bè người thân có thể hạnh phúc.
Còn chút mất mác khi nghe Cố Hướng Bồi có người thích, Hà Tử Tường có chút châm chọc giật giật khóe miệng, anh họ không có khả năng dành cả đời để chăm sóc mình, đúng là hi vọng xa vời mà, anh ôn nhu như vậy, chính là mẫu người được nữ giới hoan nghênh nhất.
“Ừ, anh thích người đó lâu lắm rồi.” Đây là lần đầu tiên Cố Hướng Bồi nói về đề tài này, cũng là lần đầu tiên thừa nhận mình có người thương: “Nhưng mà, người đó không có tình cảm như vậy với anh.”
“Vì cái gì?” Hà Tử Tường dựng thẳng lỗ tai, muốn biết người này là ai, là cô gái nào. Lúc nghe tới người kia cư nhiên không thích Cố Hướng Bồi thì ngọn lửa tức giận đột nhiên lủi lên, một người đàn ông tốt như vậy, cô gái nào không biết quý trọng anh thì đúng là sai lầm lớn nhất.
“A…” Cố Hướng Bồi cúi đầu, mỉm cười có chút cô đơn: “Em ấy căn bản không biết tới tình cảm của anh, suốt nhiều năm qua, anh vẫn luôn lặng lẽ ngắm nhìn người ta.”
Hà Tử Tường cau mày nhích qua bên phải, lúc sau lại nhích qua bên trái, cứ loay hoay mãi không chịu ngồi yên, cứ cảm thấy ngồi thế nào cũng không thích hợp, không thoải mái. Bởi vì, trong lòng cứ hừng hực một cơn giận, không biết vì sao lại thực tức tối rầu rĩ, làm thế nào cũng không dập tắt được.
“Vì sao không nói cho cô ấy biết?” Giọng điệu Hà Tử Tường có chút tức tối, Cố Hướng Bồi mà cậu biết không phải người do dự, dậm chân tại chỗ như vậy, rốt cuộc là cô gái nào có thể làm anh thận trọng, e dè như thế.
Cố Hướng Bồi lắc đầu, không trả lời vấn đề của Hà Tử Tường, chỉ không ngừng từng ngụm từng ngụm uống bia.
Hà Tử Tường khó chịu nhìn thái độ lảng tráng của Cố Hướng Bồi, cơn giận trong lòng lại càng lợi hại hơn, quả thực làm cậu buồn bực tới cực điểm: “Anh, người anh thích rốt cuộc là ai a?”
“Anh không dám nói, sợ nói ra rồi thì tình cảm vốn có giữa hai người cũng biến mất.” Cố Hướng Bồi mở miệng trả lời vấn đề trước đó, né đi vấn đề Hà Tử Tường vừa hỏi.
Thế nhưng Hà Tử Tường vẫn không từ bỏ ý định, lại hỏi lần nữa: “Anh, người anh thích là ai? Em quen không?”
Cố Hướng Bồi quay qua nhìn vào mắt Hà Tử Tường, thực chuyên chú, cảm giác như muốn nhìn thấu tâm hồn cậu, nửa ngày sau mới lắc đầu, không đáp.
Không biết vì cái gì, nháy mắt đối diện với Cố Hướng Bồi, Hà Tử Tường đột nhiên chột dạ, cũng không biết vì sao, cứ cảm thấy trong lòng mình có một bí mật không muốn bị phát hiện. Vì thế cậu liều mạng tỏ ra tự nhiên đối diện với Cố Hướng Bồi, lúc nhìn thấy anh lắc đầu, dây thần kinh đang buộc chặt khắp toàn thân rốt cuộc hơi thả lỏng, có cảm giác buồn cười ‘mình nghĩ quá nhiều rồi, sao có thể a’, bất quá cũng có một tia mất mác.
Nhưng rốt cuộc là vì cái gì thì Hà Tử Tường không miệt mài theo đuổi.
“Thôi, không nói đề tài này nữa.” Cố Hướng Bồi chuyển chủ đề, nói về chuyện của mình: “Hôm nay lúc đi trên đường anh nhìn thấy…”
… …
Hôm sau đi làm, Hà Tử Tường xử lý văn kiện, gõ bàn phím lạch cạch nửa ngày thì dừng lại, nhìn văn bản so với ban đầu lại càng lộn xộn hơn, Hà Tử Tường có chút buồn bực xóa bỏ toàn bộ, một lần nữa gõ lại.
Nửa tiếng sau, Hà Tử Tường phẫn nộ đập bàn phím, tâm tư của cậu căn bản không đặt ở công việc, trong đầu không ngừng xoay chuyển ánh mắt cùng câu nói của Cố Hướng Bồi, làm thế nào cũng không thể bình tĩnh, cũng không thể quên đi.
Chống khuỷu tay lên bàn làm việc, đỡ trán, trạng thái của Hà Tử Tường cực kỳ không xong, cả ngày cứ không yên lòng, căn bản không có cách nào tập trung.
Ngồi một chốc, Hà Tử Tường đứng lên, đi qua gian trà nước rót một tách trà xanh, đi qua đi lại, uống trà cho tỉnh táo, cảm xúc cũng bình ổn lại.
Lúc này, bên ngoài có tiếng bước chân, Hà Tử Tường liền thuận thế lách mình vào gian phòng nhỏ phía sau, hiện giờ cậu cần một không gian độc lập yên tĩnh, không muốn gặp gỡ nhóm đồng nghiệp cấp dưới.
Hai người vừa vào không chút hay biết trưởng phòng của mình đang ở ngay bên cạnh, tự tại tám chuyện, bọn họ cũng không phải nói xấu sau lưng người ta, chỉ tám chút chuyện phiếm, nội dung là những chuyện nóng sốt dạo gần đây mà thôi.
Trong đó không thể không nói tới một chuyện hot nhất, cũng chính khu biệt thự ven biển đang khởi công của ông trùm bất động sản Hồng Dật xảy ra chuyện.
Sự tình là thế này, khoảng thời gian trước Hồng Đạt đang thi công biệt thự thì đột nhiên phát sinh sụp đổ. Một tòa biệt thự ba tầng đang tiến hành trang hoàng thì đột nhiên một khối bê tông lớn ở nóc tầng ba rớt xuống, đè chết một người làm bị thương ba người.
Chuyện này ngay hôm sau liền tràn ngập mặt báo, tập đoàn Hồng Đạt cũng mở họp báo, nói đã báo cảnh sát, cũng đã lập tổ điều tra, nhất định phải điều tra kĩ lưỡng việc này, nhanh chóng cấp công đạo cho mọi người.
Kỳ thực đứng ở lập trường Hồng Đạt, bọn họ phản ứng nhanh như vậy là đương nhiên, khu biệt thự ven biển này là hạng mục lớn của bọn họ trong hai năm tới, tầm quan trọng không cần nói cũng biết, hiện giờ, cư nhiên lại bị tung tin gièm pha, lại còn làm nhân viên thi công tử vong, bọn họ không thể không nhanh chóng điều tra.
“Nghe nói, kết quả đã tra ra được, vừa công bố với bên truyền thông.” Cấp dưới A nói ra tin tức mình vừa xem trên điện thoại: “Nói nguyên nhân gây ra bi kịch này là sắt thép cùng cát đất của bên cung cấp vật liệu có vấn đề, không phải do bên thi công cẩu thả hay chắt bóp vật liệu này nọ.”
“Cái gì? Là vật liệu có vấn đề, đúng là nói năng bậy bạ!” Cấp dưới B rõ ràng không tin, giọng điệu có chút châm chọc: “Đều là bên Hồng Đạt gây sức ép, lúc có lợi thì ôm hết vào mình, hễ xảy ra chuyện thì tìm người chết thay. Tôi ghét nhất là đám gian thương này, đám bất động sản liên hợp nâng giá nhà cửa lên cao chót vót, làm đám người thường chúng ta không mua nổi, chỉ bán cho đám có tiền, kiếm vàng đầy chậu còn không thỏa mãn, còn làm ra đủ chuyện trái lương tâm. Giờ thì hay rồi, xảy ra chuyện, mưu mô mờ ám bị lộ, xứng đáng!”
Cấp dưới A không đồng ý với suy nghĩ của cấp dưới B: “Không phải, theo tin tức thì có chứng cớ hẳn hoi, hình như là thật đó.”
“Không có khả năng.” Cấp dưới B kiên trì: “Đám thương nhân kia làm gì có chuyện ngay cả bên kia đưa vật liệu gì cũng không biết, không kiểm tra chứ, tập đoàn lớn như thế mà dám tùy tiện tìm nhà cung ứng à, chắc chắn là đối tác nhiều năm rồi, có mờ ám gì cũng chỉ bọn họ biết, nhất định là lỗi cắt xén nguyên vật liệu.”
“…” Cấp dưới A nói gì, cấp dưới B phản bác ra sao, Hà Tử Tường không chú ý lắm, bất quá đột nhiên nghĩ tới đời trước, hình như cũng là khu biệt thự ven biển này của Hồng Đạt xảy ra chuyện, bất quá, sự tình không lớn đến vậy.
Đời trước sau khi xây dựng, bởi vì kết quả kiểm nghiệm không hợp cách mà ra chuyện, còn đời này là vì gây ra tai nạn lấy mạng người, liên tưởng tới những lời Lâm Tuấn nói trong tiệc đầy tháng lần đó, chẳng lẽ, đời này gã ta đã động tay động chân vào đó!?