Dịch giả: gaygioxuong
Vừa nghĩ tới đây, Đoan Mộc Vũ trầm ngâm nói: "Tác Ly sư huynh, khi nào đến phiên chúng ta tiến vào hang ngầm tuần tra?"
"Chắc là năm ngày sau. Chúng ta bảo vệ vị trí này, tuy nói là có năm môn phái nhưng thật ra đảm nhiệm chủ yếu là Phi Vũ Tông và Thất Tinh Môn. Bọn họ có nhân số nhiều nhất, tổng cộng chia làm hai lượt. Bọn chúng muốn chúng ta làm trò cười đây mà." Tác Ly bất đắc dĩ nói. Gần đây Phù Vân Sơn ít khi xuất hiện, tách biệt với giới tu hành của nhân loại tương đối lâu. Nếu không phải lần này Yêu Tộc tàn sát bừa bãi, e rằng cũng sẽ không giao thiệp gì với mấy môn phái kia.
"Năm ngày chắc là đủ rồi, bọn họ có muốn cũng không xem được trò cười gì đâu. Tác Ly sư huynh, Trình Nguyệt sư tỷ -- mời!" Đoan Mộc Vũ khẽ mỉm cười, dẫn hai người Tác Ly đi vào một gian nhà đá vừa mới dựng lên.
Đến khi vào bên trong, Đoan Mộc Vũ lôi ngay chiếc quan tài hàn ngọc ra, cười nói: "Vật này do ta thu được một cách hết sức tình cờ. Tác Ly sư huynh, hai người các ngươi có thể lấy một ít để chế tạo ngọc phù. Như vậy, nếu chúng ta có vào hang ngầm tuần tra thì cũng không cần quá bận tâm đến vấn đề không đủ lực công kích."
Không đợi hai người Tác Ly kịp cự tuyệt, nói xong, Đoan Mộc Vũ thuận tay gỡ kiếm của Tác Ly xuống. Hắn chém liền bốn nhát vào chiếc quan tài hàn ngọc. Chiếc quan tài lập tức bị chia đều thành chín phần. Nhưng dù vậy, mỗi một phần vẫn còn rất lớn.
Thò tay nhặt hai khối hàn ngọc lên đưa cho hai người Tác Ly, lấy thêm một khối cho Khô Mộc, Đoan Mộc Vũ chân thành nói: "Thời gian không nhiều, không cần phải khách khí. Chuẩn bị thêm một chút, không bao giờ thừa!"
Tiễn hai người Tác Ly đi, Đoan Mộc Vũ cất số hàn ngọc còn lại đi. Sau đó hắn gọi Từ Trần Phong, Triệu Khắc, Tào Khải cùng với một binh sĩ tên là Vương Giới lại. Trong số chín người, bốn người bọn họ có tư chất tu hành khá cao. Đã đến nước này thì không thể đợi đến lúc quay về Phù Vân Sơn nhờ Thương Minh Tử định đoạt nữa. Hắn có ý định dựa trên tư chất của từng người mà truyền thụ công pháp tu hành.
Bốn người Từ Trần Phong vẫn rất bình tĩnh, chẳng qua dưới lớp vỏ bình tĩnh lại đang che giấu một tia hưng phấn khó có thể kìm chế. Mấy ngày vừa rồi, những gì mà bọn họ được chứng kiến, thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của bản thân. Lúc này Đoan Mộc Vũ đột nhiên triệu tập bốn người bọn họ, đã lộ rõ ý muốn giao phó trách nhiệm nặng nề.
Nhìn lướt qua bốn người Từ Trần Phong một lượt, Đoan Mộc Vũ chậm rãi nói: "Mấy ngày vừa rồi, không cần ta nhiều lời thì chắc hẳn các ngươi cũng biết sơ qua về tình hình tu hành giới. Nếu đã như vậy, hiện giờ ta muốn xác nhận lại một lần nữa: Các ngươi còn muốn kiên trì đi theo hay không? Bây giờ rời đi, vẫn còn kịp!"
"Đoan Mộc công tử, tâm ý bọn ta đã quyết, cuộc đời này nguyện đi theo công tử! Vì công tử xông pha khói lửa, tuyệt không chối từ!" Không một chút do dự, bốn người Từ Trần Phong đồng thanh hô lớn.
"Rất tốt!"
Đoan Mộc Vũ gật đầu, nhắm mắt suy tư trong chốc lát, tiếp tục mở miệng nói: "Tình hình nơi này khó mà giải thích rõ cho các ngươi hiểu. Các ngươi chỉ cần biết, nếu thực lực không đủ thì lúc nào cũng có thể mất mạng. Trong chín người, chỉ có bốn người các ngươi miễn cưỡng đủ tư chất tu hành. Vì thời gian gấp gáp, cho nên trước tiên ta sẽ truyền cho bốn người công pháp tu hành. Tuy nhiên, dựa theo quy định của Phù Vân Sơn, nếu các ngươi đã học tập những công pháp ngoài phái, sẽ không thể tiếp tục làm môn hạ nữa. Bọn ngươi cần phải biết đạo lý này."
"Ngoài ra, chuyện ta truyền công pháp cho các ngươi, tuyệt đối không thể cho người khác biết được, càng không thể lén truyền thụ. Nếu không ta chắc chắn sẽ giết các ngươi cho bằng được. Kể từ hôm nay, các ngươi chính là tán tu!"
Nói tới đây, Đoan Mộc Vũ lấy ra bảy khối hàn ngọc đã chuẩn bị từ trước, đặt xuống trước mặt bốn người Từ Trần Phong rồi chậm rãi nói: "Các ngươi nhắm hai mắt lại, tâm tình buông lỏng. Không có lệnh của ta không thể mở mắt, càng không thể mở miệng nói chuyện, chỉ cần tự đi chọn lựa. Sau khi chọn lựa xong, ta sẽ truyền công pháp tu hành cho bọn ngươi!"
Nghe Đoan Mộc Vũ nói vậy, bốn người Từ Trần Phong quả thực cảm thấy hết sức mới lạ, vội vàng làm đúng theo lời hắn căn dặn. Họ nhắm chặt cả hai mắt, bắt đầu sở tay vào bảy khối hàn ngọc. Tuy nhiên bọn họ không được chứng kiến cảnh tượng ngay khi mình nhắm mắt lại, từ trong bảy khối hàn ngọc bỗng nhiên tỏa ra bảy loại ánh sáng có màu sắc khác nhau.
Nếu như mấy người Khô Mộc có mặt tại nơi này, đương nhiên sẽ phải thất kinh. Bởi vì bảy loại ánh sáng này đại biểu cho bảy thứ thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi. Điều này cũng đồng nghĩa với việc Đoan Mộc Vũ biết rõ bảy loại công pháp thuộc tính khác nhau. Chỉ riêng chuyện này có thể nói kiến thức của hắn ngang cấp bậc tông sư rồi.
Bảy luồng ánh sáng màu sắc khác nhau đó không chỉ đơn giản là ánh sáng bình thường, mà có tính thực chất. Thí dụ như ánh sáng đỏ đại biểu cho thuộc tính lửa, sờ vào sẽ cảm thấy nóng rát tay một chút. Ánh sáng thuộc tính kim sẽ gây cảm giác đau đớn. Thuộc tính phong tự do phóng khoáng, khó nắm bắt. Thuộc tính thổ sền sệt nặng nề. Thuộc tính thủy lạnh thấu xương. Thuộc tính lôi tức thì bị tê dại. Thuộc tính mộc như được tắm trong gió xuân.
Ý chí của bốn người Từ Trần Phong dù sao cũng rất kiên định. Mặc dù phải chịu nhiều đau khổ, nhưng không một người nào kêu đau, cũng không người nào mở mắt ra mà nhìn ngó. Tuy nhiên trong bảy khối hàn ngọc, có một khối bọn họ luôn có cảm giác hết sức dễ chịu mỗi khi chạm tay vào.
Chỉ một lát sau, bọn họ đã chọn lựa ra một khối hàn ngọc thích hợp với bản thân. Từ Trần Phong lựa chọn chính là hàn ngọc thuộc tính kim, Triệu Khắc chọn lựa chính là thuộc tính thổ, Tào Khải là thuộc tính phong, còn Vương Giới thì là thuộc tính thủy.
Tình hình như thế cơ bản là phù hợp với phán đoán của Đoan Mộc Vũ. Bổn mạng Từ Trần Phong thuộc kim: hơi thở đậm chất sát phạt, có xu hướng không bao giờ chịu lùi bước, thích hợp tu hành Toái Kim Quyết.
Bổn mạng Triệu Khắc thuộc thổ: ổn định như núi, thần lực bẩm sinh, thích hợp tu hành Ngũ Phương Quyết.
Mặc dù bổn mạng Tào Khải thuộc mộc, nhưng không ngờ gã cũng tương thích cả với thuộc tính phong, thích hợp tu hành Thừa Phong Quyết.
Còn bổn mạng Vương Giới thuộc thủy, nhưng không phải là nước chứa sinh cơ, mà là nước âm hàn, giống như phái nữ. Chẳng trách hắn chỉ được cái mã bên ngoài. Hắn không thích hợp tu hành Băng Di Liên Thiên Quyết nhưng cũng may trong tay Đoan Mộc Vũ còn rất nhiều công pháp. Cuối cùng căn cứ vào tố chất thân thể hắn, Đoan Mộc Vũ chọn lựa Hàn Thủy Quyết.
Bốn loại công pháp đó, Đoan Mộc Vũ đưa vào trong bốn khối hàn ngọc, sau đó để mặc bốn người bọn họ tự mình học thuộc. Một canh giờ sau, pháp quyết sẽ tự động biến mất. Bọn họ có thể nhớ được bao nhiêu thì tùy thuộc vào mỗi người.
Cũng may bốn loại công pháp này vô cùng thích hợp với thuộc tính bổn mạng của bốn người Từ Trần Phong. Cho dù trong số bọn họ chỉ có Triệu Khắc biết chữ nhưng có những thứ không thể diễn đạt được bằng lời. Công pháp tu hành cũng thuộc dạng không có cách nào dùng ngôn ngữ hay văn tự để diễn giải ra được.
Nhìn bốn người Từ Trần Phong tiến vào trạng thái nhập định, Đoan Mộc Vũ không ở lại mà rời đi ngay lập tức. Đồng thời hắn cho người canh gác bên ngoài gian nhà đá bọn họ đang ở. Trước khi bọn họ chưa ra ngoài, không cho phép ai quấy rầy.
Còn bản thân Đoan Mộc Vũ thì đi chọn một gian nhà đá khác, không phải để tu luyện mà lấy ra một khối hàn ngọc, bắt đầu chế tạo ngọc phù. Sự thật đã chứng minh, nếu như trong tay có đầy đủ ngọc phù thì mỗi khi có chiến đấu nó sẽ phát huy tác dụng vô cùng trọng yếu. Đặc biệt là trong chiến đấu trình độ thấp.