Vì để tránh những kẻ không mời đến ngày thành thân cho nên Doãn Ngôn đã cho canh phòng nghiêm ngặt hơn từ trong ra ngoài vương phủ, còn có người ra vào Tây thành
Lam Y Nhu và Tống Kỳ Nam cũng đến, hai người đã sắp xếp mọi chuyện ở kinh thành để đến Tây thành trong âm thầm, dù gì hiện tại một vài ngày không thượng triều cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả
Lúc này Lam Y Nhu đang giúp cho Lan Địch A Hoài bận lên hỉ phục, hỉ phục được may vừa sát với cơ thể của Lan Địch A Hoài, hoàn mỹ đến mức Lam Y Nhu cũng phải khen ngợi tay nghề của người đã may
“Rốt cuộc thì hai người cũng có thể cùng nhau có một kết viên mãn rồi”
“Ta phải cảm tạ người cùng với Tống Kỳ Nam, nếu không có người và Tống Kỳ Nam ta và Doãn Ngôn cũng không thể bên nhau được, trước đây là ta suy nghĩ không chu toàn làm hại người, ta thật sự thấy có lỗi với người rất nhiều, ta …ta”
Lam Y Nhu mỉm cười, chuyện trước đây y sớm đã không để tâm từ lâu rồi, hơn nữa nhìn Lam Địch A Hoài cũng không phải là một người xấu, chỉ là y được dạy dỗ trở thành một người xấu, tâm địa y vốn vẫn là người tốt
“Mọi chuyện đã qua rồi, hôm nay là hỉ sự của hai người, đừng nhắc những chuyện này nữa, mau mau sắp đến giờ lành rồi chúng ta mau ra ngoài đi”
Lan Địch A Hoài gật đầu, Lam Y Nhu nói đúng mọi chuyện đã qua rồi, y bây giờ không còn là thái tử Tây quốc nữa, chỉ là một người bình thường cùng Doãn Ngôn thành thân và trở thành vương phi của hắn thôi
Doãn Ngôn lúc này vô cùng hồi hợp, hắn cứ đi tới đi lui khiến Tống Kỳ Nam không nhịn được mà lên tiếng
“Ngươi đừng có đi qua đi lại trước mặt người khác như vậy, chỉ là thành thân thôi có gì phải gấp gáp”
“Vậy lúc ngươi thành thân với Y Nhu ngươi không gấp gáp à”
Tống Kỳ Nam bình thản đáp lại
“Đương nhiên là không vì ta biết sớm muộn ta và y cũng thành thân mà thôi”
Doãn Ngôn mặc kệ Tống Kỳ Nam không thèm tranh luận nữa, hắn chỉnh lại y phục đợi Lan Địch A Hoài bước vào
Lan Địch A Hoài từ từ bước vào, y mặc trên người hỉ phục đỏ vô cùng đẹp khiến Doãn Ngôn thất thần, hắn đã tưởng tượng đến ngày này biết bao nhiêu lần nhưng khi thật sự được chứng kiến, cảm giác rung động trong lòng hắn càng nhiều hơn
Lam Y Nhu lúc này đã trở lại bên cạnh Tống Kỳ Nam, cả hai nắm tay nhau nhìn đôi phu phu kia chuẩn bị bái đường
Lam Nhiên và Doãn Ninh ngồi trên ghế, cả hai bây giờ đã có thể yên tâm mà tận hưởng cuộc sống an nhàn rồi, nhìn thấy nhi tử thành thân đã là hạnh phúc của họ rồi
Doãn Ngôn cùng Lan Địch A Hoài nắm tay nhau, cả hai chuẩn bị hành lễ khấu bái
Nhất Bái Thiên Địa
Nhị Bái Cao Đường
Phu Phu Giao Bái
Ba bái đã xong, từ nay cả hai người đã chính thức trở thành phu phu của nhau, Lan Địch A Hoài không tin được bản thân y sẽ có được ngày hôm nay
Sau khi khấu bái tất cả liền nhập tiệc rượu, Lam Y Nhu cũng muốn uống rượu nhưng bị Tống Kỳ Nam uống hết, hắn không cho y uống vì thân thể y không tốt chỉ có thể nhìn người khác uống rượu ăn mừng
Lan Địch A Hoài cũng chung cảnh ngộ nhìn tất cả mọi người nhập tiệc rượu, Doãn Ngôn hăng hái uống rượu mà bản thân chỉ có thể ngồi cùng Lam Y Nhu dùng trà, y hận không thể tự đánh mình một cái
Tiệc rượu diễn ra linh đình, những người tò mò về dung nhan Thất vương phi nay cũng đã được chiêm ngưỡng, quả thật vương phi vô cùng anh tuấn, đã vậy còn có chút kiều mị khiến người ta không khỏi mê hoặc, Vương gia quả thật có phúc mới cưới được vương phi xinh đẹp như vậy
Yến tiệc diễn ra, đúng lúc này Văn Yên đột nhiên chạy đến bẩm báo cho Lan Địch A Hoài tin tức khiến y bất ngờ làm rơi vỡ bát trà
Doãn Ngôn vẫn luôn để y trong tầm mắt cho nên hành động vừa rồi hắn liền nhận ra, tạm rời khỏi bàn tiệc mà đi đến bên cạnh Lan Địch A Hoài
“Có chuyện gì sao”
Lan Địch A Hoài im lặng, hắn hướng andh mắt sang Văn Yên, Văn Yên bị Doãn Ngôn nhìn đến run cả người đành phải nói
“Tây vương băng hà rồi, lúc nãy một người đến đây đưa cho nô tài một phong thư, ban đầu nô tài lo lắng đến khi người đó đưa ra lệnh bài ở Tây quốc nô tài định la lên gọi người tới nhưng người đó đưa thư xong lập tức rời đi, nô tài không dám mở thư ra nhưng nhìn bên ngoài bức thư liền biết được chính chỉ trừ khi trong Hoàng thất có người mất mới sử dụng đến bìa thư như này, người mất địa vị càng cao thì bìa thư càng tinh xảo”
Văn Yên giải thích
Lan Địch A Hoài mở bức thư ra trong sự lo lắng, y nhìn bên ngoài bức thư đã đủ biết được lời Văn Yên nói là thật, Phụ vương của y đã băng hà nhưng y không ngờ được lại ngay lúc này, y cũng hiểu ra lí do tại sao người muốn mang y về Tây quốc, chính là vì việc này
Doãn Ngôn vỗ nhẹ vai Lan Địch A Hoài động viên y, y chỉ lắc đầu, y và Tây quốc sớm đã không còn can hệ gì nữa, chuyện này y không quan tâm đến
“Ta không sao, chuyện này cứ mặc kệ đi, hôm nay hỉ sự của ta và ngươi, đừng bận tâm chuyện khác”
Doãn Ngôn gật đầu, nhưng kể từ lúc đó hắn không tiếp tục uống rượu nữa mà bên cạnh Lan Địch A Hoài không rời y nửa bước
Đêm đến hai người cùng nhau ở trong phòng tân hôn, Lan Địch A Hoài có chút hồi hợp, mặc dù bọn họ làm những chuyện nên làm rồi nhưng dù gì đã lâu như vậy y có chút mong chờ
Doãn Ngôn không biết tại sao bản thân hắn bây giờ rất lo lắng, sợ là làm không tốt làm bị thương Lan Địch A Hoài, những lần trước hắn đều không tiết chế làm y bị thương, hơn nữa những lần trước hắn đều không tỉnh táo bây giờ hoàn toàn thanh tỉnh khiến cho hắn cảm thấy không biết bắt đầu từ đâu
Nhìn thấy Doãn Ngôn vẫn cứ mãi phân vân khiến Lan Địch A Hoài không nhịn được mà phải chủ động, thôi thì y chủ động vậy nếu cứ tiếp tục nhìn nhau như vậy e là bọn họ khỏi động phòng mất
“Ta giúp huynh thay y phục được không”
Doãn Ngôn gật đầu, hắn để Lan Địch A Hòi giúp hắn cởi bỏ y phục trên người, hai người vô cùng gần gũi khiến cho nhịp tim của Doãn Ngôn đập liên hồi, Lan Địch A Hoài cũng thở gấp vài hơi
“Để ta…ta giúp Hoài nhi cởi y phục nữa”
Hắn tay chân luống cuống mà cởi hỉ phục trên người Lan Địch A Hoài xuống, hai người nhanh chóng chỉ còn lại xiêm y bên trong, xiêm y mỏng manh khiến Lan Địch A Hoài thêm phần quyến rũ động lòng người
Doãn Ngôn trực tiếp hôn lấy môi y, kéo y lên giường đè y xuống, rượu giao bôi hay mấy nghi lễ gì đó hắn đều bỏ qua cả, nếu hắn còn nhịn nữa hắn căn bản không làm nam nhân nữa
Lan Địch A Hoài bất ngờ bị hôn khiến y không còn nhận biết được gì cả nhưng y vẫn nhớ đến bọn họ phải uống rượu giao bôi, y cố sức đánh vào người của Doãn Ngôn mấy cái ra hiệu bản thân sắp hết hơi rổi, Doãn Ngôn mất một lúc mới buông đôi môi của y ra
“Chúng ta còn chưa uống rượu giao bôi”
Doãn Ngôn cảm thấy thật phiền phức nhưng hắn chợt nghĩ ra một trò, hắn tiến đến bàn lấy bình rượu mang đến sau đó tuông vào trong miệng rồi áp môi mình lần nữa hôn lấy Lan Địch A Hoài, đưa rượu từ trong miệng hắn sang miệng y
Lan Địch A Hoài không kịp phản ứng đều nuốt hết tất cả số rượu kia, mùi rượu vào khiến thân thể cả hai ngày càng nóng hơn, Doãn Ngôn liền một tay xé xiêm y của Lan Địch A Hoài mà quăng xuống
“Từ…từ…ngươi đừng..gấp như vậy”
Y ngại ngùng không dám đối diện với ánh mắt của Doãn Ngôn
“Hoài nhi ta không đợi được nữa”
Lời vừa dứt Doãn Ngôn liền hôn lên khắp cơ thể của Lan Địch A Hoài, y bây giờ đều không còn biết được gì ngoài thuận theo bản năng cùng với Doãn Ngon triền miên
Hắn từ từ lần tây xuống bên dưới, nhẹ nhàng lướt qua tiểu Hoài sau đó đến c*c hu**t xinh đẹp của Doãn Ngôn, không hề báo trước mà đ*m hai ngón tay vào bên trong, Lan Địch A Hoài lớn tiếng r*n
“Ah…ư…ưm..Ngôn…ngươi…ngươi…đừng…gấp”
Doãn Ngôn mặt kệ người kia r*n r*, hắn chỉ muốn nhanh chóng khiến cho Lan Địch A Hoài sung s**ng mà thôi
Cảm thấy đã có thể hắn liền nhanh chóng đưa c* v*t của bản thân vào bên trong vách tường ấm n*ng kia, Lan Địch A Hoài đã lâu chưa làm qua liền đau đớn cắn chặt môi
“Hoài nhi đừng tự cắn bản thân, đau thì cắn ta”
Doãn Ngôn hôn nhẹ lên bờ mông của y, sau đó liền bắt đầu luân động
“Ah…hức…chậm…chậm một…chút”
“Đừng…đừng…ah…ưm”
“Không được….ah..không”
Doãn Ngôn đẩy nhanh tốc độ, đêm nay là đêm động phòng của hắn và y, phải tranh thủ bù đắp lại suốt thời gian qua chỉ được ngắm nhìn mà không thể ăn được cơ chứ
Lan Địch A Hoài bị Doãn Ngôn lăn qua lăn lại không biết bao nhiêu lần, đến khi y tỉnh dậy đã là chuyện của hai ngày sau, cả người đều đau nhức, không chỗ nào là không đau, còn có thân thể toàn dấu xanh tím đủ cả
Lan Địch A Hoài cảm thấy bản thân dường như đi sai bước rồi thì phải, thế nào lại dính phải cái tên Doãn Ngôn đáng chết này, nhưng dù đi chăng nữa bọn họ bây giờ cũng là một đôi phu phu rồi
Nghĩ lại chuyện đêm động phòng, từng hình ảnh hiện ra khiến cho Lan Địch A Hoài đỏ mặt, liền quyết định cấm Doãn Ngôn động vào người y cho đến khi y có thể đi lại bình thường được, Doãn Ngôn đương nhiệ ngoan ngoãn mà nghe theo lời vương phi nhà mình, tủi thân mà đếm từng ngày để có thể ôm ấp vương phi