“Liên nhi, ta quyết định rồi ta chấp thuận cho Y Nhu và tên kia thành thân, dù gì cháu ta cũng nên cần có một người phụ thân cũng như dẹp yên lời đàm tiếu bên ngoài nếu không sẽ ảnh hưởng đến ngôi vị của hoàng nhi chúng ta”
Y Liên không nói gì chỉ im lặng, phận làm phụ thân Y Liên không thể chấp nhận cũng như tha thứ cho những việc mà Tống Kỳ Nam đã làm với hài tử của mình nhưng xét về lâu dài hai tiểu hoang tôn không thể nào không có cha, không có được danh phận, hơn nữa đây là huyết mạch hoàng thất, có thể tương lai Lam Y Nhu không thể sinh được hài tử nữa thì đây chính là hai hoàng tử duy nhất có thể thừa kế ngôi vị chính thống, y không thể vì suy nghĩ ích kỷ của bản thân làm ảnh hưởng cơ nghiệp ngàn năm của Thịnh Hà quốc được
“Nếu như người đã quyết thì ta cũng không có ý kiến, nhưng có một điều ta nhất định phải nói, chính là hoàng nhi chúng ta tuyệt đối không gả đi, chỉ có lấy người chứ không có việc gả đi”
Đương nhiên Lam Phong tuyệt đối không để Lam Y Nhu gả đi, mà chính là Tống Tịnh phải gả con trai của hắn đi thì đúng hơn
“Liên nhi yên tâm ta tuyệt đối không gả hoàng nhi của chúng ta, có Tống Tịnh mới phải gả nhi tử nhà hắn”
Y Liên gật đầu
Trở lại với hiện tại, Tống Kỳ Nam im lặng một lúc sau đó liền quỳ xuống
“Thần không khẩn xin vinh hoa phú quý gì thần chỉ khẩn xin hoàng thượng ban hôn cho thần cùng thái tử điện hạ”
Lời vừa nói ra liền khiến bá quan văn võ xôn xao không ít, thân thế của Tống Kỳ Nam quá bí mật khiến bọn họ nghi kị không ít bây giờ còn muốn xin Hoàng thượng ban hôn với thái tử, chuyện này có chút không bình thường, thái tử là thân phận cao quý, ban hôn với một tân khoa trạng nguyên như vậy không xứng một tí nào, mặc dù hắn có công trong việc dẹp loạn phản tặc, nhưng như thế quá không công bằng với nhưng người có công khác
Bá quan văn võ xôn xao trong khi lúc này Tống Kỳ Nam mặt không chút biến sắc cứ như lời hắn vừa nói là chuyện hiển nhiên vậy
Lam Y Nhu đứng một bên trong lòng có chút hỗn loạn, y bây giờ không biết nên nói gì cả thật sự quá bất ngờ nhưng nhìn sắc mặt phụ hoàng cùng phụ thân không hề tức giận y liền có thể biết đây đều nằm trong chủ ý của hai người, y tốt nhất nên im lặng ở một bên, bá quan văn võ nói gì cũng được cả
“Bẩm hoàng thượng, tân khoa trạng nguyên này hống hách ngông cuồng như vậy xin hoàng thượng trị tội”
Một bá quan lên lên tiếng, những vị quan lại khác liền tiếp theo sau
“Câm miệng hết cho trẫm, trẫm còn chưa lên tiếng các người ôn ào cái gì vậy”
Lam Phong quát lớn, cả triều liền im không còn một tiếng động
“Ta và Hoàng thượng tự có quyết định thế nào là tốt nhất cho Thịnh Hà quốc này, các vị đại nhân không cần lo lắng như vậy”
Y Liên tiếp lời, Hoàng thượng và Nam hậu đều đã lên tiếng bá quan văn võ hiện tại chỉ biết im lặng có điều trong lòng bọn họ đương nhiên không hài lòng, bọn họ ai nấy đều có nhi tử lớn đều âm thầm nhắm vào thái tử để mong có được một vị trí, bây giờ Hoàng đế có thể chấp nhận ban hôn cho thái tử cùng tân khoa trạng nguyên, lỡ may thái tử giống như Hoàng đế chỉ độc sủng một người thì phải làm sao đây, bọn họ đương nhiên không chấp nhận được
“Trẫm sẽ có chủ ý, việc ban hôn này ngay mai thượng triều sẽ cho Tống khanh một lời giải đáp, nếu không có việc gì thì bãi triều”
Lam Phong không thích sự ồn ào này liền cho bãi triều, gọi Tống Kỳ Nam và Lam Y Nhu ở lại
Trong điện chỉ còn lại bốn người, Tống Kỳ Nam lúc này vẫn chưa đứng dậy vẫn quỳ ở đó
“Đứng lên đi ngươi quỳ như vậy trước mặt Y Nhu chính là đang nói trẫm muốn làm khó ngươi”
Lam Phong bực mình nói
“Thần tự biết bản thân có tội khi đưa ra yêu cầu như vậy, thần nguyện chịu tội nhưng thần là thật lòng với Y Nhu, thần tuyệt đối không phản bội lại Y Nhu”
“Ngươi thử dám phản bội hay làm tổn thương hoàng nhi của chúng ta xem, đừng nói là có Tống Tịnh ở đây ta nhất định sẽ giết chết ngươi”
Y Liên nói, giọng điều không hề nhẹ nhàng như bình thường, quả thật Y Liên mặc dù hoà nhã nhưng trong lòng vẫn không chấp nhận việc hài tử nhà mình bị Tống Kỳ Nam dụ đi mất
“Được rồi ngươi đứng lên đi”
Tống Kỳ Nam lúc này mới dám đứng dậy, Lam Y Nhu vẫn im lặng chỉ là y đã lấy Tống Kỳ Nam đứng dậy
“Phụ hoàng phụ thân, hai người….”
“Bọn ta là vì Lâm nhi và Phàm nhi, hai hoàng tôn của bọn ta đang dần lớn lên không thể nào không có danh phận được, cũng không thể nào không có một vị phụ thân, nếu không thì đừng có mơ bọn ta chấp nhận”
Lam Phong nói
Y Liên sau đó liền tiếp lời
“Mặc dù là ngươi gả cho Hoàng nhi của ta nhưng sính lễ vẫn phải do các ngươi chuẩn bị, đương nhiên sính lễ phải cao quý nếu không đừng mơ, nói với Tống Tịnh sính lễ hắn chuẩn bị cho Hoàng nhi nhà bọn ta tuyệt đối không được ít hơn lúc hắn tặng lễ vật thành thân của ta và Hoàng đế”
Lời này nói ra đến khi Tộng Tịnh nghe được liền khóc không ra nước mắt, lễ vật mà Tống Tịnh tặng cho Y Liên lúc Y Liên và Lam Phong thành thân đã tiêu tốn hơn phân nữa ngân khố ma giáo, bây giờ chắc phải tốn hết ngân khố ma giáo mới đủ quá
Tống Kỳ Nam vui mừng ôm lấy Lam Y Nhu, thế là hắn thật sự có thể cùng y trở thành một đôi phu phu rồi, đây là điều mà hắn mơ cũng không được nữa, cho dù là hắn gả đi hắn cũng chấp nhận miễn là được bên cạnh Lam Y Nhu giá nào hắn cũng chịu cả
Lam Y Nhu nhìn bộ dạng vui mừng như trẻ con của Tống Kỳ Nam mà không khỏi phì cười, vui đến như vậy sao, đúng là không có bộ dạng nghiêm chỉnh của một phụ thân mà
Về phía Doãn Ngôn, mây ngày qua hắn bắt đầu cho người tìm kiếm xung quanh Tây thành cũng như cho ngươi lục soát trên dưới Tây thành, nếu như Lan Địch A Hoài không trở về Tây quốc nơi duy nhất y đi chỉ có Tây thành này mà thôi, hắn tin chắc bản thân sẽ tìm được người
Nhưng ngày qua vì binh lính lùng sục khắp nơi cho nên Văn Yên không dám bước ra khỏi cửa, nhưng dược liệu sắp hết, tình trạng của chủ nhân nếu không uống thuốc thì khó duy trì mạng sống, Văn Yên phân vân liều mạng không biết có nên ra ngoài hay không, rốt cuộc hắn cũng quyết định ra ngoài một chuyến, mạo hiểm một chuyến để duy trì hơi tàng của Lan Địch A Hoài