Quan Tâm không ngờ Triệu Dật có thể giải quyết gọn gàng như thế, vui vẻ thừa nhận như vậy, nhất thời cô cũng không biết phải nói gì.
Triệu Dật mỉm cười: “Cô muốn ở phòng nào thì cứ ở, thích phòng nào thì chọn phòng đó, tự cô chọn đi nha.”
Quan Tâm gật đầu, chạy lên lầu dạo một vòng, sau đó chọn căn phòng có cái ban công nhỏ hướng ra biển. Không cần phải ra khỏi phòng, trên ban công pha một bình trà là có thể vừa thưởng trà vừa ngắm biển. Nếu như có một chiếc ghế xếp nữa thì có thể mặc bikini phơi nắng ngay lập tức.
Quan Tâm âm thầm thở dài trong lòng, cuộc sống của người giàu có thật sung sướng, đáng cho người ta khao khát ngưỡng mộ.
Triệu Dật đương nhiên chọn phòng ngủ chính. Phòng ngủ chính có một ban công lớn, rộng khoảng hai mươi đến ba mươi mét vuông, có vị trí đẹp nhất nhìn ra biển.
“Ông chủ! Chúng ta sẽ ở đây trong bao lâu?”
Triệu Dật rất tùy ý trả lời: “Không biết! Lâu lắm mới tới đây, chúng ta nên ở lại chơi mấy ngày đi, ít nhất cũng phải chơi hết tất cả những thứ ở đây.”
“Nhiệt độ bây giờ khá cao, có muốn ra biển chơi không?”
“Được!”
“Nhớ thoa kem chống nắng.”
“Cảm ơn đã nhắc nhở.”
Nếu biết trước là nghỉ ngơi, không có việc gì thì Quan Tâm cũng không có nhiều ràng buộc như vậy.
Quan Tâm quay lại phòng thay một bộ bikini, Triệu Dật cũng đổi sang đồ bơi rồi nằm ở băng ghế trong sân. Thấy Quan Tâm đi ra, hắn quay đầu lại nhìn.
Nhan sắc của Quan Tâm là 93 điểm, dáng người 95, chiều cao 1m65. Bộ bikini được mặc lên người cô lúc này lập tức khiến cho cô không còn dáng vẻ cứng nhắc và nghiêm túc như thường ngày, mà trở nên xinh đẹp, quyến rũ hơn.
Hai mắt Triệu Dật không khỏi sáng lên, hắn thường thấy Quan Tâm trong bộ dáng của một cô thư ký nghiêm túc để tóc đuôi ngựa, mặc đồ công sở. Giờ đây lại là cô gái hai chân thon dài, toàn thân không chút mỡ thừa, bộ bikini làm nổi bật vóc dáng tự nhiên của cô càng khiến cô thêm bắt mắt.
Quan Tâm thấy Triệu Dật đang nhìn chằm chằm vào mình, nhất thời có chút xấu hổ. Chỉ là ánh mắt Triệu Dật trong sáng, rõ ràng là tán thưởng nhưng không thô lỗ.
Ừm, lý do chính có lẽ là Triệu Dật đẹp trai.
Nếu đây là một người đàn ông bốn mươi, năm mươi tuổi, đầu trọc, bụng bự nhìn Quan Tâm bằng ánh mắt như vậy, có lẽ Quan Tâm sẽ không có cảm giác như lúc này.
Phụ nữ, suy cho cùng thì đều yêu cái đẹp.
Sắc đẹp, sau cùng vẫn đáng tự hào.
Cũng như Quan Tâm, mặc dù sắc đẹp không thể so sánh được với Tần Băng Lạc, một người đẹp băng lãnh, cũng không so được với Khổng Hi, một người đẹp như trong tranh nhưng cô cũng là một đại mỹ nữ. Nếu đi trên đường, cũng có rất nhiều người phải ngoái đầu nhìn.
Quan Tâm làm việc cho Triệu Dật, cũng không muốn phát sinh tình cảm với Triệu Dật. Nhưng nhìn những cô gái xinh đẹp xung quanh Triệu Dật thì trong lòng khó tránh khỏi so sánh.
Trước đây, Quan Tâm còn lo lắng Triệu Dật có ý gì đó với mình, nhưng tới nay đã bốn tháng trôi qua, Triệu Dật không hề có bất cứ suy nghĩ hay hành vi gì với cô.
Điều này khiến Quan Tâm yên tâm, nhưng lại nghi ngờ về sức hấp dẫn của mình.
Mình thật sự không có sức hút sao?
Cũng không thể chủ động câu dẫn khiến Triệu Dật để mắt đến mình. Dù gì hắn cũng chỉ là thanh niên mười tám mười chín tuổi, sức hút của mình chẳng lẽ kém vậy sao?
Lòng phụ nữ như kim đáy bể.
Suy nghĩ của phụ nữ rất khác thường, đàn ông khó có thể hiểu được.
Là do mạch não khác nhau hay sao?
Ví dụ như nữ sinh trong trường học, bạn thích cô ấy nhưng cô ấy không thích bạn, cô ấy cảm thấy việc đó rất bình thường. Nhưng nếu như hai người rất thân thiết với nhau, bạn lại không có chút tình cảm nào với cô ấy, thậm chí hoàn toàn không thích cô ấy thì cô ấy sẽ cảm thấy nó không còn bình thường nữa!
Thực ra trong lòng Quan Tâm cũng có chút cảm giác như vậy. Cũng không phải cô ấy muốn suy nghĩ như thế mà đây chỉ là bản năng tâm lý của phụ nữ.
Bây giờ nhìn thấy ánh mắt sáng ngời của Triệu Dật đang nhìn mình, trong lòng Quan Tâm cũng có đôi chút vui vẻ và kiêu ngạo.
Bản thân mình vẫn có sức hút.
Sau khi đánh giá một lượt, Triệu Dật thu hồi ánh mắt, cười nói: “Đi thôi! Đi bơi thôi! Cô biết bơi không?”
Quan Tâm ừ một tiếng: “Biết!”
Triệu Dật mỉm cười, hai người vừa đi ra khỏi sân là đã đến bờ biển, cả hai đặt chân lên bãi cát mềm dẫn thẳng tới biển.
Hai người xuống biển bơi một vòng, rồi trở lại lên bờ, đi đến ghế nằm xuống hứng những tia nắng ấm áp lên người.
Hai tay Triệu Dật ôm đầu, uể oải nhìn về phía bờ biển mênh mông, bỗng cảm giác trong lòng trống trãi.
“Ting! Ký chủ bơi trong biển lớn, tận hưởng đại dương bao la hùng vĩ, ban thưởng năng lực Kỹ năng bơi lặn thành thạo.”
“Ghi chú 1: Kỹ năng bơi lặn thành thạo bao gồm bơi tự do, lặn với ống thở, lặn sâu với các thiết bị lặn khác. Có được kỹ năng bơi lội thì bạn chính là bọt trắng trong sóng biển, là Tiểu Bạch Long, là Hải Vương!”
Kỹ năng bơi lặn thành thạo?