Khu nghỉ dưỡng Hải Thiên là khu nghỉ dưỡng cao cấp được xây dựng tỉ mỉ tinh tế, nó lợi dụng một đoạn vịnh biển gần như khép kín, sau đó xây dựng thành một khu biệt thự vịnh biển. Biệt thự ở đây có biệt thự nhỏ, cũng có biệt thự lớn, những biệt thự này có rất nhiều vị đại gia giàu có mua để làm nơi nghỉ dưỡng, cũng có người cho khách du lịch thuê để lấy tiền. Đoạn vịnh này cộng thêm khu nghỉ dưỡng này đều khép kín, du khách phổ thông không có cách nào đi vào được.
Nói một cách đơn giản, đây là khu nghỉ mát của những người giàu có, ở đây bạn có thể tận hưởng bãi biển một mình. Miễn là đặt phòng, bạn sẽ có một loạt các dịch vụ và tận hưởng, bạn không phải đi đến bãi biển chen chúc người dày đặc, cũng không cần phải vì muốn được trải nghiệm ngồi ca nô hoặc một số trò chơi khác mà phải xếp hàng chen lấn.
Biệt thự số 28 mà hệ thống ban thưởng, chính là ở trong khu nghỉ dưỡng này. Về việc biệt thự này lớn hay nhỏ, vị trí ở đâu? Xin lỗi, Triệu Dật cũng không biết.
Triệu Dật chỉ biết nó là biệt thự số 28.
Taxi dừng ở cửa khu nghỉ dưỡng, Triệu Dật lấy ra giấy tờ tùy thân của mình để xác nhận thân phận, tiếp đó lấy được một tấm thẻ thông hành, ngay lập tức có xe ngắm cảnh cỡ nhỏ, đưa hai người đến tận cửa biệt thự số 28.
Triệu Dật nhìn biệt thự trước mặt, ánh mắt lập tức sáng ngời.
Biệt thự này đúng là rất tốt nha!
Biệt thự này chắc chắn là một trong những biệt thự có vị trí tốt nhất ở đây. Biệt thự cao ba tầng, phía trước có hoa viên, phía sau cũng có hoa viên. Nhưng mà hoa viên phía sau là được hàng rào gỗ vây lại, còn có một đoạn là bãi biển. Nói cách khác, hoa viên của biệt thự này đã bao gồm một đoạn bãi biển, mà rời khỏi hoa viên là đã có thể trực tiếp đến được bờ biển.
Lúc trước Triệu Dật lên mạng tra một chút giá nhà ở nơi này, giống như vị trí của biệt thự này, ít nhất phải một trăm nghìn một mét vuông. Diện tích của biệt thự ba tầng này ít nhất cũng có ba trăm mét vuông, nói cách khác thì giá trị của biệt thự này ít nhất là từ ba mươi triệu đến bốn mươi triệu.
Quan Tâm đi theo Triệu Dật, tò mò đi vào biệt thự.
"Ông chủ, chỗ này anh đã thuê xong từ trước rồi sao?"
Triệu Dật cười cười: "Đây là nhà tôi."
Quan Tâm mở to mắt: "Ông chủ, ngôi nhà này là của anh sao?"
Triệu Dật gật đầu: "Đúng vậy, lúc trước không phải kiếm được tiền sao. Mùa đông ở Giang Châu rất lạnh, lạnh như bị ma pháp công kích, làm cho người ta không thể nào ngăn cản được. Tôi đã cân nhắc mua một căn nhà ở đây, lúc không có việc gì thì có thể bay tới đây để tránh rét, ở đây qua mùa đông..."
Ánh mắt Quan Tâm hơi có chút phức tạp, ông chủ mình cũng quá hào phóng rồi.
Lúc trước mình còn cảm thấy ông chủ là một tên con đại gia luôn giày vò tiền trong nhà, nhưng mấy tháng nay Quan Tâm đối với Triệu Dật đã thật sự bái phục.
Thật tuyệt vời!
Lúc này mới có bao lâu mà đã kiếm được nhiều tiền như thế, chỉ riêng nhà ở đã mua bao nhiêu căn rồi?
Tặng Phùng Tiếu Tiếu một căn năm triệu, tặng Diệp Thiến một căn cũng là hơn năm triệu...
Tòa nhà Đức Phong hơn mười triệu, biệt thự trên núi tám mươi triệu, phòng nghỉ dưỡng cảnh biển ở Tam Á ba hoặc bốn mươi triệu...
Quan Tâm có hơi nghi hoặc hỏi: "Ông chủ, chúng ta đến đây là để bàn chuyện làm ăn hay sao?"
Triệu Dật quay đầu nhếch miệng cười với Quan Tâm: "Nghỉ phép."
“Nghỉ phép?”
Quan Tâm sửng sốt một lúc, sau đó sắc mặt trở nên kì quái.
Ngày mai là ngày lễ tình nhân, đến Tam Á nghỉ phép lúc này sao?
Đây không phải là trốn lễ tình nhân đó chứ?
Quan Tâm là người hiểu rõ nhất đời sống tình cảm của Triệu Dật. Liễu Vũ Phi, Phùng Tiếu Tiếu, Diệp Thiến, còn có cả Giang Dĩnh, thậm chí cả Bạch Nguyệt nữa…..
Ngày thường thì không sao, những người này đều có công việc riêng của họ. Triệu Dật cũng có công việc riêng của mình, mấy cô gái này đều có khoảng cách nhất định với Triệu Dật nên cũng không ai cần phải ở cạnh nhau cả ngày. Triệu Dật vừa kiếm tiền, vừa chơi đùa cùng các mỹ nữ xinh đẹp.
Nhưng vào các dịp lễ đặc biệt, Triệu Dật không có phương pháp nào để có thể phân thân, có thể nói là rất thảm.
Nếu như Triệu Dật là loại người giàu có phong lưu cặn bã thì sẽ dễ xử lý. Nhưng mà Triệu Dật lại là người đối xử với bạn gái rất nghiêm túc, hơn nữa còn rất chu đáo. Cho nên trong những ngày lễ như thế này, nếu Triệu Dật quan tâm người này thì sẽ không quan tâm được người kia.
Cho nên… Đây là Triệu Dật bỏ trốn sao?
Một chuyến đi công tác, không có ai đi cùng?
Triệu Dật thu lại ánh mắt đang dò xét căn phòng, vừa quay đầu lập tức nhìn thấy ánh mắt kỳ quái của Quan Tâm.
Triệu Dật không nhịn được cười nói: “Biểu cảm này là sao vậy?”
Ngừng lại một chút, Triệu Dật cười nói tiếp: “Lần này coi như nghỉ ngơi, không có chuyện gì quan trọng. Cứ thong thả đi, không cần phải quá tập trung chuẩn bị, cũng không có gì ràng buộc.”
Quan Tâm do dự một chút nói: “Ông chủ! Không phải anh đi xa để tránh lễ tình nhân đó chứ?”
Triệu Dật sảng khoái gật đầu: “Đúng vậy! Miễn là không phải khó xử. Dứt khoát không đi cùng ai, như vậy thì sẽ không có vấn đề gì.”