Triệu Dật: Cuối tuần mà. Thực ra khi đến đây tôi cũng lo là không gặp được. Nhưng mà suy nghĩ lại thì chắc các cô hẳn cũng không đi đâu, cho dù đi thì cũng ở Bạch Bối thôi. Cũng sẽ không xảy ra việc tôi chạy đến Bạch Bối, còn các cô thì đi vào thành phố được.
Bạch Nguyệt: Được! Được! Rất bất ngờ! Rất lãng mạn.
Triệu Dật: Đó là điều đương nhiên.
Bạch Nguyệt: Hôm nay định đi đâu chơi vậy?
Triệu Dật: Núi Kim Vân. Không phải đây là nơi nổi tiếng nhất chỗ này của các cô sao? Không phải thường đề cử tôi đến chỗ này chơi sao?
Bạch Nguyệt: Bây giờ cũng không còn sớm, các người định tối nay không trở về sao?
Triệu Dật: Chắc là ở lại trên núi. Ngày mai lúc trở về sẽ gọi cho cô, đến lúc đó cùng nhau ăn cơm.
Bạch Nguyệt: Tôi hiểu! Tôi hiểu! Tôi sẽ không làm bóng đèn, tôi rất thức thời nha!
Triệu Dật: Thông minh đáng yêu, trẻ nhỏ dễ dạy!
Bạch Nguyệt: Cậu ấy sẽ lập tức xuống, anh chờ một chút đi.
Triệu Dật: OK!
Bạch Nguyệt để điện thoại di động xuống trên ban công, nhìn chiếc 488 dưới lầu, ánh mắt thoáng có chút âm trầm.
Hắn cũng đã lái chiếc Ferrari 488 hai chỗ đến, chẳng lẽ mình còn không hiểu sao?
Không lâu sau Diệp Thiến đã xuống ngồi vào ghế phụ của Ferrari, khuôn mặt ửng đỏ.
Diệp Thiến vừa cài dây an toàn vừa nói: “Định đi đâu vậy?”
Triệu Dật cũng không xuống xe mà đợi cô ở đây, vậy nhất định là lái xe ra ngoài chơi rồi.
Triệu Dật mỉm cười khởi động xe đáp: “Chúng ta lên núi Kim Vân chơi.”
Diệp Thiến ồ một tiếng, có hơi lo lắng nói: “Bây giờ lên núi có phải hơi muộn rồi không?”
Triệu Dật cười nói: “Không sao! Tùy tiện đi dạo quanh, muộn quá thì ở lại một đêm. Dù sao mai cũng là chủ nhật, em cũng không có tiết học.”
Ở lại một đêm sao?
Nhịp tim Diệp Thiến bỗng nhiên tăng lên.
Diệp Thiến cắn môi hỏi: “Sao anh không lái Porsche vậy? Ferrari chỉ có hai chỗ, nếu không thì Bạch Nguyệt cũng có thể đi chơi cùng…”
Triệu Dật mỉm cười: “Buổi sáng anh ra ngoài, buổi trưa làm chút việc vặt bên ngoài. Xong việc thấy còn sớm nên quyết định đến đây, cũng không kịp trở về đổi xe.”
Không phản đối!
Nam nữ đơn độc đi núi Kim Vân, còn muốn ở khách sạn. Đêm không trở về, khả năng này xảy ra chuyện gì không phải cô không biết.
Điều này nói rõ trong lòng cô ấy đã chấp nhận mình. Ừm! Đối với chuyện có thể xảy ra, có lẽ cô ấy đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Độ thiện cảm quả nhiên là một thứ tốt!
Hướng dẫn chính xác, nhắm thẳng mục tiêu!
Triệu Dật ngừng một lát, nói lảng sang chuyện khác: “Tình bạn của hai người các em vẫn rất tốt nha, không thể tách rời, lúc nào cũng ở cùng nhau.”
Diệp Thiến khẽ ừ một tiếng, đáp lại: “Bọn em rất hợp nhau nha! Mặc dù mới cùng nhau ở chung một năm rưỡi, nhưng mà cảm giác giống như chị em trong nhà vậy. Có nhiều thứ bọn em cũng dùng chung, không phân biệt, ngay cả quần áo cũng có thể đổi cho nhau mặc.”
Triệu Dật cười nói: “Quan hệ như thế đúng là rất tốt!”
Đương nhiên!
Hai người đều rất tự nhiên!
Hai người tùy ý nói chuyện, lái xe thẳng đến núi Kim Vân, mua vé rồi lái thẳng vào bên trong.
Diệp Thiến ngồi cạnh ghế tài xế nhìn Triệu Dật lái xe, bỗng nhiên cảm giác Triệu Dật rất đẹp trai, rất có sức hút. Nhịp tim của mình cũng tăng lên, hơn nửa khuôn mặt cũng ửng đỏ.
Triệu Dật liếc mắt nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Diệp Thiến, trong lòng cười thầm, xem ra hiệu ứng động tâm của một tay lái Ferrari đã tới.
Triệu Dật mua chiếc Ferrari này lúc mới quen biết Diệp Thiến, nhưng mà nhiều lần đi chơi như vậy, đây là lần đầu tiên Diệp Thiến ngồi vị trí cạnh ghế tài xế này. Cũng là lần đầu tiên cảm nhận được hiệu ứng động tâm đặc biệt này.
Trước khi dừng xe, Triệu Dật dùng hệ thống quét độ thiện cảm của Diệp Thiến, phát hiện độ thiện cảm đã đạt đến 94 điểm.
Cộng thêm hiệu ứng động tâm khi lái Ferrari, quả nhiên là bảo bối tán gái!
Một người phụ nữ động lòng với đàn ông thì còn có chuyện gì mà không giải quyết được?
Dừng xe xong, Diệp Thiến xuống xe, Triệu Dật lại quét thêm một lần nữa.
Độ thiện cảm vẫn là 94!
Không bị giảm xuống!
Theo lý thuyết, hiệu ứng động tâm được kích phát khi ngồi ghế phụ Ferrari làm tăng độ thiện cảm thì sẽ không bị giảm khi xuống xe!
Không biết ngồi thêm vài lần nữa, phải chăng hiệu ứng động tâm sẽ kích phát nhiều lần, độ thiện cảm cũng sẽ tăng lên nhiều lần sao?
Nếu như vậy, chẳng phải là muốn theo đuổi một cô gái thì chỉ cần cho cô ấy ngồi Ferrari mười tám lần là được rồi sao?
Lúc trở về lại thử thêm lần nữa, xem có phải tăng lên hay không.
Triệu Dật nắm tay Diệp Thiến, hai người rất tự nhiên đi tản bộ, sau đó giúp chụp ảnh rất vui vẻ.
Sắc trời đã tối, Triệu Dật cũng không ngủ lại mà kéo Diệp Thiến lên xe.
“Trên núi này cũng chỉ có một cái khách sạn, điều kiện có hơi kém. Chúng ta vẫn nên ở lại dưới núi, đồ ăn cũng nhiều hơn…”
Diệp Thiến chớp mắt, khuôn mặt ửng đỏ, khẽ ừ không nói gì.
Ở dưới núi?
Dưới núi không phải rất gần trường học của mình sao?
Còn cần ở khách sạn?