Lần này không biết có thể kiếm được bao nhiêu đây?
Tiền vốn chắc chắn là giữ được, cố phiếu thu mua từ 18 tệ trở lại. Đợi đến khi tăng giá ít nhất cũng 24 tệ mới bán ra, dựa theo tỉ lệ thì có thể kiếm được ít nhất là 33% lợi nhuận. Mà mấu chốt nhất chính là sau đòn này của mình thì sẽ có bao nhiêu tiếng vang đây…
Chuyện đầu tư, hắn giao toàn quyền cho Đới Lương phụ trách.
Đới Lương đối với Triệu Dật một lòng trung thành và tận tâm. Mà Triệu Dật cũng không bạc đãi Đới Lương, mỗi lần hắn tự mình chủ trì hoạt động giao dịch, đều cho phép Đới Lương mang theo tiền vốn tham gia.
Đợt giao dịch cổ phiếu đầu tiên hồi lễ Quốc Khánh, Đới Lương gom góp hơn 800 ngàn tham gia lần đó đã kiếm lời được hơn 700 ngàn. Lần thứ hai, tài chính Đới Lương có hơi dư dả một chút, cho nên đã đầu tư 1,3 triệu tệ và kiếm lời được 1,04 triệu tệ, tiền vốn trong tay lúc này đã đạt hơn 2 triệu tệ. Lần này tiếp tục theo kế hoạch thu mua cổ phiếu, tin tưởng sau khi hoàn thành kế hoạch này, Đới Lương lại kiếm được một khoản kếch xù.
Đây là do vốn ban đầu của Đới Lương quá ít, nếu không thì… có lẽ đã kiếm được nhiều hơn.
Đối với năng lực của người khác, Đới Lương sẽ hoài nghi. Nhưng đối với Triệu Dật, hắn là tin phục không có điều kiện.
Những thông tin mà hắn có được, chính xác đến mức khiến người ta hồi tưởng lại không nhịn được mà nổi da gà. Hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Đới Lương từ khi hành nghề cho tới nay.
Yêu nghiệt, chuẩn xác, bá đạo!
Hắn nói sẽ kiếm được tiền, nhất định sẽ kiếm được tiền. Hắn nói dược nghiệp Lôi Sâm sẽ có biến động, vậy nhất định sẽ có biến động!
Dự án điện ảnh và truyền hình bên này đã bắt đầu khởi động một cách có trật tự. Ngoại trừ diễn viên quan trọng là do Triệu Dật tự mình định ra, những thứ khác đều giao cho đạo diễn cùng với đầu tư Phi Dật bên này phụ trách.
Đầu tư Phi Dật đã thành lập bộ phận quản lý phim điện ảnh và truyền hình, trực tiếp đào một người từ tập đoàn điện ảnh và truyền hình kỳ cựu chính là Liêu Tuấn đến quản lý dự án phim điện ảnh và truyền hình. Bởi vì Triệu Dật nói, đầu tư phim điện ảnh và truyền hình này sẽ còn tiếp tục, có thể còn làm lớn hơn trong tương lai. Thời điểm thích hợp sẽ tách mảng phim này ra, thành lập một tập đoàn điện ảnh và truyền hình riêng biệt.
Triệu Dật một năm có thể viết ra mấy cái kịch bản cấp A. Lần này là mượn Kim Hồng điện ảnh hỗ trợ, tương lai cũng không thể mượn hoài như vậy được, vẫn phải có công ty điện ảnh của riêng mình thì mới được.
Làm xong những chuyện này, thời gian đã đến ngày 13 tháng 11, cũng chính là ngày tổ chức chung kết cuộc thi vũ đạo thanh thiếu niên ở Giang Châu.
Cuộc thi được tổ chức tại nhà hát Quầng Tinh ở trung tâm thành phố, cuộc thi diễn ra trong hai ngày là 13 và 14. Buổi chiều ngày 14 là lễ trao giải, đăng ký tham gia vào cuộc thi có rất nhiều, tất cả mọi người đều rất nỗ lực để cạnh tranh, cạnh tranh cho giải thưởng lớn cuối cùng.
Bảng xếp hạng lần này được chia thành bốn loại, theo thứ tự lần lượt là giải thưởng tổ biểu diễn. Giải thưởng sáng tác tổ biểu diễn, giải thưởng biểu diễn đội nhóm và giải thưởng sáng tác đội nhóm.
Triệu Dật lái xe đến nhà hát Quầng Tinh, sau khi đỗ xe xong, Triệu Dật tìm được Diệp Thiến và Bạch Nguyệt đang chờ hắn ở bên ngoài nhà hát.
Triệu Dật cười nói: "Ồ! Sắp thi đấu rồi cũng không cần trang điểm sao?"
Diệp Thiến giải thích: "Phải trang điểm chứ, bên trong cũng có chuyên gia trang điểm, nhưng mà múa chủ yếu dựa vào thực lực, không cần phải trang điểm khoa trương làm gì. Hơn nữa còn có hiệu ứng ánh sáng, gương mặt sẽ không thấy được rõ ràng…”
Triệu Dật cười nói: "Các cô có thể lấy được video múa dự thi của mình không?"
Diệp Thiến gật đầu đáp: "Có thể! Có một nhà quay phim chuyên nghiệp ghi lại, sau đó tất cả các video sẽ được đặt trên trang web chính thức của sự kiện, chúng tôi có thể tự tải về xem."
‘Như vậy cũng tốt, người quay phim chuyên nghiệp khẳng định quay lại sẽ đẹp hơn một chút, những lần tranh tài này cũng là một hồi ức tốt đẹp, vẫn phải lưu lại thật tốt mới được.”
Triệu Dật cười trêu chọc nói: "Chờ sau này già rồi, lại lấy nó ra xem, cảm giác khẳng định không giống bây giờ. Có thể là… Wow, lúc mình còn trẻ lại xinh đẹp như vậy sao?"
Khuôn mặt Diệp Thiến chợt ửng đỏ, nội tâm lại có chút vui mừng, ai lại không thích được người khác khen mình xinh đẹp cơ chứ?
Bạch Nguyệt cười tủm tỉm nói: "Bản lĩnh khen người của anh có chút cao đó nha…”
Triệu Dật cười nói: "Theo gió lẻn vào đêm, theo vật nhỏ không tiếng động! Lời tôi nói đều chính là sự thật, vốn là cô ấy rất đẹp mà. Hơn nữa, lúc múa sẽ càng xinh đẹp hơn nữa!”
Diệp Thiến đưa cho Triệu Dật một tấm vé: "Sau khi vào, tôi sẽ đi trang điểm, sau đó ở hậu trường chờ đến lượt thi đấu, sau khi thi đấu xong tôi lại tới tìm hai người."
Triệu Dật nhận vé, cười nói: "Cố lên! Tranh thủ giành lấy giải thưởng lớn, buổi tối chúng ta đi ăn một bữa ăn ngon, để chúc mừng cô!"
Diệp Thiến hé miệng cười nói: "Được! Vì buổi biểu diễn, cho nên cơm trưa tôi cũng không ăn được."
Triệu Dật kinh ngạc hỏi: "Liều mạng như vậy sao?"