Triệu Dật buồn cười đáp: "Em lo lắng cái gì chứ, đừng nghĩ lung tung. Em xinh đẹp như vậy, đáng yêu như vậy, ôn nhu như vậy, người tốt thế này. Mặc kệ là anh có bao nhiêu tiền, cho dù anh có trở thành người giàu nhất thế giới thì em cũng hoàn toàn xứng đôi với anh. Anh cũng sẽ không thay lòng đổi ý, chúng ta sẽ cùng nhau sống đến già!"
Liễu Vũ Phi khẽ ừ một tiếng: "Anh phải nhớ kỹ lời hôm nay anh nói đó, nếu như anh không cần em… em sẽ rất đau lòng đó."
Triệu Dật cam đoan nói: "Em yên tâm, tuyệt đối sẽ không có ngày đó, làm sao anh có thể bỏ em được đây!"
Triệu Dật đưa Liễu Vũ Phi về trường học, nhưng không đưa về phòng ngủ, mà là trực tiếp đi đến khách sạn.
Hai người ở khách sạn một đêm, ngày hôm sau Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi cùng nhau đi ăn sáng. Sau đó mới chạy về trường học, bắt đầu chuẩn bị kế hoạch thu mua cổ phiếu.
Triệu Dật: Cuối cùng xác định, chủ tịch Tập đoàn Nhã Cư là Tô Nhã sẽ rót vào 100 triệu, hoạt động lần này tổng cộng tài chính là 590 triệu.
Lục Đào: Mẹ của Liễu Vũ Phi sao?
Triệu Dật: Đúng thế! Có chuyện tốt, không thể quên mẹ vợ, đúng không?
Lục Đào: Ha ha, mẹ vợ cũng đã gọi rồi, động tác này của cậu rất nhanh đó nha.
Triệu Dật: Đây là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Lục Đào: Hắc hắc, chỉ sợ mẹ vợ của cậu có lẽ hơi nhiều đó nha!
Triệu Dật: Tôi không phải, tôi không có, đừng nói bậy!
Triệu Dật: Tiếp theo chính là đăng ký công ty...
Tôn Lượng: Cái này giao cho tôi đi, trong vòng một ngày sẽ hoàn thành.
Triệu Dật: Được rồi, vậy thì anh Lượng thao tác việc này.
Rất nhanh, công ty đã được đăng ký xong, tài khoản công ty cũng có. Do đó các bên góp vốn cũng đều lục tục chuyển tiền đến tài khoản, rất nhanh trong tài khoản đã có 590 triệu.
Triệu Dật bắt đầu giao nhiệm vụ cho Đới Lương, đó chính là ở trên thị trường chứng khoán tiến thành thu mua cổ phiếu của dược nghiệp Lôi Sâm, cái này thu mua tự nhiên là có kỹ xảo trong đó. Đương nhiên cũng không phải một hơi điên cuồng quét mua một lần, mà là phải âm thầm thu mua, làm như vậy mới không dẫn đến cổ phiếu bị biến động hay tăng giá, khiến chi phí bị kéo lên cao. Hơn nữa cũng không khiến cho các cổ đông của doanh nghiệp Lôi Sâm chú ý.
“Chú Đới! Nhiệm vụ của chú tạm thời cũng chỉ có một. Chính là dưới tình huống không làm kinh động đến ai, đem 590 triệu này trước ngày 15 tháng 12 toàn bộ chuyển hóa thành cổ phiếu doanh nghiệp Lôi Sâm, giá cổ phiếu chỉ cần không cao hơn 18 tệ là được.”
“Vâng! Ông chủ, tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!”
“Tôi sẽ thêm chú vào trong một nhóm chat, mỗi ngày sau khi kết thúc giao dịch. Chú chỉ cần tóm tắt lại thao tác hằng ngày của chú một chút. Bên trong nhóm đều là đại diện của các nhà đầu tư hoặc là người đại diện đầu tư.”
“Vâng!”
Tuy rằng Triệu Dật nói mọi người có thể phái người giám sát việc sử dụng tiền đầu tư. Nhưng bất kể là nhà họ Lục hay là nhà họ Tôn đều lựa chọn hoàn toàn tín nhiệm hắn, họ cũng không phải bất kỳ người nào đến để tiến hành giám sát tài chính đối với Triệu Dật.
Đương nhiên, bọn họ có lẽ cũng có thủ đoạn khác để giám sát, nhưng ít nhất là từ bên ngoài có thể thấy là họ tuyệt đối tín nhiệm Triệu Dật.
Người khác lựa chọn tín nhiệm, vậy Triệu Dật cũng tận lực làm công khai và minh bạch. Mỗi ngày Đới Lương thông qua phương thức quay video thao tác trong quá trình thu mua cổ phiếu, như vậy thì có thể làm rõ ràng minh bạch việc sử dụng tài chính như thế nào.
Triệu Dật một lần nữa thêm Tô Nhã và chú Đới vào trong nhóm chat cũ của bốn người trước đây, tổng cộng có sáu người trong nhóm. Nhóm chat này là dùng để thảo luận về chuyện hợp tác lần này.
Triệu Dật giải quyết hết thảy thì lập tức vung tay làm chưởng quỹ.
Đới Lương là cao thủ đầu tư tài chính, dùng tiền để âm thầm thu mua cổ phiếu. Loại chuyện như vậy đối với gã có thể nói là rất dễ dàng, huống chi Triệu Dật quy định giá tiền thu mua không quá 18 tệ cho một cổ phiếu, không gian hoạt động thế này là rất lớn, rất dễ thao tác. Hiện tại cổ phiếu chỉ mới hơn 15 tệ, vẫn còn có hai lần để hoàn thành mục tiêu đặt ra.
Cổ phiếu lưu hành của dược phẩm Lôi Sâm chiếm khoảng 30% cổ phần của công ty. Mà hiện tại dùng số tiền 590 triệu này để thu mua toàn bộ số cổ phiếu này, có lẽ chỉ có thể mua được 6% cổ phần. Chiếm giữ 1/5 số lượng cổ phiếu trên thị trường, hơn nữa vẫn còn thời gian hơn một tháng, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Triệu Dật vung tay làm chưởng quỹ, bống nhiên phát hiện bây giờ mình đã nghèo.
Trên người chỉ còn lại có hơn một trăm ngàn!
Tính toán một chút, cũng may lúc trước hắn đã trả ba mươi triệu cho hạng mục phim điện ảnh và truyền hình, đủ cho bọn họ dùng đến tháng Giêng. Mà đợi đến tháng Giêng cần phải đưa tiền thêm một lần nữa, đợt thao tác lần này nhất định phải làm cho xong.