Sau đó nhóm người Kuro ở lại Stella thêm ba ngày.
Do chiếu cố Lucy một chút nên đêm đầu tiên hắn ở với nàng, nhưng qua ngày thứ hai hắn đã thành công lấy đi một huyết của Swan, đương nhiên có thêm người thứ ba khiến cho Lucy có chút không vui.
Nhưng đến ngày tiếp theo thì suy nghĩ của nàng đã thay đổi, khi Kuro bật hết tốc lực thì nàng đã ngất ngay sau đó, nếu không phải có Swan hổ trợ sợ là nàng không biết phải trải qua đêm đó như thế nào.
Thế là trên đường trở về Nữ Thần hội thì tình chị em của hai nữ vô cùng tốt, dù sao cả hai trải qua trải qua một trận chiến khốc liệt hộ trợ lẫn nhau, dù vậy thế địch quá mạnh khiến cả hai thua tan tác sau đó.
Trải qua trận chiến hai ngày sau thì hội đồng cũng tới làm việc, chỉ khi biết có hắn ở đây thì vô cùng khiêm nhường và làm việc nhanh gọn và dứt khoát.
Sonya cũng thành công trở thành người cầm quyền ở đất nước này.
“Chúng ta về tới Magnolia rồi.” Lucy vừa bước xuống xe lữa liền vui vẻ kêu lên.
Ai mà chẳng vui sướng khi sau một ngày làm việc vất vả được trở về nhà.
Swan một bên ôm cánh tay Kuro tràn ngập vẻ tò mò nhìn đông nhìn tây.
Sau đó trước sự hâm mộ và ghen tỵ của nam nhân ở đây Kuro liền trái ôm phải ấp trở về Nữ Thần hội.
Chỉ là khi bước vào thị trấn không lâu thì cả nhóm nhìn thấy những thành viên Fairy Tail chạy tới chạy vô cùng nhộn nhịp, khiến hắn và Lucy ngạc nhiên vô cùng.
“Chào Kuro…”
“Lucy dạo này khỏe chứ ?”
“Kuro ngươi lại có thêm mỹ nữ gia nhập công hội nữa à ?”
“Chào hai người…”
…
Các thành viên dù chạy ngược chạy xui nhưng khi nhìn thắn nhóm của hắn vô cùng chịu khó chào hỏi một câu rồi mới tiếp tục công việc của mình.
“Tránh đường…”
Bất ngờ phía sau họ có một âm thanh kêu lên, khiến ba người quay lại thì thấy Natsu đang lao tới, đương nhiên Kuro liền đưa một chân lên cản lại.
Natsu do đang lao tới nên không kịp ngừng lại liền bị ăn một đạp vào mặt, ngã ra phía sau.
“Xin chào.”
Happy lúc này bay phía sau tới chào hỏi họ.
“A… Kuro.” Natsu vốn định nổi giận gặp phải kẻ cản đường, nhưng khi nhìn rõ đối phương là ai thì biến sắc.
Hắn vội lùi về phía sau cứ như sợ hung thú.
“Ta không phải hung thú đừng có làm vẻ mặt như vậy.”
Kuro nhất thời đen mặt nói, sau đó hỏi thăm: “Chuyện gì khiến Fairy Tail nhộn nhịp vậy ?”
“Đương nhiên là vì cuộc thi thăng cấp cấp S sắp tới rồi.” Natsu liền hứng phấn nhảy lên rồi đầy hưng phấn kêu lên: “Ta chắc chắn sẽ có một danh ngạch trong đó… hahaha.”
“Làm nhiệm vụ tiếp đây, tạm biệt.”
“Ace… tam biệt.”
Nhóm người họ cứ vậy nhìn hai người Natsu rời đi.
“Cuộc thi thăng cấp S à…”
Kuro nghe vậy liền nheo mắt, nếu không phải Natsu nhắc tới thì hắn cũng quên mất, sau đó mở bản đồ phần thưởng ra nhìn tới tên của Hades thì miệng khẽ nhếch lên.
Vì phía trên nó có một cái chấm hỏi màu vàng rực rỡ.
“Chào mừng trở về.”
Khi bước vào thì giọng nói quen thuộc của Mira vang lên.
Nàng lúc này bước tới nhìn thấy khí chất của Lucy thay đổi liền hiểu nên tràn ngập hâm mộ không thôi, nhìn sang Kuro với vẻ u oán.
Phải biết Lissana đi trước nàng một bước cộng thêm Lucy bây giờ nữa hỏi sao nàng không u oán cho được.
Hắn thấy vậy liền dùng kỹ năng sờ đầu giết quen thuộc, rất nhanh xóa đi vẻ u oán của nàng.
“Xem ra chúng ta lại có thêm thành viên mới.”
Mira hết cách với hắn đàng bĩu môi một cái rồi nhìn Swan bên cạnh mỉm cười nói.
Chỉ là trong giọng nói tràn ngập u oán chưa có tan đi hoàn toàn.
Bởi vì nàng nhìn ra được Swan cùng một loại khí chất giống với Lucy.
Mà khí chất này là gì không cần nói cũng biết.
Sau đó Swan thành công gia nhập Nữ Thần hội và bắt đầu cùng chúng nữ quen thuộc.
Còn Lucy một bên ngồi xuống kể lại chi tiết chuyến đi lần này, khiến cho các thành viên khác nghe xem kinh hô và cảm thán không ngừng.
Đặc biết nghe tới rồng xuất hiện rồi bị Kuro giết chết khiến các nàng kêu lên không ngừng với vẻ kinh ngạc, rồi nhìn Kuro hai mắt tỏa sáng.
Các nàng cứ như những con sói cái nhìn thấy miếng thịt tươi khiến Kuro không được tự nhiên.
“Cảm giác giết rồng thế nào ?” Irene ngồi tới kế bên hắn mỉm cười hỏi.
Nói thật là nàng cũng không ngờ nam nhân của mình mạnh khủng bố như vậy rồi, nàng trước đây cho là hắn ngang cơ với bản thân mà thôi.
Nhưng khi nghe Lucy việc hắn dễ dàng giết chết một con rồng như vậy khiến nàng vừa sợ hãi vừa hưng phấn.
“Khá là kích thích.” Kuro khẽ vuốt mũi cười ngượng nói.
Dù sao Irene cũng là rồng nghe nàng hỏi câu này khiến hắn có chút không được tự nhiên.
Irene thấy vậy thì buồn cười khẽ dựa vào người hắn, thì thầm bên tai một cách mị hoặc nói: “Có muốn đêm này (cưỡi) rồng không ?”
“Đương nhiên muốn rồi… không chỉ vậy ta còn muốn (cưỡi) cả đêm”
Kuro dù sao cũng là người từng trải, đường nhiên nghe hiểu ẩn ý của nàng, liền nhiệt huyêt sôi trào khẽ thì thầm vào tai nàng nói.
Irene nghe vậy không chút xấu hổ ngược lại nhìn Kuro đầy mị hoặc rồi uốn éo rời đi, bộ dạng của nàng như muốn câu hồn phách hắn theo vậy.
“Ngươi định giải quyết đá phương hoàng thế nào ?”
Lúc này Éclair ngồi xuống đối diện hắn hỏi với vẻ không vui.
“Ta đương nhiên phá vỡ nó hoàn thanh tâm nguyện của cha nàng rồi.”Kuro thấy nàng như vậy liền cười đáp.
“Hứ… mong là như vậy.” Éclair thấy hắn nhìn nàng liền xấu hổ quay đi nói.
“Thức ra nàng muốn được người chú ý thôi Kuro.” Momon một bên bán lấy nàng nói.
“Momon… không được nói bậy.” Éclair gương mặt đỏ như máu kêu lên.
“Ồ…” Hắn kêu lên một tiếng nhìn nàng cười nghiền ngẫm.
“Không có chuyện đó đâu.” Éclair bị hắn nhìn như vậy liền xấu hổ muốn chết giải thích, thế nhưng gặp hắn vẫn như cũ nên chịu không nổi liền kéo Momon bỏ trốn.
“A… từ từ thôi Éclair.”
Kuro thấy vậy liền lắc đầu mỉm cười, đương nhiên còn tự đặc mị lực của bản thân.
Một bên Ur dẫn Ultear cùng Meredy chuận bị đi làm nhiêm vụ nhìn hắn tự đắc như vậy liền nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ.
Ultear khẽ trừng mắt với hắn một cái rồi quay mặt đi theo sau Ur, còn Meredy khẽ cúi người chào hắn một cái rồi mới theo hai nữ.
“Đúng là đồ tự luyến.” Gelda ngồi kế bên Irene bĩu môi nói.
Kuro khẽ ngượng ngùng gãi mặt vài cái.
Bộ dạng của hắn vô cùng buồn cười, khiến chúng nữ cười haha không ngừng.
Nhìn các nàng như vậy khiến hắn vui vẻ, chỉ là khi nhìn thấy sang Éclair và Momon lần nữa thì đột nhiên hắn phát hiện ra vấn đề nghiệm trọng khẽ biến sắc.
Nếu như hắn phá hủy đá phương hoàng thì Momon sẽ chết.
Đây là vấn đề rất nghiêm trọng.
Không giống Éclair, hắn có thể cho nàng uống suối nguồn tuổi trẻ để bất tử.
Thế nhưng Momon cơ bản là thú nhồi bông, được ban sinh mệnh thông qua đá phượng hoàng, nó không hề có cơ thể sống chân chính.
Nhưng để Momon chết đi sợ là Éclair sẽ rất đau lòng cùng không muốn mà cả hắn cũng không đồng ý, dù sao nó trong nguyên tác cũng bảo vệ Éclair rất nhiều thậm chí là lúc bị hỏa thiêu cũng vậy.
Kuro khẽ nhíu mày suy nghĩ.
Sau đó hắn khẽ vỗ đầu một cái, nhớ tới Irene có năng lực chèn nhân cách cho các vật chật khiến chúng như được ban tặng sinh mệnh, như trong nguyên tác nàng chèn nhân cách cho hai cây kiếm thành hai thiếu nữ.
Chỉ là hắn nhíu mày lần nữa vì không nắm chắc, không phải việc Irene không chèn nhân cách được cho Momon, mà hắn không chắc sau khi chèn nhân cách thì đó còn là Momon ban đầu nữa hay không.
Vì linh hồn là cái thứ bức tạp nhất, hắn sợ là khi phá hủy đá phương hoàng thì linh hồn của Momon sẽ tan biến, còn Irene chèn nhân cách sẽ là một Momon khác.
Càng nghĩ hắn càng đau đầu.
“Kuro-sama… anh không sao chứ ?”
Cứ mỗi lần Kuro buồn bực thì Elizabeth đều xuất hiện, xoa thái dương cho hắn.
“Chỉ có chút việc đau đầu mà thôi.” Kuro khẽ thở dài nói
Elizabeth an ủi nói:“Vậy à… ngài đứng cố quá sức, việc gì cũng sẽ cách giải quyết thôi.”
“Cảm ơn em.”
“Ừm…”
Bộ dang hai người họ khiến bầu khí tràn ngập ấm áp, dù vậy chúng nữ lại không ghen tỵ chút nào.
Do nhân cách Elizabeth khiến bất cứ ai gặp đều sẽ vô cùng yêu quý nàng.
“Đúng rồi… sao mình không nghĩ ra.” Kuro lúc này linh quang chợt lóe lên bật dây với vẻ đầy vui mừng, rồi hôn Elizabeth một cái nói: “Nàng quả nhiên là nữ thần may mắn của ta.”
“A… chúc mừng ngài.”
Elizabeth bị hắn đột kích hơi xấu hổ một chút, nhưng bù lại thấy hắn vui vẻ như vậy thì vui mừng cho đối phương nói.
“Kuro ca ca có chuyện gì vậy ?” Sherry hỏi.
“Là vấn đề rất nghiêm trọng liền quan đến hai người Éclair.” Kuro gật gù đầy vẻ nghiệm túc nói.
“A…”
Chúng nữ nghe vậy liền giật mình, nhất hai người Éclair nhìn hắn với vẻ hoang mang.
“Chuyện là…”