“Hít…”
Đến khi anh sáng mặt trời biến mất thì tam nữ Lucy hít một ngụm khí lạnh, Sonya sau tiếp rống chuyển đổi của Animus cũng tỉnh lại.
Chỉ thấy ngoài chỗ đứng của Animus ra thì xung quanh là một cái hố đen to lớn sâu không thấy đấy.
Một nửa vảy phía trên đã bị cháy đen, nhưng bù lại kết tinh Stellarium lại tỏa sáng rực rỡ khiến cho tam nữ nhìn thấy say mê không thôi, có thể thấy được chúng đã hấp thụ một lượng lớn tia sáng nếu không thì bộ dạng của Animus còn thảm hơn.
“Bùm… bùm… bùm…”
Thế nhưng rất nhanh từng cái Stellarium nổ tung thành từng mảnh vở.
Có thể thấy được tuy chúng nó thay Animus gánh hết phần lớn nhưng đã vượt qua hạn chịu đựng nên nổ tung, cũng may chúng không hề chứa ma lực như đã lừa dối Sonya, nếu không thảm trạng còn tệ hơn.
“Sonya nhìn thấy Stellarium nổ tung rồi chứ ? nó có bùng nổ ma lực hủy diệt đế quốc không ?” Kuro quay về phía Sonya nói.
“…” Sonya không lời chỉ cúi đầu.
“Tại sao lại như vậy ? ta làm sao có thể thua ?” Animus cảm nhận sự đau đớn trên cơ thể liền ngơ ngác, hắn vốn nghĩ rằng sau khi hấp thu Dragon Cry thì hắn phải trở nên vô địch mới đúng tại sao vẫn bị ngược thảm như thế này, nhất là nhìn Kuro bên trên tràn ngập cao cao tại thưởng cảm giác khiến nó nổi giẩn gầm lên: “ta không tin, ta không tin… Rống.”
Chỉ thấy từ trên người nó bắn ra vô sô tia hào quang đẹp mắt đánh tới Kuro, dù các Stellarium bể nát nhưng phần góc vẫn còn thông qua đó mà tấn công lấy Kuro.
Kuro bên trên thấy vậy không chút sợ hãi bún tay, chỉ thấy trước mặt hắn xuất hiện một thú xanh khổng lồ nhiều tay, nó dễ dàng đưa những cánh tay ra đỡ lấy những tia sáng kia.
Theo tia sáng đánh vào cánh tay của nó liền nổ tung, cứ thế lập đi lập lại như pháo hoa vậy.
Trước đó Kuro đánh với Animus chỉ là trạng thái mới mọc cánh của King mà thôi, còn bây giờ là trạng thái thức tỉnh hoàn toàn.
Cho dù nó có hấp thụ Dragon Cry vẫn không phải là đổi thủ của hắn.
Theo ý niệm của hắn thì Thú Hộ Vệ liền lao tới Animus.
“Mau cút ra cho ta.”
Animus nhìn thấy nó lao tới liền kinh hoàng dùng đuôi với ý định quất bay nó đi.
Nhưng ngay khi cái đuôi của Animus sắp đánh tới thì bốn cánh tay lực lưỡng của Thú Hộ Vệ dễ dàng giữ chặt lấy.
Rầm!
Sau đó chỉ thấy nó vận sức, tạo nên sức mạnh to lớn nhắc bổng Animus lên cao rồi đập mạnh xuống, tạo ra một vụ chấn động.
Thế nhưng chưa phải là kết thúc.
Rầm rầm rầm!
Chỉ thấy Thú Hộ Vệ nắm lấy Animus nện trái nện phải, động tác lập đi lập lại không ngừng, giống như trong tay nó không phải là con rồng mà là một cây gậy.
Toàn bộ người dân Stella đều sợ hãi khi chấn động không ngừng vang lên khắp nơi trên hồn đảo.
Animus lúc này cảm giác đau thấu tim gan khiến cho nó muốn hét thảm lên, nhưng ngay khi định mở miệng thì lại bị đập xuống lần nữa đành phải nuốt trở về, cứ thế lập đi lập lại khiến nó chết lặng.
Ta là ai ?
Đây là đâu ?
Ta đang làm gì ?
Tại sao ta lại bị đánh như này ?!
Đáng thương Animus bộ dạng hung hăng không còn bị đập cho trời đất quay cuồng, hoài nghi nhân sinh, đây lần đầu tiên trong đời nó trải qua cảm giác này.
Đùng!
Đập thỏa mãn một trận thì Thú Hộ Vệ ném mạnh đối phương đi, Animus như quả bóng đập mạnh lên một ngọn núi gần đó, tạo ra một vụ chấn động.
Kuro không cho nó cơ hội thở dốc, chỉ thấy xung quanh hắn xuất hiện vô sô thanh kiếm, theo hai ngón tay chém xuống, thì chúng như hóa thành từng mũi tên xuyên thấu cấm vào người Animus.
“Rống…”
Animus liền kêu lên một cách thảm thiết, bị vô số kiếm cấm trên lưng cứ như một con nhím.
Nó nhìn thấy Kuro hai mắt tràn ngập sát khí bên trên liền sợ hãi, đây là kẻ thứ hai kiếm nó sinh ra khủng hoảng như vậy, lúc này cảm giác tuyệt vọng cùng sợ chết bao trùm toàn thân.
Phải trốn!
Đây là suy nghĩ lúc này của nó, rất nhanh liền suy nghĩ đủ loại khả năng để có thể bỏ cháy, lúc này lòng tự tôn đã bị nó ném đi, chỉ còn bản năng cầu sinh trong nguy hiểm mà thôi.
“Rống…”
Trong lúc đáng suy nghĩ thì bất chợt nó nhìn thấy nữ gần đó liền hai mắt tỏa sáng, lấp tức không cho Kuro kịp phản ứng liền quay về phía tam nữ gầm thét, từ trong miệng bắn ra bắn ra tia đại quang mạnh mẽ.
Tam nữ nhìn thấy tia đại quang đánh tới thì sắc mặt tái trắng tràn ngập sợ hãi.
“Chết tiệt.”
Kuro không ngờ nó lại ra tay với tam nữ nên trở tay không kịp, cũng may kịp phản ứng khống chế Thú Hộ Vệ cản tới.
Do khoảng cách qua xá nên nó chỉ kịp đưa một tay ra cản lấy, nhưng đại quang vô cùng mạnh mẽ bắn nổ tung một tay của nó, với vẻ không thể cản phá đánh tới tam nữ.
“Thức thứ tám: Vườn Phấn Hoa.”
Cũng may một tay của nó câu kéo một chút thời gian khiến Kuro kịp thời tới trước mặt tam nữ, lấp tức một kết giới bằng phấn hoa như vỏ trứng bao bọc lấy chúng nữ ở bên trong.
“Đùng!”
Khi đại quang đánh vào kết giới liền tạo ra một vụ chấn động nhẹ, nhưng không hề ảnh hưởng tới bên trong.
Kuro liển thở một hơi nhẹ nhỏm rồi tức giận nhìn sang thì thấy Animus bay đi với ý định chạy trốn liền cười lạnh nói: “Chạy ? chạy đi đâu? chết đi cho ta… hình thái thứ nhất: Chastiefol”
Chỉ thấy một cây thương không lồ xuất hiện trên bầu trời, Kuro nhắm tới phương hướng Animus bỏ trốn bắn tới nó thật mạnh.
Soẹt!
Với âm thanh cắt dứt hư không vang lên, nó phóng tới như một tia sáng.
Animus trong lúc bỏ trốn thì cảm giác sau lưng phát lạnh, cảm giác tử vọng hiện ra trong lòng không ngừng khiến nó theo bản năng quay đầu lại thì thấy một cây thương khổng lồ nhắm tới bản thân liền kinh hoàng.
“Phọt…”
Thế nhưng còn không cho nó kịp phản ứng thì đầu thương đã đây xuyên qua cơ thể nó, cắm thẳng xuống mặt đất cố định bên dưới.
“Phụt… ta hận…”
Animus bị xuyên qua cơ thể không còn làm gì khác được phun ra một ngụm máu, cảm giác tử vong tràn ngập cơ thể liền ngửa mặt lên gầm một tiếng, hai mắt liền mất đi tiêu cự, sinh cơ tan biến.
“Keng, chúc mừng ký chủ giết chết Animus, hoàn thành nhiệm vụ giết rồng đầu tiên, nhận được Suối Nguồn Tuổi Trẻ.”
Theo âm thanh hệ thống vang lên, trên tay Kuro lúc này xuất hiện một cái ly rượu cổ phong cách cao quý, bên trong chứa lấy một thứ nước màu hồng mang đạm sinh cơ.
“Thật thơm.”
Kuro khẽ đưa ngửi một hơi, cảm giác tinh thần thoai mái khen ngời.
Dù bản năng thôi thức hắn uống lấy nó, cũng may hắn ý chí kiên định liền kiễm chế được liền bỏ nó vào không gian túi.
Khi hắn vẫy tay thì Chastifol liền bay trở về mang theo cái xác của Animus bên trên.
Sonya nhìn Animus đã chết liền nhắm mắt với vẻ không đàng lòng, thế nhưng nàng biết nếu để đối phương sống sốt sẽ tai họa đến nhân loại nên chấp nhận sự thật.
“Hệ thống khuyên ký chủ bảo tồn thể xác của nó, để dành cho tương lai có việc sử dụng.”
Ngay khi Kuro định thiêu cháy cái xác của Animus thì âm thanh hệ thống vang lên khiến hắn kinh ngạc.
“Dùng nó cho việc gì ?”
“Hệ thống ?”
“Này…”
“…”
Thế nhưng dù hắn hỏi thế nào nó cũng chỉ im lặng, hết cách dù không biết dùng để làm gì nhưng Kuro vẫn nghe theo nó liền đóng băng thể xác to lớn này lại rồi thu vào không gian túi.
Còn làm sao hắn có băng thuật thì đương nhiên học từ Ur rồi, dù so với các pháp sư khác thì không ra gì, nhưng hình thức vẫn có.
“Kuro ca ca thật tuyệt.” Lucy lúc này chạy tới ôm lấy hắn vui vẻ kêu lên.
“Không hổ là nam nhân ta thích.” Swan không thua kém chạy tới ôm bên còn lại.
“Ngươi đây là ý gì ?” Lucy nhìn Swan không vui kêu lên.
“Về sau chúng ta là tỷ muội, mong người chiếu cố nhiều.” Swan mỉm cười nói.
Lucy nghe xong liền há hốc mồm, nhìn sang Kuro thấy hắn không phủ nhận thì nàng liền hiểu mình là có thêm một tỷ muội.
Gương mặt xụ xuống bĩu môi, cứ tưởng lần đi làm nhiệm vụ xem như buỗi riêng tư của hai người mà thôi, không ngờ lại giết ra thêm một tỷ muội, đã vậy đối phương không chỉ xinh đẹp còn sở hữu đôi chân dài mị hoặc khiến nàng cam bái hạ phong.
“Cảm ơn ngài.” Sonya lúc này bước tới cúi đầu trước hắn.
Kuro thấy vậy liền hỏi: “Ngươi không hận ta sao ?”
“Không.”Sonya lắc đầu dù rơi lệ nhưng vẫn mỉm cười nói: “Dù ngài ấy đã lừa dối tôi và mọi người, vì tham vọng của mình mà phải trả giá, nhưng dù vậy với tôi ngài ấy vẫn như một người trong gia đình.”
“Dù cho có bị lợi dụng thì tôi vẫn rất hạnh phúc khi bên cạnh ngài ấy.”
“Cùng đó tôi sẽ chuộc lỗi thay ngài bằng cách cai trị đất nước này tốt hơn.”
“Vậy sao… thế chúc ngươi thành công.” Kuro mỉm cười nói: “Hội đồng sẽ tới đây làm rõ chuyện này, nếu như cần giúp đỡ gì cứ nói tên ta là được.”
“Cảm ơn ngài.” Sonya mỉm cười nói.