"Ninh Hân, sao em lại ở đây? Không phải em ở Hoành Điếm sao?"
Mã Hạo Đông hơi ngạc nhiên chào hỏi. Anh ta và Ninh Hân đều ở công ty giải trí Hoa Âm nên biết gần đây Ninh Hân đang quay một bộ phim thần tượng ở Hoành Điếm, nhưng không ngờ cô lại xuất hiện ở nơi này.
"Anh Hạo Đông, anh chẳng theo dõi em gì cả. Phim ở Hoành Điếm đóng máy từ tuần trước rồi, bây giờ em mới nhận thêm "Hồng Tụ Khuynh Thiên"."
Ninh Hân cười giải thích, Mã Hạo Đông tỏ ý đã biết.
Hứa Hi Ngôn vẫn đứng bên cạnh Mã Hạo Đông, không nói một lời. Thế nhưng Ninh Hân đã chú ý đến cô từ sớm, phát hiện cô đi cùng Mã Hạo Đông tới đây, dáng vẻ vừa nói vừa cười khiến cô ta cảm thấy khó chịu vô cùng.
Ngoài mặt cô ta không tỏ vẻ gì, chỉ có điều ánh mắt lại tự nhiên dừng lại trên người Hứa Hi Ngôn, thử hỏi dò "Ồ, đây là bạn gái anh sao?"
"Không phải bạn gái anh, em đừng hiểu lầm."
Mã Hạo Đông giải thích qua loa rồi thuận tiện giới thiệu: "Để anh giới thiệu chút, đây là bạn cùng đoàn phim với anh, Cảnh Hi."
"À, hoá ra cô ấy chính là người mới Cảnh Hi có tin đồn với anh Hạo Đông đó sao." Ninh Hân hiểu ra.
Mã Hạo Đông gật đầu, lại giới thiệu cho Hứa Hi Ngôn: "Cảnh Hi, đây là đàn em của anh, Ninh Hân, cùng ở trong công ty Hoa Âm với anh."
Thật ra thì Ninh Hân không hề thích Mã Hạo Đông giới thiệu mình là đàn em của anh ta, nhưng mà cũng không thể làm gì.
Từ mấy năm trước, sau khi Tiêu Vũ Thiên biến mất, Mã Hạo Đông rơi vào cảnh đau khổ thất tình. Ninh Hân muốn thừa dịp xen vào nhưng không thành công, cho nên đổi thành diễn vai hồng nhan tri kỷ, ở lại bên cạnh anh ta làm bạn. Vì khi không nói đến chuyện tình cảm nữa, cô ta mới có cơ hội thường xuyên gặp mặt anh ta.
"Chào chị Ninh."
Hứa Hi Ngôn không mặn không nhạt chào một tiếng. Chẳng hiểu tại sao mà cô không chịu được sự giả dối của Ninh Hân.
Rõ ràng mấy ngày trước đã gặp ở ROSUE rồi, cô ta và Dương Quỳnh còn bàn tán về cô. Thế mà bây giờ lại giả bộ như lần đầu gặp mặt, sao mà thích diễn xuất đến vậy nhỉ?
Sau khi mọi người làm quen xong, Ninh Hân nói: "Anh Hạo Đông, buổi tối anh có rảnh không? Đã lâu không gặp, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi!"
"Được thôi, anh đang chuẩn bị đi ăn cơm, buổi tối đi cùng đi." Mã Hạo Đông vừa hay có thời gian rảnh, nói xong lại hỏi ý Hứa Hi Ngôn: "Cảnh Hi, em cũng đi chung đi!"
Hứa Hi Ngôn thật sự không muốn đi ăn cùng Ninh Hân chút nào. Ngồi cùng bàn với người không hợp tính, cô sợ không tiêu hoá nổi.
Trong lúc cô đang đau đầu vì không mượn được cớ thì vừa khéo lại có người gọi điện. Hứa Hi Ngôn cầm điện thoại lên nhìn, là Tranh Tử gọi tới."Xin lỗi, em đi nghe điện thoại một lát."
Trong điện thoại, Phương Tiểu Tranh nói hôm nay là Thất Tịch, cô ấy bày sạp bán hoa ở quảng trường trung tâm thành phố mà không đủ nhân viên, nên cần cô đi hỗ trợ.
Tốt quá, Hứa Hi Ngôn thà đi giúp bạn bán hoa cũng không muốn ăn cơm cùng Ninh Hân.
Sau khi nghe điện thoại xong, Hứa Hi Ngôn mỉm cười giải thích: "Xin lỗi, bạn em tìm em có chuyện, phải đi trước. Hai người cứ đi ăn đi nhé, bye bye!"
"Được, có cần anh lái xe đưa em đi không?" Mã Hạo Đông lịch sự hỏi.
"Không cần không cần, em có xe mà."
Hứa Hi Ngôn vẫy tay, tạm biệt bọn họ.
Nếu như không có Phương Tiểu Tranh nhắc, Hứa Hi Ngôn cũng quên luôn hôm nay là Thất Tịch, ngày lễ tình nhân truyền thống.
Phương Tiểu Tranh cứ nhắc cô trong điện thoại suốt, bảo cô mặc bộ đồ hoá trang hình con thỏ kia đi, như vậy mới có thể giữ kín được thân phận.
Trước khi chạy tới trung tâm thành phố, Hứa Hi Ngôn đã gọi điện nói với Hoắc Vân Thâm một tiếng, sau đó quay trở về lấy bộ đồ hoá trang.
Ở quảng trường trung tâm thành phố, người đông như mắc cửi.
Hứa Hi Ngôn đi tới đây, rất dễ dàng nhận ra Phương Tiểu Tranh, bởi vì cô ấy mang một cái đầu hoá trang hình quả cam to tròn. Một quả cam vàng to khổng lồ như vậy, đứng trong biển người vô cùng bắt mắt.