Editor: Nguyetmai
Người nổi tiếng ở trong bệnh viện sẽ có bảo vệ đặc biệt, y tá cũng nhận ra Kỳ Lệ Á: "Là cô Kỳ sao? Báo cáo kiểm tra của cô đã có rồi, tốt nhất nên bảo người nhà của cô qua lấy."
Hứa Hi Ngôn hỏi: "Chị Kỳ, nhà chị không có ai tới sao?"
"Bình thường đều là Tiểu Kha ở cùng với chị, nhưng buổi chiều cô ấy có việc nên không có đây."
Trong mắt Kỳ Lệ Á có chút đau thương, cô không nói cho Hứa Hi Ngôn biết, từ năm cô cố ý đi theo Bành Tư Thành lên phía Bắc phát triển, cô và người nhà đã sớm tranh cãi ầm ĩ, không còn liên lạc nữa.
Bên cạnh cô, trừ trợ lý Tiểu Kha thì không có một người nào có thể thật lòng quan tâm.
Nếu Kỳ Lệ Á không có người nhà, Hứa Hi Ngôn cũng không xem mình thành người ngoài, xung phong nhận việc:
"Nếu không như vậy đi, hôm nay em xung phong làm người nhà của chị, đi lấy kết quả giúp chị nhé? Không biết em có được vinh dự này không nhỉ?"
"Cảm ơn em, Cảnh Hi."
Trong lòng Kỳ Lệ Á cảm nhận thấy hơi ấm đã lâu ngày không có, cô cảm ơn Cảnh Hi đã xem mình là bạn, thật lòng giúp đỡ mình như vậy.
"Không có chuyện gì, chị Kỳ, chị ngủ một lát đi, em sẽ quay lại ngay thôi."
Hứa Hi Ngôn mỉm cười, sau đó đi theo y tá ra ngoài.
Y tá dẫn Hứa Hi Ngôn tới văn phòng của bác sĩ chữa trị chính cho Kỳ Lệ Á. Hứa Hi Ngôn nhận kết quả từ trong tay của bác sĩ, sau khi xem qua nội dung, cô vô cùng khiếp sợ.
"Bác sĩ, có nhầm không vậy?"
Hứa Hi Ngôn cảm thấy khó có thể tin nổi, cô không tin phần kết quả này, phía trên rõ ràng ghi Kỳ Lệ Á mắc bệnh u xơ tử cung.
Thảo nào y tá phải tới mời người nhà mà không phải trực tiếp thông báo kết quả cho Kỳ Lệ Á, nhất định là lo lắng bệnh nhân biết được bệnh tình của mình sẽ bị đả kích.
Bác sĩ nam đẩy cặp kính trên sống mũi, nói năng thận trọng: "Tình hình là như vậy, chúng tôi đã kiểm tra ra trong tử cung của cô Kỳ có u xơ, chuyện này, chúng tôi cho rằng nên thương lượng với người nhà trước thì tốt hơn."
"Là u lành sao?"
"Thật đáng tiếc, là u ác tính."
"Vậy làm sao bây giờ?"
Trong lòng Hứa Hi Ngôn bỗng nhiên cảm thấy nặng nề, nếu như Kỳ Lệ Á biết chuyện này sẽ bị đả kích lớn tới mức nào?
"Có thể làm phẫu thuật để loại bỏ phần u đó, nhưng không loại trừ khả năng phải cắt bỏ tử cung. Cho nên, cần phải người nhà và bệnh nhân trao đổi trước, tốt nhất là nên mau chóng phẫu thuật."
Bác sĩ nói ra kết quả xấu nhất cho Hứa Hi Ngôn, cô chỉ cảm thấy đầu như muốn nổ tung.
Tử cung có u, hơn nữa còn là ác tính, không loại trừ khả năng phải cắt bỏ tử cung?
Cắt bỏ tử cung đối với một người phụ nữ là chuyện có ý nghĩa như thế nào?
Có nghĩa là mãi mãi mất đi cơ hội được làm mẹ.
Từ trong văn phòng của bác sĩ đi ra, Hứa Hi Ngôn cầm kết quả mà trong lòng thấy nặng nề, cảm giác giống như đang cầm một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Làm sao bây giờ?
Cô có nên nói tin tức xấu này cho Kỳ Lệ Á biết không?
Trong văn phòng bác sĩ, chờ sau khi Hứa Hi Ngôn rời đi, bác sĩ nam và y tá liếc nhìn nhau.
Y tá không chắc chắn lắm, hỏi: "Bác sĩ Hạ, làm vậy liệu có được không? Nếu như trong viện có người phát hiện thì làm thế nào?"
"Tất cả đã có tôi gánh vác, cô sợ cái gì?"
Bác sĩ họ Hạ kéo khẩu trang xuống, uống một ngụm trà.
Trên mặt hắn lộ vẻ xem thường, dường như làm giả bệnh án của người bệnh chỉ là một chuyện nhỏ bằng hạt đậu.
"Nhưng cô ấy là Kỳ Lệ Á, là ngôi sao lớn đấy..."
Cô y tá mềm lòng, cá nhân cô ta rất thích những vai diễn của Kỳ Lệ Á, cũng xem như là một fan hâm mộ của cô ấy.
Bây giờ thần tượng của mình nằm ở trong bệnh viện, trưởng khoa của bọn họ lại buộc cô ta làm chuyện này, cô ta thấy không đành lòng.
"Ngôi sao lớn thì sao? Ở trong bệnh viện, chỉ có hai loại người là người bệnh và người khỏe mạnh thôi."
Nếu Bác sĩ Hạ không nhận tiền của người khác, cũng sẽ không làm liều như vậy.
"Nhưng cô Kỳ không mắc bệnh u xơ tử cung, nếu như chúng ta cắt tử cung của cô ấy, có phải quá thất đức không?"