Editor: Nguyetmai
Thật sự quá bất ngờ, không ngờ Hoắc Vân Thâm lại có được tấm ảnh chụp cô lúc nhỏ. Ngay cả cô còn quên mất những tấm ảnh này được chụp vào lúc nào rồi, không biết anh lấy được chúng từ chỗ nào nữa?
Hứa Hi Ngôn bỏ khung ảnh xuống, ngẩng đầu nhìn lên ô phía trên, cô vui vẻ phát hiện ra một con búp bê đồ chơi xinh đẹp.
Búp bê mang hình dáng một cô công chúa, tóc dài đến hông, mặc một bộ váy dài lộng lẫy màu trắng, trên đầu đội một chiếc vòng nguyệt quế màu vàng xinh đẹp, trang sức trên người còn được gắn kim cương và đá quý lấp lánh đẹp mắt.
Hứa Hi Ngôn nhận ra nhãn hiệu của con búp bê này, trước đây cô cũng từng đọc những tin tức liên quan đến nó. Đây là thương hiệu búp bê đắt giá Enchanted Doll do bà Marina Bychkova, một nghệ sĩ nước G sáng lập, phiên dịch sang tiếng Trung gọi là "Búp bê bị trúng ma pháp".
Nghe nói mỗi một con búp bê này đều do người nghệ sĩ ấy tự tay làm ra, tốn rất nhiều thời gian và công sức. Chúng được chế tạo theo tiêu chuẩn cao cấp, có một không hai và giá cũng cực kỳ cao.
Nhìn vào tạo hình xinh đẹp của con búp bê này, đoán chừng giá trị của nó ít nhất cũng phải hơn một triệu!
Hứa Hi Ngôn ngạc nhiên trước vẻ đẹp của con búp bê, cũng tặc lưỡi trước sự hào phóng của Hoắc Vân Thâm, đây là búp bê anh đặt làm riêng cho cô đúng không?
Vì sao nhìn dáng vẻ của nó lại giống cô thế nhỉ?
Thật ra, con búp bê này đúng là được mô phỏng theo hình dáng của Hứa Hi Ngôn, do Hoắc Vân Thâm đặc biệt đặt làm từ nước G với giá trên trời để tặng cô. Trên thế giới này nó là duy nhất, có một không hai.
Hứa Hi Ngôn không thể tả được tâm trạng vui sướng của mình lúc này, sợ là không có cô gái nào nhìn thấy món quà như vậy mà còn giữ được bình tĩnh.
Sau khi ngắm xong tủ âm tường, Hứa Hi Ngôn phát hiện trên tủ có một nút bấm thủy tinh, liệu có phải là nút mở cửa không nhỉ?
Cô ấn thử lên nút, quả nhiên âm thanh "lộp cộp" lập tức vang lên, chiếc tủ âm tường bắt đầu từ từ chuyển động sang một bên, một cánh cửa bỗng nhiên xuất hiện trước mặt cô.
Hứa Hi Ngôn đứng ở bên này cánh cửa nhìn sang đó, vừa đúng lúc thấy Hoắc Vân Thâm đang ở bên kia uống nước.
Anh nghe thấy tiếng động bèn đặt cốc nước xuống, quay đầu sang và nhìn thấy cô.
Đôi môi đỏ xinh xắn của Hứa Hi Ngôn cong lên, cô cười vẫy tay với anh. Hoắc Vân Thâm cũng nở một nụ cười mê người, cũng ăn ý vẫy tay lại với cô.
Sau đó, Hứa Hi Ngôn đóng cánh cửa bằng tủ âm tường lại, ngăn cách cô và anh thành hai thế giới riêng biệt.
Tuy rằng không nhìn thấy được gương mặt đẹp trai của anh, không nhìn thấy đôi mắt hoa đào sâu thẳm của anh, nhưng hình ảnh đẹp tuyệt vời của anh vẫn luôn ở trong tâm trí cô, mãi không biến mất.
Hứa Hi Ngôn nâng hai tay lên ôm lấy hai má nóng rực của mình, trái tim cô không ngừng nhảy lên, ôi chao, làm sao bây giờ?
Cô thật sự rất thích người đàn ông tinh tế, lại còn vì cô mà suy tính nhiều như vậy. Cô rất muốn hỏi anh là, anh Hoắc, tôi thích anh, anh có thích tôi không?
Chắc hẳn là anh cũng thích cô chứ nhỉ?
Nếu không sao anh lại đặt riêng con búp bê này để tặng cho cô?
Bây giờ có nên xông qua đó tỏ tình với anh không?
Không được không được, bình tĩnh, bình tĩnh lại!
Hứa Hi Ngôn khuyên bản thân mình phải bình tĩnh lại, không thể nhất thời xúc động mà phá hủy đi cảm giác vừa ăn ý vừa tốt đẹp giữa cô và Hoắc Vân Thâm lúc này.
Đúng đúng, cô vẫn không hề quên, giữa cô và Hoắc Vân Thâm còn bị ngăn cách bởi quan hệ một tỷ kia. Cô chỉ là trợ lí sinh hoạt của anh thôi, vì sao lại mơ tưởng hão huyền muốn làm cóc ăn thịt thiên nga nhỉ?
Nếu như để anh chán ghét cô, sau này có thể ngay cả cơ hội đến gần anh cũng không còn nữa.
Tự khuyên mình một lúc, cuối cùng Hứa Hi Ngôn cũng tỉnh táo lại. Bây giờ cô vẫn nên đi tắm rửa thì hơn. Phải gột rửa từ đầu đến chân, tẩy sạch sự xui xẻo trên người mình đi đã rồi tính tiếp.
Sau khi tắm rửa thay quần áo xong, Hứa Hi Ngôn đi thẳng sang nhà Hoắc Vân Thâm bằng cánh cửa sau tủ âm tường thủy tinh.