Nếu như hôm nay anh ta thật sự chết trước mặt cô, cô có cảm thấy vui vẻ không?
Có thể buông xuống tất cả những điều trong quá khứ không?
Cô không biết.
Cô chỉ biết rằng, nếu anh ta chết rồi, trên đời này sẽ không có người tên Mã Hạo Đông này nữa, cô còn có thể hận ai đây?
Ngoài cửa nhà vệ sinh, Hứa Hi Ngôn đi thẳng vào phòng vệ sinh nam, Uyển Đậu cũng đi vào trong cùng với cô.
Hứa Hi Ngôn dừng bước, ngoảnh đầu trừng mắt với Uyển Đậu: "Chị vào nhà vệ sinh nam, em đi theo chị làm gì?"
Uyển Đậu ngẩn người, khi nhìn gương mặt đẹp trai của Hứa Hi Ngôn mới kịp thời phản ứng, chép miệng hỏi: "Anh Hi, anh muốn đi vào thật à?"
"Ừm hừm!" Hứa Hi Ngôn tặng cho Uyển Đậu một vẻ mặt "dĩ nhiên là thế rồi". Bây giờ cô đang mặc đồ nam, nếu như vào nhà vệ sinh nữ chẳng phải sẽ bị người ta coi là lưu manh mà bắt lại sao.
Thấy Hứa Hi Ngôn bước nhanh vào trong, Uyển Đậu chỉ đành xoay người đi vào nhà vệ sinh nữ ở phía đối diện.
Hứa Hi Ngôn hiên ngang bước vào nhà vệ sinh nam, đồng thời giải quyết vấn đề cá nhân của mình. Lúc mở cửa bước ra khỏi gian phòng vệ sinh, ở trước mắt cô đột nhiên xuất hiện một bóng đen.
Hứa Hi Ngôn còn không kịp ngẩng đầu lên nhìn, chỉ cảm thấy hai vai bị nắm chặt. Cơ thể cô bị một đôi bàn tay khống chế, bị đẩy về lại trong gian phòng, ấn lên trên tường.
Lưng Hứa Hi Ngôn va mạnh vào trên vách tường, bị cấn đến đau đớn. Cô giãy giụa theo bản năng nhưng lại bị người kia dùng đầu gối chặn ở giữa hai chân, cả người bị cố định không nhúc nhích được.
Đ**! Chuyện quái gì đây!
Tư thế này nguy hiểm và mờ ám quá đi mất!
Hứa Hi Ngôn ngửi thấy mùi rượu, còn tưởng là mình gặp phải thằng cha biến thái muốn giở trò với cô: "Chết tiệt, thả ra!"
Bên tai cô vọng đến tiếng nói trầm thấp nhưng lại sặc mùi uy hiếp: "Cô có biết cô đang nói chuyện với ai không? Cô đang cản đường của tôi đấy, có biết không hả?"
Hứa Hi Ngôn cảm thấy giọng nói này khá quen nhưng không thể lập tức nhận ra được là ai. Cô tức giận nói: "Con m* nó, tôi chặn đường anh hồi nào? Rõ ràng là anh đang chặn đường của ông đây mà!"
Người đàn ông kia chậm rãi thả cô ra, hơi lùi lại một khoảng rồi cúi đầu nhìn chằm chằm vào Hứa Hi Ngôn.
Hứa Hi Ngôn ngẩng đầu lên, sau khi nhìn rõ gương mặt u ám nhưng lại thâm sâu khó lường của Hoắc Cảnh Đường, cô đột nhiên có cảm giác thế giới này như mộng như ảo: "Tổng Giám đốc Hoắc? Sao lại là anh?"
Sao cậu Cả nhà họ Hoắc lại có mặt ở đây?
Hơn nữa, tại sao lại muốn chặn cô ở trong nhà vệ sinh?
Chẳng lẽ cậu Cả nhà họ Hoắc thích đàn ông à?
"Cảnh Hi, có biết tại sao tôi chặn cô không?"
Giọng nói lạnh lùng của Hoắc Cảnh Đường lọt vào trong tai, khiến Hứa Hi Ngôn cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.
Không ngờ Hoắc Cảnh Đường nhận ra cô là gái giả trai à?
Hứa Hi Ngôn sợ Hoắc Cảnh Đường say rượu làm càn, đành bất đắc dĩ kéo dài thời gian hòng tự bảo vệ mình: "Không biết! Sao Tổng Giám đốc Hoắc lại phải làm như vậy? Hình như tôi đâu có đắc tội với anh?"
"Sao lại không? Cô giả làm đàn ông, quấy nhiễu khiến buổi xem mắt của tôi thất bại. Cô nói xem, có phải cô đã làm hỏng chuyện của tôi không?" Hoắc Cảnh Đường thâm trầm nói.
Hứa Hi Ngôn hiểu ra, chẳng trách lúc nãy cô gặp phải Tiết Nhã Đình. Hóa ra tối nay Tiết Nhã Đình và Hoắc Cảnh Đường hẹn xem mắt ở chỗ này, kết quả là Tiết Nhã Đình nhìn thấy Diệp Tầm do Hứa Hi Ngôn cải trang thành nên lạnh nhạt với Hoắc Cảnh Đường. Vì thế, bây giờ người đàn ông này mới tới gây sự với cô?
Tiếng thở kèm theo hơi rượu của đàn ông phả vào bên tai khiến Hứa Hi Ngôn cảm thấy lo lắng bất an. Cô cố gắng thương lượng: "Tổng Giám đốc Hoắc, xin anh đấy, có thể thả tôi ra được không? Tôi nghĩ đây chỉ là hiểu lầm thôi."
Hoắc Cảnh Đường cúi đầu ngắm nhìn gương mặt đẹp trai một cách lạ thường của cô. Sau khi cải trang thành đàn ông, Cảnh Hi vẫn mang theo sức hấp dẫn và quyến rũ chí mạng.
Nhất là khi tiếp xúc ở khoảng cách gần, anh ta có thể cảm nhận được đường cong mềm mại giấu phía dưới lớp áo ngực của cô, cùng với độ căng đàn hồi sống động.