Xe bảo mẫu đi đến dưới Công ty Giải trí Cảnh Duyệt. Lúc mọi người quay trở lại công ty, Đường Diệc Sâm đóng vai ông Donald đang chờ ở trong văn phòng. Khi nhìn thấy Tiêu Vũ Thiên, anh ta thân thiết bắt tay với cô ấy.
"Được! Tốt lắm! Hoan nghênh cô, cô Tiêu Vũ Thiên. Có cô gia nhập vào nhóm, đội ngũ Công ty Giải trí Cảnh Duyệt chúng ta đã tăng lên đáng kể rồi!"
Hứa Hi Ngôn thầm cười ha ha trong lòng. Vốn dĩ là ba người, bây giờ là bốn người, ừm, đúng là tăng lên nhiều thật.
"Tổng Giám đốc Đường, về sau mong anh chiếu cố cho." Tiêu Vũ Thiên nói.
"Đương nhiên rồi, tất cả mọi người đều làm chung trong một công ty. Cô về đây, xem như tôi cũng có thể báo cáo công việc được rồi."
Đường Diệc Sâm bắt tay với Tiêu Vũ Thiên xong, lại quay qua giải thích với Cảnh Hi: "Cảnh Hi này, từ giờ có Tiêu Vũ Thiên ở đây rồi, công ty này cứ giao cho cô ấy quản lí. Có chuyện gì thì cứ trực tiếp đến tìm cô ấy là được."
"Tổng Giám đốc Đường, tôi không hiểu ý của ngài cho lắm. Ý ngài là chức Tổng Giám đốc của ngài để lại cho chị Thiên Thiên làm à?" Hứa Hi Ngôn ngạc nhiên hỏi lại.
"Đúng vậy, giao công ty lại cho cô ấy, tôi có mối làm ăn khác phải lo liệu."
"Ồ!"
Thế cũng được hả?
Hứa Hi Ngôn hiểu rồi, nếu tính như vậy, thì công ty giải trí Cảnh Duyệt của bọn họ vẫn chỉ có ba người!
Cô thật sự cảm thấy mấy ông chủ mở công ty này đều rất tùy hứng.
Đường Diệc Sâm cũng không muốn tiếp tục làm Donald nữa. Ban đầu anh cũng đã đồng ý với Hoắc Vân Thâm là chỉ tạm thời diễn vai Tổng Giám đốc một thời gian thôi.
Hiện giờ đã có Tiêu Vũ Thiên trở về tiếp quản Công ty Giải trí Cảnh Duyệt, anh ta cũng có thể thành công lui về, tiếp tục làm cố vấn pháp luật số một của Vân Hải như xưa.
Tuy bây giờ Cảnh Duyệt chỉ là một công ty có ba người, nhưng mà chẳng ai ngờ rằng không bao lâu sau, công ty nhỏ bé chỉ có ba người ấy sẽ thâu tóm được Tụ Tinh, một bước nhảy lên trở thành công ty lớn đối đầu với Vân Hải.
Nhiều năm sau này, Hứa Hi Ngôn mới biết được, cô vào được đúng công ty, theo đúng người là chuyện sáng suốt đến mức nào.
Đương nhiên, đó đều là những chuyện sau này.
…
Khó có dịp gặp lại người quen cũ, buổi tối Hứa Hi Ngôn muốn mời Tiêu Vũ Thiên đi ăn cơm, gọi cả Donald và Uyển Đậu đi cùng. Có điều, Đường Diệc Sâm vội vã muốn về nhà để ở cạnh vợ anh ta cho nên từ chối bữa ăn, chỉ có Uyển Đậu đi cùng các cô thôi.
Tại nhà hàng Hồng Phủ nổi tiếng ở Bái Kinh, trong phòng riêng, ba người vui vẻ nói chuyện phiếm với nhau, tiện thể chờ đợi nhân viên phục vụ lên món.
Trong lúc chuyện trò, di động Hứa Hi Ngôn vang lên. Cô lấy ra xem mới biết là "Anh trai Đông" gọi điện đến.
Hứa Hi Ngôn đứng dậy, đi đến bên cạnh cửa sổ nhận điện thoại. Cô vừa bấm nút kết nối cuộc gọi, bên kia lập tức vang lên giọng nói lo lắng của Mã Hạo Đông: "Cảnh Hi! Cảnh Hi cô không sao chứ? Bây giờ cô đang ở đâu thế?"
"Tôi không sao cả, vẫn còn khỏe lắm! Bây giờ tôi đang ở bên ngoài ăn cơm với bạn mình."
"Mấy tin đồn đó tôi thấy hết rồi, tôi không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy. Xin lỗi cô, Cảnh Hi, trong bài phỏng vấn hôm trước tôi đã giải thích giúp cô rồi, nhưng mà quản lí của tôi lại bán đứng tôi. Tôi thật sự..."
Mã Hạo Đông cảm thấy có lỗi với Cảnh Hi, bởi vì cái ôm lúc đó của anh ta lại kéo theo một đống tin tức xấu bị lôi ra như vậy, gần như sắp phá hủy Cảnh Hi rồi.
Còn về những lời xin lỗi kia là vì bài phỏng vấn của anh ta đã bị bóp méo. Vốn dĩ anh ta đã giải thích ổn thỏa hết, chỉ cần phóng viên đưa tin đó ra, chắc chắn có thể giúp Cảnh Hi gột hết được hiểu lầm.
Thế nhưng, quản lí của anh ta lại lén lút mua chuộc phóng viên, chặn đứng bài đưa tin làm rõ mọi chuyện kia.
Điều này khiến cho anh ta cực kỳ tức giận. Vì chuyện đấy mà anh ta còn cãi nhau một trận rất lớn với quản lí của mình là chị Tống.
Nghe được lời nói tự trách của Mã Hạo Đông, trong lòng Hứa Hi Ngôn cảm thấy rất ấm áp. Ít nhất điều này đã chứng minh rằng Mã Hạo Đông là người có nghĩa khí, rất đáng để làm bạn, thật lòng muốn giúp cô.
Hứa Hi Ngôn nghĩ một lúc rồi nói: "Hay là anh Đông cũng đến đây đi! Gặp mặt rồi nói. Tôi đang ở nhà hàng Hồng Phủ."
Quả thật Mã Hạo Đông đang có rất nhiều điều muốn xả ra lúc này, nên anh ta lập tức đồng ý, chạy tới nhà hàng Hồng Phủ.
...
...