Không một ai dám lên tiếng, mắt đối mắt, mặt đối mặt, kẻ e dè, kẻ căm phẫn. Trong lòng họ đã sớm mặc định Mặc Tiêu Dao đã chết mất xác nơi biển cả mênh mông. Bởi xưa nay "Tam giác quỷ" nổi tiếng là nơi vô cùng đáng sợ, ẩn chứa rất nhiều bí ẩn. Máy bay của anh đột nhiên mất tích ngay gần khu vực đó, lần này chỉ e lành ít dữ nhiều.
"Nếu không còn chuyện gì thì mau cút về quản lí tốt khu vực của mình đi, làm không tốt tôi sẽ đích thân đem quà đến hỏi thăm các người. Còn muốn trèo lên chiếc ghế đó... Nam Dương nở một nụ cười lạnh lẽo: "Thì phải xem bản lĩnh của các người tới đâu"
Đợi khi tất cả đều rời khỏi, Ám Nguyệt mới thả lỏng buông thống hai tay con dao rơi xuống đất kêu keng một cái.
"Bạch Phong đâu?"
"Cậu ta đi xử lí công vụ, cũng sắp trở về rồi."
"Ừm, về phòng họp đi ở đây nhiều tai mắt không tiện nói chuyện."
Ám Nguyệt mở laptop kết nối với máy chiếu, cô đưa tất cả những gì mình đã điều tra được. Vừa đúng lúc Bạch Phong trở về.
Tạm thời đã đầy đủ mọi người, cô đưa ra suy nghĩ của mình.
"Đây là những gì tôi thu thập được, mọi bằng chứng đều liên quan đến Mặc Tư
Vũ."
"Hừ...hắn ta vài năm nay luôn ngấm ngầm lôi kéo mối quan hệ, kẻ này dã tâm cũng thật lớn dám cài cắm người vào căn cứ huấn luyện." Bạch Phong tức giận đập mạnh tay xuống bàn.
"Các anh không thấy trong chuyện này có gì không ổn?"
"Có, bằng chứng quá rõ ràng." Nam Dương suy tư nói.
"Ừm. Kẻ này có dã tâm nhưng không đủ tài cán. Hành động nông nổi nóng vội, hắn ta ngu ngốc cho rằng chỉ cần nhận được sự ủng hộ của mọi người là có thể ngồi vào vị trí của lão đại. Một kẻ có suy nghĩ thiểu năng như vậy lại là người đứng sau âm mưu cài cắm người vô căn cứ huấn luyện? Chuyện này rất không hợp lí."
"Vậy ý cô là...
"Hắn chỉ là con cờ bị đẩy ra nhận tội thay. Kẻ thật sự bày ra nước cờ này vẫn chưa lộ diện. Từng bước đi của hắn đều được tính toán cẩn thận. Kẻ này quá đáng sợ, chỉ e chuyện lần này của lão đại có liên quan tới hắn" Ám Nguyệt cẩn thận phân tích.
"Đã điều tra ra nhóm sát thủ tập kích lão đại đến từ đâu chưa?"
"Đã tra ra, là băng Spartans. Thủ lĩnh của bọn chúng nói không hề hay biết sự việc này. Ông ta cũng không có gan dám nhận vụ này, nghi ngờ trong tổ chức có kẻ đã lén vượt quyền. Xin chúng ta thời gian ba ngày để điều tra"
"Hừ...chẳng phải hôm nay là hết thời hạn rồi sao?"
"Cho dù thế nào thì bọn chúng cũng phải trả giá."
Từng đốt ngón tay của Nam Dương siết chặt. Điện thoại vẫn liên tục rung lên, anh bực bội nghe máy tiện tay mở loa ngoài.
"Nói."
"Băng đảng Sky Abyss đem người đến địa bàn của chúng ta quậy."
Nam Dương tức đến bật cười: "Liên lạc với căn cứ huấn luyện bên Itali điều động thêm sát thủ san bằng hang ổ của bọn chó đấy cho tao."
Cúp điện thoại cả căn phòng rơi vào trầm mặc. Tin tức Mặc Tiêu Dao và hai thuộc hạ thân cận mất tích gần khu vực "Tam giác quỷ" đã bị lan truyền rộng rãi. Các băng đảng lúc trước bị kìm hãm giờ rục rịch nổi loạn, thù nới nợ cũ nhân cơ hội này tính luôn một thể.
Khói thuốc mờ ảo tản ra khắp căn phòng cùng với một tràng cười sảng khoái.
"Lần này đúng là cả ông trời cũng giúp ta"
"Nào cạn ly."
Michael Edward ngả người ra sau ghế, tay lắc nhẹ ly rượu rồi uống sạch.
"Bày mưu tính kế bao lâu nay cũng không giết được hắn, lần này coi như được đền đáp xứng đáng."
"Đừng vui mừng quá sớm, sống phải thấy người chết phải thấy xác." Lão già ngồi đối diện bày ra tư thế ung dung, phía sau là hai cô ả đấm bóp.
"Hắn bỏ mạng nơi biển cả, đến một mẩu xương e là cũng chẳng tìm thấy. Huống hồ đó còn là khu vực "Tam giác quỷ" thử hỏi mấy ai có thể còn sống trở về?"
"Dù sao cũng không thể chủ quan
"Được, tôi sẽ cho người tìm kiếm quanh đó. Bàn tiếp về dự định tiếp theo của ông đi."
"Mặc Tiêu Dao đã chết, hai kẻ Nguỵ Lỗi Phong Duật cũng mất tích. Chỉ còn lại Nam Dương và Bạch Phong tiếp quản trụ sở. Trong tổ chức nhốn nháo muốn đưa người lên thay thế, lập tức bị cái uy của Nam Dương doạ sợ. Đúng là một lũ hèn nhát. Nhưng chiếc ghế đó cũng không thể bỏ trống quá lâu. Chúng ta tạo áp lực một chút, thế cục ắc sẽ loạn"
"Có điều, ngoài hai kẻ đáng lưu tâm là Nam Dương và Bạch Phong thì còn một người nữa phải đề phòng."
"Ám Nguyệt, nữ nhân của Mặc Tiêu Dao?"
"Ừm, tai mắt tôi cài cắm ở căn cứ huấn luyện bị cô ta nhổ sạch, người này không thể xem nhẹ."
Michael Edward nở một nụ cười đầy ẩn ý: "Tôi sẽ có cách để đối phó với cô ta."
Hắn đã từng nhìn thấy cô xuất hiện cùng anh trong bữa tiệc, từ ánh mắt khí chất đều rất thu hút, sắc đẹp kiều diễm bí ẩn làm hắn mê mẩn. Lại còn là nữ nhân của Mặc Tiêu Dao thì hắn càng muốn có được.