Hôm sau, Băng Liên ở trong gian phòng của nàng và Băng Thanh ngồi xếp bằng trên một cái đài sen bằng băng tập trung đột phá cảnh giới tiếp theo.
Sau khi tỉnh lại từ trong mật thất của mẫu thân nàng, Băng Liên cảm giác được khí mạch trong cơ thể nàng đã được khai thông khá nhiều, có thể là do trong trận tỷ thí với Băng Thiết nàng đã phải sử dụng băng lực cùng khí lực đến mức cực đại khiến cho khí mạch trong cơ thể nàng được khai mở nhanh chóng và thuận lợi. Giờ đây Băng Liên đã có thể tiếp cận được khí mạch trọng yếu để có thể tấn cấp lên Lục Sắc Tiểu Tiên. Vấn đề bây giờ chỉ là thời gian và khí lực đủ mạnh để có thể đả thông được điểm khí mạch quan trọng này.
Toàn thân ngưng thần, đôi mắt khẽ nhắm lại, khí lực hội tụ tại điểm khí mạch kia, ra sức khai mở nó. Mỗi lần cố gắng đột phá đều cảm giác được cơn đau truyền về não bộ, khắp cơ thể cảm thấy run rẩy, mồ hôi chảy ra như tắm thấm ướt gần hết bộ y phục trên người. Nét mặt đau đớn nhưng vẫn không từ bỏ, hàm răng cắn chặt vào nhau lộ ra một khí thế quyết tâm mạnh mẽ.
Vài giờ sau, một luồng hoàng sắc quang khí bỗng cuồn cuộn trào ra bên ngoài, sau đó chuyển dần thành màu xanh lục nhàn nhạt, kế đến là một cột sáng lục sắc mãnh liệt bắn thẳng lên không trung. Hai mắt Băng Liên mở bừng ra, thân mình khẽ lắc nhẹ một cái liền khiến cho khí lực cuồng bạo bộc phát ra bên ngoài khiến cho cánh cửa chính của gian phòng cùng hai cửa sổ bị thổi bay đi ra ngoài sân, bức tường xung quanh bị cỗ khí lực kia làm cho rung lắc liên hồi tạo ra những âm thanh răng rắc nhỏ nhẹ, một vài chỗ còn xuất hiện vết nứt nhỏ. Đồ vật trong phòng đều bị cuốn bay khắp nơi, va vào trong vách tường tạo ra những âm thanh loảng xoảng ê tai.
Bên ngoài gian phòng, phía cung điện cũng bị áp lực mãnh liệt này làm cho rung chuyển. Băng Thanh đang đứng ở đây nói chuyện với Băng Ngọc đại tổng quản thì chợt giật mình, sau đó như chợt nhớ ra điều gì vội chạy về phía khuê phòng của nàng và tỷ tỷ nàng.
Vừa bước vào, một cảnh tượng hỗn độn đập vào mắt Băng Thanh. Đồ vật tất cả đều bị thổi bay tứ tung, một số cái đã vỡ tan, các bức tường xuất hiện nhiều vết nứt nhỏ chạy dài ra xung quanh, cánh cửa chính và hai cửa sổ bằng băng khối cũng bị thổi bay ra ngoài sân, ngồi trên băng tọa lúc này là Băng Liên với khuôn mặt có chút khó coi đang nhìn về phía Băng Thanh.
“Tỷ nhìn xem tỷ vừa làm gì với phòng của chúng ta kìa” Băng Thanh khoanh tay trước ngực, trừng mắt lên, giọng nói như muốn trách tội Băng Liên.
“Tỷ cũng không ngờ lúc tấn cấp lại phóng thích khí lực kinh khủng như vậy” Băng Liên cười khổ giải thích.
“Muội đùa thôi, tỷ tấn cấp thành công là tốt rồi, những chuyện còn lại cứ giao cho muội” Băng Thanh cười lém lỉnh nói.
Băng Liên cũng vui vẻ mỉm cười với Băng Thanh, hai tỷ muội sau đó cùng nhau thu dọn đống hỗn độn đó rồi cùng nhau truyện trò vui vẻ. Ngày mai đã là ngày hai chị em Băng Liên bắt đầu hành trình mới ở một nơi có tên gọi là Băng Tinh Các.
Sáng sớm hôm sau, hai tỷ muội Băng Liên và Băng Hoa đã thức dậy từ rất sớm, trong lòng cảm thấy hồi hộp và phấn khích khi được vào tu luyện trong Băng Tinh Các.
Hai người họ sau khi cáo biệt Băng Tuyết liền nhanh chóng chạy về hướng tòa tháp băng uy nghiêm cao lớn kia.
Nhìn bóng hai nữ nhi đi khuất, Băng Tuyết thầm vui mừng vì sự trưởng thành của cả hai, trong lòng hy vọng rằng sau khi tu luyện trong Băng Tinh các trở ra, hai tỷ muội Băng Liên sẽ chân chính trở thành một cường giả thực thụ với thiên phú tu luyện kiệt xuất của chúng, đặc biệt là Băng Liên.
“Chỉ còn hơn hai năm nữa thôi là đã đến thời hạn diễn ra Tiểu Tiên Chi Chiến rồi, mẫu thân hy vọng cả hai con sẽ đạt được thành tích tốt nhất trong giải đấu đó” Băng Tuyết thầm nhủ.
Sau vài phút di chuyển, hai tỷ muội Băng Thanh đã đứng trước lối vào Băng Tinh Các. Bên trong khoảng sân rộng lớn nằm ngay phía dưới tòa tháp kia hiện giờ đang tập trung khá đông người, tất cả bọn họ là những tuyển thủ đã vượt qua được kỳ tuyển chọn năm nay của Băng Tinh Các.
Băng Thanh không thể chờ lâu hơn được nữa, lập tức nắm tay Băng Liên kéo tỷ tỷ nàng vào trong khoảng sân đó. Toàn những gương mặt quen thuộc lần lượt hiện ra, có cả Băng Mạch, Băng Cơ, Băng Mẫn, Băng Mục, Băng Nụ, Băng Trúc và thậm chí cả Băng Thiết!
Băng Thiết lúc này đang phải băng bó khắp người nhưng nét mặt vẫn lạnh lùng khó chịu như trước. Liếc thấy Băng Liên bên cạnh Băng Thanh, hắn liền trầm sắc mặt xuống rồi ngoảnh mặt đi chỗ khác.
Trái với Băng Thiết, những người còn lại đều chạy tới chào hỏi hai tỷ muội Băng Liên. Họ rất ngưỡng mộ và cảm phục Băng Liên vì đã thay họ trừng trị tên Băng Thiết ngang ngược và hống hách kia, trong lòng họ đều xem Băng Liên như một vị thần đầy uy nghi chuyên đi hàng yêu phục ma giống như lúc trước đã ra tay hàng phục tên yêu ma Băng Thiết kia!
Không khí bàn tán sôi nổi đang diễn ra thì bỗng ba thân ảnh chợt xuất hiện ngay tại chân tháp, nơi có một cánh cửa để tiến vào trong Băng Tinh Các. Ba người đó chính là Băng Mị, Băng Lục và Băng Lưu, ba vị chưởng quản nơi này.
Ngay khi ba vị chưởng quản xuất hiện, tất cả sự chú ý đều đổ dồn lên ba người họ. Tất cả đều đang chờ đợi những hướng dẫn từ phía họ.
“Chào mừng tất cả các tân đệ tử đến với Băng Tinh Các, tại đây các ngươi sẽ được tu luyện trong môi trường tốt nhất, được học những kỹ năng nổi tiếng nhất của Băng Tộc và hơn hết là được hướng dẫn tận tình từ chúng ta, những người chưởng quản ở đây” Băng Mị vui vẻ nói.
Nghe đến đây, tất cả tân đệ tử đều phấn khích hò reo vang dội khắp sân.
“Tất nhiên nơi đây sẽ có những quy tắc không được phá vỡ và nếu ai vi phạm sẽ bị trục xuất khỏi Băng Tinh Các ngay lập tức” giọng nói đầy nghiêm nghị phát ra từ phía Băng Lục
“Sau hai năm tu luyện tại đây, mỗi đệ tử sẽ phải trải qua kỳ thi sát hạch để được xuất các, nếu thành công sẽ chính thức được công nhận là cường giả của Băng Tộc và có thể được tuyển chọn để tham gia vào hàng ngũ Tinh Anh của Thủy Quốc. Nếu thất bại sẽ phải tiếp tục ở lại tu luyện cho đến khi vượt qua kỳ sát hạch mới thôi” thanh âm ôn tồn chậm rãi phát ra từ phía Băng Lưu.
Nghe đến hai chữ “cường giả của Băng Tộc” lập tức nhiều đôi mắt trong sân bỗng sáng rực lên. Bọn họ dành nhiều năm trời tu luyện cũng chỉ vì muốn đạt được danh hiệu “cường giả” đó. Đây chính là động lực chính thúc đẩy quyết tâm của những tân đệ tử ở đây.
Một bầu không khí hừng hực khí thế đang trào dâng bên trong đám đông tân đệ tử. Ai ai cũng đang nóng lòng được bắt đầu tu luyện để mau chóng đạt được mục tiêu của họ.
“Như đã thông báo trước đó, người giành được vị trí quán quân trong đợt tuyển trạch vừa qua sẽ nhận được quyền tu luyện trên tầng cao nhất của Băng Tinh Các. Ngoài ra ba vị trí đứng đầu còn được phép lựa chọn một chiêu thức bất kỳ trong Băng Khố của Băng Tinh Các. Vậy nên sau khi hoàn thành nghi thức tiến nhập Băng Tinh Các, ta sẽ dẫn ba người Băng Liên, Băng Thiết và Băng Thanh đi nhận thưởng.” Băng Mị nghiêm nghị nói.
Thấy vậy, đám đông vang lên một tràng thở dài tiếc nuối và có chút ganh tỵ với ba người Băng Liên, Băng Thiết và Băng Thanh. Chưa gì họ đã có thể chiếm được một lợi thế lớn như vậy.
Ngay sau đó là lễ tiến nhập Băng Tinh Các. Mỗi một tân đệ tử trước khi tiến vào Băng Tinh Các phải lập một lời thề sẽ không vi phạm nội quy trong các, sau đó nhận một bộ võ phục đặc trưng của Băng Tinh Các, cuối cùng là tiến vào bên trong các.
Phía bên trong Băng Tinh Các tại tầng trệt là một khu vực rộng rãi và trống trải, là nơi tiến hành các nghi thức và các trận tỷ thí cũng như các đợt sát hạch những đệ tử đang tu luyện ở đây. Ngay phía trong cùng là một cầu thang dẫn lên tầng kế tiếp. Bên phải có một căn phòng lớn treo một tấm bảng ghi” Băng Khố”. Đây chính là nơi lưu giữ các loại chiêu thức thuộc các bộ kỹ năng khác nhau, là nơi mà người tu luyện nào cũng muốn một lần được tham quan.
Phía bên trái cũng có một căn phòng lớn như Băng Khố nhưng bên trên lại để hai chữ: “Sơ Nhập”. Có lẽ là nơi tu luyện đầu tiên dành cho các tân đệ tử vừa mới gia nhập Băng Tinh Các.
Trải dài xung quanh hai bên là rất nhiều gian phòng nhỏ với kích thước cùng cách trang trí giống nhau. Ước chừng phải có gần cả trăm gian phòng nhỏ như vậy ở tầng trệt này.
Ngay lúc mọi người còn đang mải mê ngắm nhìn quang cảnh đồ sộ, uy nghiêm xung quanh, Băng Mị bất chợt lên tiếng giới thiệu.
“Như các ngươi đã thấy, ở tầng trệt của Băng Tinh Các là nơi dành cho những tân đệ tử vừa mới gia nhập. Phía chính giữa là lối đi lên tầng 1 nơi tu luyện cao hơn so với tầng trệt này, càng lên các tầng cao bên trên, cấp bậc tu luyện của các ngươi sẽ càng mau chóng tiến bộ. Tuy nhiên để lên được tầng trên thì phải trải qua một thử thách mà nếu các ngươi có thể vượt qua thì mới được cho phép tiến vào tầng tiếp theo. Còn về phần thử thách là gì thì đến đó ta sẽ thông báo sau.”
Kế đến là Băng Lục cũng nhanh chóng chỉ về hai căn phòng to lớn kia dõng dạc nói:
“Bên tay phải các ngươi là Băng Khố, nơi lưu giữ và bảo quản những bộ kỹ năng cùng rất nhiều chiêu thức của Băng Tộc chúng ta. Các ngươi cứ yên tâm là tất cả sẽ sớm được vào đó tham quan một lần.
Còn phía bên trái là nơi các ngươi sẽ bắt đầu tu luyện. Tại đó sẽ có người hướng dẫn các ngươi những chiêu thức ban đầu cũng như những thông tin hữu ích có liên quan đến băng hệ của Băng Tộc.”
Sau đó tới lượt Băng Lưu cũng lười biếng nói:
“Cuối cùng là những gian phòng xung quanh đây. Đó chính là nơi các ngươi sẽ nghỉ ngơi sau thời gian tu luyện. Việc chọn phòng tùy vào sở thích mỗi người, nhưng cần lưu ý sau khi đã chọn xong phòng phải viết tên của mình lên tấm bảng được treo phía trên phòng kia. Ai không làm đúng theo quy định sẽ bị xử phạt nặng.”
Vừa nghe qua những thông tin do ba vị chưởng giám cung cấp, tất cả đệ tử ở đây đều bàn tán huyên náo. Có người phấn khích vì sắp sửa được tu luyện trong môi trường nghiêm khắc nhưng đầy cơ hội thăng tiến. Người khác lại lo lắng về hình thức kiểm tra bí ẩn kia. Số còn lại thì đang bàn tính xem sẽ chọn gian phòng nào để ở. Trong phút chốc, cả khu vực tầng trệt này đã trở nên ồn ào náo nhiệt như một thương hội.
“Bây giờ tất cả mau chọn lấy gian phòng cho riêng mình rồi nhanh chóng thay bộ võ phục kia vào. Một canh giờ sau tập trung phía trước Sơ Nhập phòng, không được chậm trễ. Rõ chưa?” Băng Lục nghiêm giọng nói.
“Rõ” tất cả tân đệ tử đồng thanh hét lên.
Ngay sau đó, tất cả nhanh chóng tản ra rồi nhanh chân chạy về phía gian phòng mình ưng ý rồi vội vàng điền tên lên tấm bảng trước cửa sau đó thay võ phục. Tất cả đều trong trạng thái khẩn trương và phấn khích.
Băng Liên và Băng Thanh chọn hai gian phòng sát nhau, cả hai cũng nhanh chóng thực hiện các nhiệm vụ được yêu cầu rồi trở ra bên ngoài, tiến tới trước cửa căn phòng to lớn có tấm bảng “Sơ Nhập” phía trên, hồi hộp chờ đợi.
Sau hơn nửa canh giờ, toàn bộ tân đệ tử của Băng Tinh Các đã tập trung đông đủ trước căn phòng đầy bí ẩn mang tên "Sơ Nhập" kia. Tất cả đều tự giác đứng thành năm hàng dọc ngay ngắn, nghiêm túc. Âm thanh tò mò kèm háo hức vẫn tiếp tục truyền đi trong đám đông tạo ra một không khí đầy náo nhiệt.
Bây giờ các tân đệ tử Băng Tinh Các đều mặc trên người một bộ võ phục không có tay áo màu trắng đục như màu của băng khói để lộ ra hai cánh tay săn chắc, lực lưỡng của nam đệ tử và đôi tay thon dài trắng nõn mềm mại đầy mê người của những nữ đệ tử. Trên ngực trái có hình một toà tháp đang toả ra hàn khí lạnh lẽo, chính là biểu tượng của Băng Tinh Các. Sự thống nhất về phục trang này khiến cho tập thể này trở nên thống nhất và đặc trưng cũng như chuyên nghiệp hơn. Đồng thời cũng là một cách để công nhận thân phận là đệ tử Băng Tinh Các của họ.
Đúng giờ hẹn, ba vị chưởng giám Băng Tinh Các là Băng Mị, Băng Lục và Băng Lưu liền xuất hiện. Phong cách làm việc của họ thật nghiêm túc và kỷ luật cao.
Nhìn qua một lượt về phía đám đông kia, Băng Mị mỉm cười gật đầu hài lòng. Kế đến nàng bước đến phía trước cánh cửa bằng băng khối to lớn kia rồi đưa hai tay lên đẩy mạnh một cái. Hai cánh cửa to lớn và nặng nề kia liền mở toang ra. Một ánh sáng chói loá từ bên trong phát ra khiến cho những người khác không tự chủ đều đưa tay lên che mắt lại.
Băng Mị nhanh chóng đi vào bên trong căn phòng, hai người Băng Lục và Băng Lưu chỉ đứng bên ngoài chứ không đi vào bên trong. Có vẻ như Băng Mị sẽ là người hướng dẫn cho họ tại căn phòng đầu tiên này.
Thấy Băng Mị đã đi vào trong, cả nhóm tân đệ tử cũng vội vàng tiến vào.
Vừa bước vào căn phòng này, cảnh tượng đầu tiên xuất hiện trong mắt bọn họ là một không gian mênh mông được bao bọc lại bằng bốn bức tường băng kiên cố. Trên sàn có rất nhiều băng toạ được xếp thành nhiều vòng tròn từ nhỏ đến lớn xuất phát từ trung tâm căn phòng, là nơi họ sẽ ngồi tu luyện ở đó. Nhìn sơ qua phải có đến hơn một trăm cái băng toạ trong gian phòng rộng lớn này.
Điểm đặc biệt nhất của gian phòng chính là ngay tại trung tâm phòng có một phiến băng khối toả ra ánh sáng chói mắt ban nãy. Kỳ lạ hơn là nó lại có thể lơ lửng giữa không trung cứ như là nó có thể bay được vậy.
Một vài người tò mò đi lại gần để quan sát thì cảm giác được hàn khí khi lại gần phiến băng này càng lớn. Nói như vậy nếu có thể ngồi gần phiến băng này tu luyện nhất định sẽ thu được nhiều lợi ích.
Nhận ra được những thắc mắc và tò mò của đám tân đệ tử kia, Băng Mị nghiêm giọng nói:
"Từ giờ nơi đây sẽ chính thức trở thành nơi tu luyện của các ngươi. Mọi điều thắc mắc có thể hỏi trực tiếp ta hoặc trưởng phòng ở đây"
Nghe thấy hai chữ "trưởng phòng" cả gian phòng bỗng xôn xao cả lên. Trưởng phòng là ai? Chẳng lẽ không phải Băng Mị chưởng giám sẽ chỉ dẫn cho bọn họ sao?
Khi các đệ tử còn đang bàn tán xì xào khắp phòng thì cánh cửa băng kia lại mở ra. Một nam tử gương mặt khôi ngô, tóc mái phủ qua một bên khuôn mặt, dáng điệu thư sinh nho nhã từ từ tiến vào.
Vừa tới trước mặt Băng Mị, vị nam tử tuấn tú đó liền chắp tay cúi người thi lễ:
"Đệ tử Băng Lãm bái kiến Băng Mị chưởng quản"
"Băng Lãm sư huynh chính là người sẽ thay ta hướng dẫn cho các ngươi những điều cần biết khi tiến nhập Băng Tinh Các. Các ngươi hãy cố gắng tiếp thu và nghe theo sự chỉ dẫn của Băng Lãm sư huynh, rõ chưa!" Băng Mị nghiêm giọng căn dặn.
"Đã rõ"
"Bái kiến Băng Lãm sư huynh"
Tất cả tân đệ tử đồng thanh hô to.
"Chào các sư muội cùng sư đệ, hy vọng ta có thể góp chút tài hèn sức mọn để giúp đỡ mọi người có mặt tại đây phát dương quang đại" giọng nói nhẹ nhàng êm tai vang lên từ phía Băng Lãm.
Một tràng vỗ tay vang lên khắp gian phòng rộng lớn. Một vài nữ đệ tử đã bị dung mạo điển trai cùng giọng nói ngọt ngào kia làm cho say đắm. Ngược lại, các nam đệ tử thì rất nóng lòng muốn biết thực lực của vị sư huynh kia đang ở tầng thứ nào, đặc biệt là Băng Thiết. Hắn vốn luôn xem thường người khác nên sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội thể hiện năng lực của bản thân để khiến cho kẻ khác phải khiếp sợ.
Băng Liên và Băng Thanh lại không có mấy cảm xúc gì đặc biệt về vị sư huynh tên Băng Lãm kia. Họ chỉ đang nóng lòng muốn biết mình sẽ được học những gì từ vị sư huynh kia.
Ngay sau đó, Băng Mị rời đi, để lại trong căn phòng to lớn kia một nhóm tân đệ tử còn đang ngơ ngác, bỡ ngỡ vì nơi tu luyện mới này cùng một vị sư huynh chưa rõ tính tình ra sao đang chuẩn bị thuyết giáo dạy dỗ họ. Mọi thứ có vẻ như đã bắt đầu!