“Tôi đi gọi con bé qua đây.” Dương Liên Phong đứng dậy bước ra khỏi văn phòng, một đường đi thẳng đến phòng học 22.
Học sinh trong lớp vừa thấy có người đến, lập tức chỉnh đốn ngồi vào chỗ.
Nhưng lại thấy trong tay Dương Liên Phong trống rỗng, không hề cầm bảng thành tích.
Dương Liên Phong không nhìn người khác, trực tiếp đi đến chỗ ngồi của Kiều Khanh, gõ gõ mặt bàn.
“Đến văn phòng một lúc.”
Kiều Khanh nghe thấy liền thở dài một hơi, bỏ sách y học xuống, đứng dậy theo thầy đi ra ngoài.
Học sinh trong lớp nhìn thấy liền không kìm được nhìn nhau, không hiểu gọi riêng Kiều Khanh để làm gì. Nhưng thấy nét mặt Dương Liên phong lúc đến rất nghiêm túc thì liền âm ỉ chút lo lắng và bất an.
Sau khi Dương Liên Phong dẫn Kiều Khanh đến, liền ngồi xuống chỗ của mình, khép cửa lại.
“Lần này em thi được hạng nhất cả năm.”
Kiều Khanh nghe thấy cũng không có cảm xúc gì, bình tĩnh “Ồ” một tiếng.
“Ồ? Em vâng một tiếng này không thấy xấu hổ sao? Em có thể thi được hạng 1 ư? Còn dám nói là em không gian lận không?”
Lương Mẫn nói rồi hướng về phía mọi người.
“Còn cần chứng cứ gì chứ, mọi năm đều là hạng 3 từ dưới lên. Nếu như là dựa vào thực lực thực sự thi được hạng 1, biết thành tích xong sẽ có phản ứng như thế sao?”
Các giáo viên ở đó nghe xong đều lặng lẽ gật đầu.
Dương Liên Phong không thèm để ý Lương Mẫn, chỉ nhìn Kiều Khanh: “Em nghe thấy gì chưa, các giáo viên khác cũng nghi ngờ em gian lận lúc thi. Em có cách nào chứng minh là bản thân tự làm không?”
Kiều Khanh đáp: “Lúc thi có camera, có gian lận hay không các thầy cô có thể xem xem.”
Lương Mẫn cười nhạo một tiếng: “Nếu như em đã biết chúng tôi xem camera thì còn có thể chép phao tài liệu sao? Không phải em học thuộc đáp án trước đó sao? Là trí thông minh của em có vấn đề hay trí nhớ có vấn đề vậy. Muốn lấy camera ra lừa bịp ai hả?”
Giáo viên vật lí nghĩ ngợi một lúc, nói: “Không phải là còn một bộ đề chuẩn bị cho kì thi toàn năng sao? Chẳng bằng hiện tại đưa cho em ấy làm ngay tại đây.”
“Không cần đâu.” Giang Tuệ Tiêm nói: “Làm thêm một bộ đi. Đến lúc đó các người lại nói, em ấy động tay động chân với đáp của bộ đề này. Không bằng các giáo viên tại đây trực tiếp ra đề cho em ấy. Cho dù ra khó cũng được, xem em ấy có thể làm được hay không là ổn chứ gì?”
Giáo viên toán học vỗ tay. “Cái này được!”
Dương Liên Phong nhìn về phía Lương Mẫn. “Cô giáo Lương?”
“Ra thì ra!”
Lương Mẫn đắc ý cười. “Vốn thừa nhận là em ấy chẳng có tài gì đi. Nếu như thầy nhất quyết muốn bị vả mặt thì đừng trách chúng tôi không khách khí.”
“Được rồi, vậy một môn ra năm đề.”
Dương Liên Phong nhìn xuống đồng hồ đeo tay, nói:
“Cách giờ tan học còn 4 tiếng nữa. Nếu không kịp thì tôi mời mọi người ăn trưa, mọi người không cần để ý thời gian. Cứ hết sức ra đề khó, các giáo viên dạy cùng một môn có thể thương lượng với nhau cùng ra đề. Các môn của mọi người con bé đều thi được điểm tuyệt đối, đến môn ngữ văn của tôi thì thiếu mất 60 điểm, vậy tôi không ra đề nữa.”
Câu cuối nói ra cảm thấy có chút cảm xúc nhỏ.
Các giáo viên khác cũng không kì kèo, dù gì thì môn ngữ văn cũng khó ra đề ngay.
Muốn kiểm tra năng lực của một người, năm môn còn lại là quá đủ rồi.
Sau khi Dương Liên Phong nói xong, các giáo viên trong văn phòng đều bắt đều bận rộn.
Kim phút trên mặt đồng hồ chạy được ba vòng, tròn 3 tiếng trôi qua, các giáo viên mới vừa ý, mồ hôi đầm đìa buông bút xuống.
Trương Đức Tuấn cầm bộ đề vừa ra, nói: “Tôi và Vương lão sư đã thêm tất cả các kiến thức khó trọng điểm của cao trung vào trong ba đề đầu. Đề thứ tư là dựa theo đề thi đấu mà tôi chưa làm ra được, suy một ra ba. Trên kiến thức nền tảng thêm một chút kiến thức khó. Đứa trẻ IQ thấp chỉ đơn thuần dựa vào đáp án hoàn toàn không có cửa. Đề thứ năm là lúc tôi đi nghe giảng ở đại học Bắc Kinh, một vị giáo sư của đại học Bắc Kinh đề ra. Tôi bảo đảm chỉ có hai người là tôi và ông ấy biết đến. Lúc đó ông ấy giảng cách giải cho tôi ba lần tôi mới hiểu. Đề thứ năm thêm vào lần này, hoàn toàn là khó hơn nhiều so với kì thi toàn năng. Đừng nói các giáo viên làm khó em. Dù sao nếu như em tự mình làm hết bài thi của kì thi toàn năng thì trình độ đã hơn hẳn tôi rồi. Tôi muốn thử xem năng lực của em rốt cuộc mạnh như thế nào.”