Nhà mới của chúng ta, ôm người làm cả ngày, khẩu giao cho nhau
Sau khi Hàn Phong đi, Bùi Ngọc nằm dài trên giường vùi mình trong chăn.
Tiếng trống và tiếng hô giết vang lên ầm ĩ, Bùi Ngọc chỉ thấy đầu đau như búa bổ, chẳng đoái hoài gì đến tình hình bên ngoài mà ngủ mê man.
Y mơ thấy ác mộng, mơ thấy cảnh cha mẹ và huynh đệ tỷ muội chết thảm, mơ thấy cả nhà họ Bùi bị ném vào bãi tha ma thê lương, mơ thấy Hàn Phong đứng trong núi thây biển máu, toàn thân đẫm máu ngã gục trước mặt y.
"Hàn Phong...... Hàn Phong......" Tim Bùi Ngọc đau như dao cắt, chạy tới chỗ Hàn Phong nhưng có chạy nhanh cỡ nào cũng không thể tới gần hắn.
"Hàn Phong...... Đừng bỏ ta lại."
Vừa dứt lời, Bùi Ngọc chìm vào bóng tối vô tận.
Chẳng biết qua bao lâu, y chậm chạp mở mắt ra, ánh nắng chói chang rọi vào mắt, Bùi Ngọc đưa tay cản lại.
Động tác của y lập tức đánh thức người đang ngủ gật bên cạnh, Hàn Phong nắm chặt tay Bùi Ngọc reo lên: "A Ngọc, ngươi tỉnh rồi."
Bùi Ngọc vừa thấy Hàn Phong thì lập tức ôm eo hắn, rúc vào ngực hắn khóc nức nở.
Y vẫn còn đắm chìm trong giấc mơ mất đi Hàn Phong, chỉ có ôm hắn mới hoàn toàn thoát ra khỏi ác mộng khủng khiếp kia.
"Đừng khóc, ta ở đây, đừng khóc nữa."
Bùi Ngọc nức nở ngẩng đầu lên khỏi ngực Hàn Phong: "Sao ngươi lại ở đây? Ta nhớ...... quân triều đình kéo tới ngoài thành rồi mà? Đánh xong rồi sao?"
"Có quân triều đình nào đâu, chỉ là một nhóm kỵ binh của triều đình đến ngoài thành thăm dò tình hình thôi, bị chúng ta bắt sống rồi."
"Chỉ có ngươi hôn mê ba ngày ròng rã, thật làm ta sợ muốn chết."
"Ta hôn mê ba ngày rồi sao......" Bùi Ngọc bàng hoàng, rõ ràng y chỉ ngủ một giấc, không ngờ lại qua nhiều ngày như vậy.
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Bùi Ngọc tái nhợt, Hàn Phong vừa định ôm người vào lòng an ủi thì quân y vào bắt mạch cho Bùi Ngọc.
Hàn Phong đành phải đứng sang một bên nhìn.
......
Đợi mãi mới đến ngày nghỉ hàng tháng, Hàn Phong tới doanh trướng của Bùi Ngọc từ sáng sớm.
Hắn hớn hở nắm tay Bùi Ngọc kéo y ra ngoài: "A Ngọc, đi theo ta, ta dẫn ngươi đến một chỗ."
Bùi Ngọc thấy hắn cười bí hiểm thì hỏi ngay: "Đi đâu vậy?"
"Cứ đi rồi biết."
Thành Ninh Xuyên là thủ phủ của Thang Bình, nơi này có trọng binh trấn giữ, dân chúng trong thành cũng xem như an cư lạc nghiệp, người qua kẻ lại trên đường hết sức náo nhiệt.
Hàn Phong dắt Bùi Ngọc vào một con hẻm nhỏ, sau bảy lần quặt tám lần rẽ thì dừng lại trước một ngôi nhà.
Bùi Ngọc theo hắn đi vào, trông thấy phòng ốc được quét dọn tinh tươm, cửa mở rộng, vật dụng trong nhà tuy đơn giản nhưng rất sạch sẽ.
"Đây là......" Bùi Ngọc ngơ ngác.
Hàn Phong chắp tay sau lưng, hài lòng nhìn ngôi nhà: "Thích không? Tạm thời nơi này sẽ là nhà chúng ta."
Nghe vậy Bùi Ngọc sững sờ: "Nhà?"
"Ừ, ta mua nhà này từ một người dân trong thành, A Ngọc, sau này chúng ta sẽ ở đây."
"Nhưng ngươi lấy đâu ra tiền?"
"Hai ngày trước ta dẫn binh phục kích quân triều đình, thắng trận lập công lớn nên Thang soái thưởng cho ta ít bạc, đúng lúc gặp chủ nhà này đang muốn bán, thấy rẻ nên ta mua luôn."
"Ta nghĩ sức khỏe ngươi yếu ớt, ở quân doanh không tiện nên ra ngoài sẽ thoải mái hơn, ban ngày ngươi có thể đến quân y cứu chữa các binh sĩ bị thương, còn ban đêm thì về đây."
Mặc dù Hàn Phong nói rất hời hợt nhưng Bùi Ngọc biết muốn lập công trên chiến trường nhất định phải liều mạng.
Nghĩ đến những thứ này đều là Hàn Phong liều mạng đánh đổi, Bùi Ngọc chợt thấy sống mũi cay cay.
Y sà vào lòng Hàn Phong, thấp giọng nói: "Vất vả cho ngươi quá."
Hàn Phong ôm Bùi Ngọc trong ngực, yết hầu nhấp nhô, phía dưới mau chóng có phản ứng.
Mấy tháng rồi hai người chưa làm nên Hàn Phong hết sức thèm thuồng, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt này, lập tức bế Bùi Ngọc đi tới giường.
"Á!" Bùi Ngọc giật nảy mình, vội vàng ôm cổ Hàn Phong, "Ngươi làm gì vậy?"
"Ngươi đoán xem?" Hàn Phong nháy mắt với y.
"Nhưng giờ là ban ngày mà."
"Chơi ngươi còn phân biệt ngày hay đêm làm gì."
Nói xong hắn vội vã bế người lên giường rồi đè y ra, cuồng nhiệt hôn môi y.
Rốt cuộc cũng được toại nguyện nếm hương vị trong miệng Bùi Ngọc, Hàn Phong vừa hôn đắm đuối vừa đưa tay kéo đai lưng Bùi Ngọc, áo y lập tức hở ra.
Hắn vuốt ve lồng ngực mịn màng của Bùi Ngọc, đầu ngón tay thô ráp mân mê núm vú y, chỉ giây lát sau chỗ đó đã cương cứng.
"Ưm......" Bùi Ngọc vặn eo, cảm thấy lỗ dâm ngứa cực kỳ.
Hai tay Hàn Phong nắm vai Bùi Ngọc, cúi đầu hôn cổ y rồi ngậm lấy cục xương nho nhỏ kia, đầu lưỡi phác họa hình dạng yết hầu.
Bùi Ngọc sảng khoái thở dốc, quàng tay ôm lưng Hàn Phong: "Hàn Phong, ta muốn."
Hàn Phong nhanh chóng lột sạch quần áo Bùi Ngọc, sờ soạng lỗ dâm rồi nhét một ngón vào.
Thịt mềm lập tức mút chặt ngón tay, lâu rồi hai người chưa làm nên chỉ mới đút một ngón Bùi Ngọc đã sung sướng rên rỉ, lắc eo chủ động cọ tay Hàn Phong.
"A Ngọc, chưa đủ ướt đâu, cắm vào sẽ đau đấy."
Hàn Phong rút ngón tay ra khiến Bùi Ngọc hơi hụt hẫng, đành phải ngồi dậy cởi quần áo cho hắn, khi thấy vật khổng lồ dưới người Hàn Phong thì vô thức nuốt nước miếng.
Hàn Phong nói đúng, nếu cắm thẳng vào chắc lỗ dâm của y sẽ rách mất.
Thế là y cầm tay Hàn Phong ấn vào lỗ dâm: "Ngươi nới lỏng cho ta đi, ta khẩu giao cho ngươi."
Tất nhiên Hàn Phong đồng ý ngay, thế là ngón tay chẳng chút e dè mơn trớn lỗ dâm, rút ra đút vào liên tục.
Bùi Ngọc quỳ gối cạnh Hàn Phong hôn hắn một cái, đôi môi trượt từ yết hầu xuống xương quai xanh, nhẹ nhàng gặm cắn, sau đó lại đến đầu vú Hàn Phong, y ngậm lấy mút mạnh, đầu lưỡi trêu chọc lỗ nhỏ ở giữa, tay kia xoa bóp núm vú còn lại của hắn.
Hàn Phong dễ chịu kéo căng thân thể, ngón tay đâm rút trong lỗ dâm lập tức dừng lại.
Bùi Ngọc tiếp tục hôn xuống dưới, bờ môi đảo quanh bụng hắn, tay nắm chặt dương vật thô to của Hàn Phong tuốt lên tuốt xuống.
Y do dự giây lát, đang định ngậm quy đầu thì Hàn Phong cản lại: "A Ngọc, đừng liếm, bẩn lắm."
Bùi Ngọc không nghe lời Hàn Phong mà há miệng ngậm lấy quy đầu to bằng quả trứng rồi nhả ra, đầu lưỡi quét qua phần thân, liếm từng mạch máu trên đó, cầm dương vật lên hôn, đầu lưỡi lượn quanh lỗ tiểu, sau đó ấn mạnh.
Nhìn vật của mình ra vào miệng nhỏ của Bùi Ngọc, Hàn Phong cảm thấy dưới người càng nóng hơn, dương vật lại phồng to thêm.
Dương vật Hàn Phong không chỉ to bình thường, Bùi Ngọc muốn nuốt trọn nhưng mới ngậm nửa cây thì miệng đã bị lấp đầy, hơn nữa dương vật phồng to hơn làm khóe miệng y hơi đau.
Y đành phải nhả ra, tuốt mấy lần rồi lại nuốt vào, càng lúc càng sâu, cố nhét dương vật vào tận cổ họng.
Nhưng mỗi lần xâm nhập đều có cảm giác buồn nôn nên đành phải nhả ra.
Hàn Phong bị Bùi Ngọc liếm cực kỳ khó chịu, thế là đột nhiên bật dậy trên giường, đè Bùi Ngọc dưới người mình rồi banh chân y ra, hai ngón tay nhanh chóng đâm rút trong lỗ dâm, sau đó ưỡn mạnh eo tới trước, dương vật lập tức đâm lút cán.
Bùi Ngọc giật mình kêu lên, hai mắt nổi đom đóm, trán rịn ra mồ hôi lạnh.
Y tự hỏi có phải chỗ phía dưới của mình bị dương vật Hàn Phong làm rách rồi không?
Y thở hổn hển rồi tội nghiệp nhìn Hàn Phong, hắn vội nói: "Xin lỗi A Ngọc, ngươi liếm sướng quá nên ta nhịn không được."
Nói xong Hàn Phong nắm eo Bùi Ngọc, dương vật to dài đâm rút liên hồi dưới người y.
"A...... Ưm...... Hàn Phong...... Đau...... Đau......"
Hàn Phong đành phải chậm lại rồi kiên nhẫn dỗ dành: "Vậy ta làm chậm một chút, A Ngọc đừng kẹp, càng kẹp càng đau đấy."
Mạch máu nổi lên trên bụng dưới của Hàn Phong, dương vật thô to cắm vào lỗ dâm được thịt mềm siết chặt mang lại cảm giác sảng khoái cực kỳ.
Hắn cúi đầu nhìn dương vật đỏ tía của mình cắm trong người Bùi Ngọc, lỗ dâm mềm mại kẹp hắn sướng muốn chết, hắn không nhịn được nữa mà đè Bùi Ngọc ra thúc mạnh mấy lần, sau đó bắn tinh trong lỗ dâm.
Bùi Ngọc lập tức co quắp trên giường, ôm cánh tay Hàn Phong, nước mắt nhỏ xuống giường: "Đau...... Hàn Phong, đau......"
Hàn Phong đau lòng ôm Bùi Ngọc, để y ngồi trên đùi mình rồi vuốt ve lưng gầy của y: "Xin lỗi, ta vội quá, đừng khóc, chúng ta không làm nữa."
Bùi Ngọc cúi đầu nhìn dưới người Hàn Phong, tuy đã bắn ra nhưng vật kia của Hàn Phong không hề xìu xuống mà vẫn cứng ngắc như cũ.
Y đưa tay xoa một cái rồi nằm xuống giường banh chân ra, để lộ hoa huyệt trước mặt Hàn Phong: "Dù sao phía dưới cũng bị dương vật ngươi nới lỏng rồi, cắm vào chắc sẽ không đau nữa đâu, chúng ta tiếp tục đi."
Hàn Phong nắm đầu gối Bùi Ngọc rồi ưỡn eo tới trước, quy đầu lập tức lọt vào lỗ dâm: "Nếu đau thì ngươi phải nói ngay nhé, để ta còn biết mà dừng lại."
Bùi Ngọc gật đầu, dương vật thô to từ từ tiến vào âm đạo, vạch ra thịt mềm chặt khít bên trong, nghiền ép mỗi chỗ nhạy cảm.
Sau khi dương vật đút vào, Bùi Ngọc thoải mái thở phào một hơi, sau đó chủ động lắc eo cọ xát dương vật Hàn Phong.
Hàn Phong thấy vẻ dâm đãng này của y thì nở nụ cười, véo hông y một cái: "Chẳng phải nói đau à? Sao còn chủ động cọ nữa?"
"Lỗ dâm ngứa quá, muốn ăn chim phu quân."
Hàn Phong hết sức vui vẻ, hai tay ôm eo Bùi Ngọc, cảm nhận được vòng eo thon thả của y lắc qua lắc lại, nhìn vật khổng lồ của mình ra ra vào vào dưới người y, cả thể xác lẫn tâm lý đều thỏa mãn cực kỳ.
Hắn đưa tay bóp vú Bùi Ngọc một cái, y lập tức run giọng kêu lên: "A...... Phu quân bóp sướng quá, phu quân bóp thêm cái nữa được không?"
Hàn Phong bóp mạnh hai núm vú của y, chỉ bóp thôi vẫn chưa đủ nên lại cúi đầu liếm.
"Ưm...... Sướng quá, lỗ dâm thật là ngứa, muốn phu quân chơi ta lên đỉnh."
"Vậy thì lên đỉnh bắn ra đi."
"Không, ta muốn lâu hơn cơ." Bùi Ngọc đỏ mặt nói.
Hàn Phong cười: "Ta lâu là được rồi, còn ngươi khỏi cần."
Bùi Ngọc hôn chụt một cái lên má Hàn Phong: "Phu quân tốt quá."
Hàn Phong nhéo mông Bùi Ngọc: "Nếu biết phu quân tốt thì sau này ngoan ngoãn ở nhà chờ ta, mỗi đêm phu quân đều chơi ngươi, được không?"
"Ưm...... Chim bự của phu quân chơi lỗ dâm thật sướng, phía trước cũng muốn bắn."
Hàn Phong nắm chặt dương vật y tuốt lên tuốt xuống, sau đó gãi nhẹ lỗ tiểu.
"Ưm, phu quân, đừng......" Bùi Ngọc ưỡn eo, thân thể run rẩy, phía trước lập tức phun ra tinh dịch.
"Bắn rồi này." Hàn Phong cười nói.
Bùi Ngọc vội vàng tìm khăn lau tinh dịch trên tay Hàn Phong: "Xin...... Xin lỗi, ngươi tuốt sướng quá nên ta kìm không được."
Hàn Phong giành lấy chiếc khăn trong tay Bùi Ngọc, lau sạch ngón tay mình rồi ôm y hôn chụt một cái: "Đừng xin lỗi, phu quân không muốn nghe đâu."
"Vậy ta không nói nữa, ta...... ta tiếp tục ăn chim phu quân đây."
Nói xong y lại lắc eo, chủ động ma sát dương vật.
Hàn Phong chồm tới ngậm môi Bùi Ngọc, đầu lưỡi càn quét trong miệng, nhấm nháp nước bọt của y.
Âm đạo co thắt kẹp chặt gậy thịt bên trong, y đã sắp lên đỉnh.
Đúng lúc này, Hàn Phong bỗng nhiên đè y dưới thân rồi gác hai chân y lên vai mình, sau đó đâm rút tới tấp.
"Phía dưới kẹp chặt quá, kẹp sướng quá, nói mau, ngươi cố ý đúng không?"
"Ưm......" Bùi Ngọc bị đâm choáng váng, lắc đầu nói, "Không, không phải...... Ta...... Ta không có."
"Ưm...... Dễ chịu, phu quân hôn dễ chịu quá."
Hàn tươi cười ôm Bùi Ngọc, hai người ngồi đối mặt nhau trên giường.
Bùi Ngọc bị lắc lư làm đầu óc choáng váng, ôm cổ Hàn Phong thở hổn hển.
"Lỗ này mềm quá, chơi sướng thật."
Nói xong hắn rút gậy thịt ra rồi véo mạnh bướm non một cái.
Bùi Ngọc không ngờ Hàn Phong đột ngột véo bướm mình, đau đến nỗi hai mắt tối sầm, ngón chân quặp chặt, lỗ nhỏ co thắt phun đầy nước dâm.
Sau đó Hàn Phong lại cắm gậy thịt vào lỗ nhỏ: "A Ngọc, ta muốn bắn."
"Ừ, bắn đi, ta muốn ngủ chung với phu quân."
Hàn Phong cười nhìn y: "Ai muốn ngủ chung với ngươi chứ, ta chỉ nói muốn bắn chứ có nói không chơi ngươi nữa đâu."
Hắn nắm hai chân Bùi Ngọc đâm rút nhanh chóng: "Hôm nay chúng ta sẽ làm cả ngày."
"Ưm...... ưm, a...... nhanh quá!"
"A Ngọc, gọi phu quân cho ta nghe đi."
"Phu...... Phu quân, a, phu quân...... ta, ta sắp lên đỉnh rồi."
Giường rung lên cọt kẹt, sau một hồi đâm rút dồn dập, Hàn Phong và Bùi Ngọc lên đỉnh bắn ra cùng lúc.
Hàn Phong thở hắt một hơi rồi bế Bùi Ngọc lên khỏi giường.
Hai chân Bùi Ngọc quấn quanh eo Hàn Phong, hai tay ôm cổ hắn.
Cơ thể hai người vẫn còn dính liền nhau, tuy Hàn Phong đã bắn nhưng vật kia vẫn còn cứng ngắc, liên tục đâm rút trong lỗ dâm làm nước và tinh dịch tràn ra.
"A Ngọc, thêm lần nữa được không?" Hàn Phong nâng mông Bùi Ngọc lên rồi thúc vào liên tục làm lỗ dâm phát ra tiếng nước lép nhép.
Bùi Ngọc rên rỉ theo từng cú thúc của Hàn Phong, đến khi run chân Hàn Phong vẫn chưa chịu buông y ra.
"Ngươi...... Ngươi muốn làm cả ngày thật sao?" Ôm cơ thể càng lúc càng nóng của Hàn Phong, Bùi Ngọc hơi khó tiêu, giờ y đang rất đau lưng nên chỉ muốn nghỉ một lát.
Hàn Phong chẳng chút nghĩ ngợi đè Bùi Ngọc xuống rồi hùng hục làm tiếp: "Đương nhiên, ngươi tưởng ta nói đùa với ngươi sao?"
Bùi Ngọc rưng rưng nước mắt: "Nhưng ta hơi mệt rồi."
"Mới mấy lần mà đã mệt à," Hàn Phong nắm chặt dương vật Bùi Ngọc rồi gãi lỗ tiểu, "Ngươi cũng chưa bắn mà, có phải bị ta chơi khó chịu lắm không?"
"Đừng gãi chỗ đó." Bùi Ngọc cản lại bàn tay làm loạn của Hàn Phong.
Từ lần trước bị Hàn Phong làm tè dầm, y vẫn sợ chuyện này tái diễn.
Không thể chơi Bùi Ngọc như lần trước, Hàn Phong đành ngậm dương vật xinh xắn của y vào miệng rồi cúi đầu lên xuống, ra sức mút lỗ tiểu.
"A! Hàn Phong!"
Chỗ phía trước của Bùi Ngọc chưa bao giờ được đối đãi như vậy, cảm thấy miệng Hàn Phong hết sức dễ chịu nên nhịn không được ưỡn lưng đâm rút trong miệng Hàn Phong.
"Ưm...... Miệng phu quân làm sướng quá, ta muốn bắn...... Phu quân, ta nhịn không nổi nữa."
Bùi Ngọc vặn eo mấy lần rồi vội vàng rút dương vật ra khỏi miệng Hàn Phong, cơ thể y run rẩy, từng luồng tinh dịch phun ra trên bụng.
Sau đó y rã rời nằm dài trên giường, dang tay ra đòi ôm Hàn Phong, Hàn Phong lập tức cúi người ôm y vào lòng: "Sướng chưa? Giờ đến lượt ta đúng không?"
"Nhưng ta mệt rồi."
Hàn Phong chẳng chút ngại ngần đút dương vật vào lỗ dâm: "Vô lương tâm, mình bắn xong thì mặc kệ ta à, ngươi cứ nằm là được rồi, không bắt ngươi làm gì đâu."
Hai chân Bùi Ngọc quặp eo Hàn Phong, thân thể lên xuống theo động tác của hắn, làm từ sáng đến trưa mà Hàn Phong vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Y cảm thấy hai chân mình đã mất hết tri giác, Hàn Phong vẫn làm hăng say, y uể oải nằm trên giường, tự hỏi Hàn Phong còn làm đến lúc nào nữa.
Bùi Ngọc hết sức mệt mỏi, không quan tâm đến Hàn Phong mà ôm chăn ngủ thiếp đi.
Khi Bùi Ngọc tỉnh dậy thì trời đã tối.
Y khẽ nhúc nhích, cảm thấy có vật gì đó nặng trịch đè lên người mình.
Bùi Ngọc quay đầu lại, trông thấy Hàn Phong ngủ phía sau, cả tay lẫn chân đều gác lên người y, vật thô to phía dưới vẫn còn cắm trong lỗ dâm.
Rốt cuộc người này đã làm bao lâu vậy?
Bùi Ngọc cựa quậy để dương vật Hàn Phong tuột ra khỏi lỗ dâm, ai ngờ y vừa nhúc nhích thì Hàn Phong sau lưng đột nhiên siết chặt cánh tay ôm y vào lòng, vật cứng cũng thọc sâu vào lỗ dâm.
"Hàn Phong, thả ta ra mau."
Bùi Ngọc vừa tỉnh ngủ nên giọng nói mềm nhũn, cả người Hàn Phong nóng lên, dương vật cắm trong âm đạo lại phồng to.
Hắn vùi đầu vào cổ Bùi Ngọc hít sâu một hơi: "Dậy rồi à, đói chưa."
"Đói, phu quân thả ta ra trước đi, để ta đi nấu cơm." Bùi Ngọc nũng nịu để ngăn Hàn Phong chơi mình lần nữa.
Ai ngờ Hàn Phong đột nhiên cúi đầu hôn y rồi bắt đầu ưỡn lưng đâm rút, đụng vào mông y phát ra tiếng bạch bạch vang vọng khắp phòng.
Hàn Phong vòng tay qua ngực Bùi Ngọc, cơ thể hai người kề sát nhau.
"Ưm...... Phu quân, eo ta đau quá, ngươi làm chậm thôi."
"Phu quân, ưm......làm nhanh quá, ta lại sắp lên đỉnh rồi."
Hàn Phong cười cắn vành tai Bùi Ngọc: "Mới đó mà đã sắp lên đỉnh, thân thể ngươi đúng là nhạy cảm thật đấy."
Hàn Phong liên tục thúc mạnh, tìm đến điểm nhạy cảm trong lỗ dâm rồi tấn công dồn dập, dương vật đâm vào chỗ sâu nhất, khuấy đảo trong lỗ nhỏ, sau đó lại rút ra cắm vào.
Bùi Ngọc bị hắn làm rên rỉ, Hàn Phong đè y dưới người, gác hai chân y lên vai mình rồi đâm rút nhanh chóng.
"Lỗ nhỏ này chơi thích thật," Hàn Phong cúi xuống cắn môi Bùi Ngọc, "A Ngọc, ngươi đúng là bảo bối của ta mà."
Mặt Bùi Ngọc ửng đỏ, nhìn khuôn mặt tràn ngập dục vọng của Hàn Phong hừ một tiếng: "Còn...... Còn nói chưa từng đi học, thế mà...... thế mà dỗ người...... còn hay hơn văn nhân nữa."
"Ta chỉ nói sự thật thôi, A Ngọc, ta thật may mắn vì mua ngươi từ tay tú bà."
Bùi Ngọc cười: "Chứng tỏ chúng ta có duyên phận với nhau đấy."
"Đúng vậy, có duyên phận, ta rất thích từ này."
Nói xong Hàn Phong nắm eo Bùi Ngọc làm kịch liệt, sau khi ngủ một giấc, hắn cảm thấy mình càng sung sức hơn.
"A...... nhanh quá, ta muốn bắn...... Phu quân......"
Hàn thỏa mãn vuốt tóc Bùi Ngọc: "Vậy thì bắn đi."
Nói xong hắn đưa tay tuốt dương vật y, chỗ đó vừa nhạy cảm vừa căng trướng, hắn chỉ tuốt một lát Bùi Ngọc đã bắn ra.
"Còn chỗ phía dưới thì sao, sắp lên đỉnh chưa?" Hàn Phong vừa tuốt cho y vừa để dương vật khuấy đảo lỗ dâm, "Nếu được ta chơi sướng rồi thì lên đỉnh đi."
Bùi Ngọc nhổm dậy, trên trán rịn đầy mồ hôi, nhịn không được ưỡn lưng phối hợp với hắn.
Hàn Phong bóp hai viên đậu trước ngực y, móng tay gãi nhẹ đầu vú.
Cảm giác kích thích này khiến Bùi Ngọc thở hổn hển, lỗ dâm ngứa ngáy hơn, tiếng rên cũng càng thêm dâm đãng.
"Ưm...... A......"
"Phu quân...... Phu quân, chỗ phía dưới của ta ngứa quá."
"Phu quân làm nhanh lên được không."
Tiếng rên của Bùi Ngọc càng lúc càng phóng đãng, Hàn Phong tăng tốc đâm rút nhanh hơn.
Hắn biết chắc Bùi Ngọc đang rất thèm khát, lỗ dâm cũng chảy nước đầm đìa, còn nhỏ xuống giường.
Hàn Phong trêu chọc núm vú y, thọc dương vật vào chỗ sâu nhất, rút ra rồi lại đâm vào.
Lặp đi lặp lại mấy lần, Bùi Ngọc rùng mình thở dốc một tiếng.
Hàn Phong thấy bộ dạng này của y thì tươi cười hôn môi y: "Lên đỉnh rồi à."
Thấy Bùi Ngọc bị mình chơi lộ ra vẻ dâm đãng, Hàn Phong thở dốc, ưỡn lưng đâm rút nhanh chóng.
Lỗ nhỏ vừa lên đỉnh mềm mại hơn bao giờ hết, mút dương vật hắn cực kỳ dễ chịu.
Bùi Ngọc ôm cổ hắn, hôn môi và tai hắn, sau đó ngậm mút yết hầu của hắn.
Sự kích thích này rất hiệu quả, yết hầu Hàn Phong nhấp nhô liên tục, thúc mạnh mấy lần rồi bắn ra.
Cảm nhận được tinh dịch ấm áp rót vào lỗ dâm, Bùi Ngọc lập tức ôm chặt Hàn Phong làm nũng: "Phu quân, đừng làm nữa, ta đói quá, muốn ăn cơm."
"Ta đói muốn xỉu rồi, nếu ngươi còn chơi nữa thì ta sẽ chết trên giường mất."
Hàn Phong vuốt tóc Bùi Ngọc: "Đừng nói chết được không."
Hắn đưa tay vỗ mông y một cái: "Mặc đồ vào đi, phu quân dẫn ngươi đến quán rượu ăn thịt."