Nói chuyện với cư dân mạng, Tiêu Chiến đã quá là chuyên nghiệp rồi. Anh nghĩ nghiêm túc đối phó hẳn là không có vấn đề gì. Các cư dân mạng dù có thề son sắt, thì cũng đã có sao?
Tiêu chuẩn kéo kéo cổ áo rộng thùng thình, hỏi: "Phòng bên đã bắt đầu hỏi rồi hả? Vậy chúng ta cũng bắt đầu thôi."
Trợ lý livestream cầm một sấp thẻ tới. Tiêu Chiến nhận, đọc câu hỏi trên mặt thẻ.
"Quay phim lần này, ấn tượng nhất với điều gì?"
Tiêu Chiến đặt tay xuống, trầm tư một lát, anh trả lời: "Cảm xúc... mỗi một chuyện cảm xúc đều rất sâu đậm, chúng luôn muốn trào ra cùng một lúc, rất ghê gớm. Trong quá trình quay phim, mỗi một chuyện, mỗi một người, tôi đều nhớ rất rõ ràng.
Anh nở một nụ cười, nói: "Ừm, nếu nhất định phải là một chuyện gì đó ấn tượng nhất, thì hẳn là... Sự chuyên nghiệp và thân thiện của tất cả các nhân viên trong đoàn làm phim. Đây là lần tôi quay phim được thuận lợi, thoải mái nhất. Anh nỗ lực thế nào, họ sẽ trả lại anh kết quả xuất sắc tương xứng. Người trong đoàn phim đều rất giỏi. Đúng rồi, trailer mọi người đã xem chưa vậy?"
Trong phần bình luận có người kêu lên: "Nhưng phòng bên không nói thế mà."
"Thuận lợi nhất? Thoải mái nhất? Anh hiểu nhầm cái nghĩa của từ thoải mái này à?"
Tiêu Chiến đọc được, mờ mịt hỏi: "Phòng bên nào?"
Bình luận trở nên dồn dập trong chớp mắt.
"Chị Thanh Thanh nói, chị ấy ấn tượng nhất chính là lần ngoài ý muốn làm anh bị ngã xuống nước trong khi không mặc đồ bảo hộ, làm anh bị bệnh, sốt cao, mà anh lại sợ ảnh hưởng tới tiến độ của đoàn phim, nên chủ động mang cơ thể bệnh tật đi đóng phim. Chỉ là các cảnh quay của anh đều phải dùng rất nhiều thể lực để đánh võ, bệnh mãi không khỏi hẳn, mỗi ngày đều chạy đi chạy lại giữa đoàn phim và bệnh viện, cuối cùng đạo diễn Vương mới chủ động cho anh nghỉ một tuần."
"Quách Dịch Thế nói rất có lỗi với anh. Bởi nhân vật anh ấy diễn có thiết lập khá là thành thục, đạo diễn Vương không hài lòng, soi kĩ từng chi tiết. Đa số các cảnh quay chung của anh với anh ấy đều là ngoài trời, khi anh ấy không vào được trạng thái, mỗi cảnh anh đều bị NG theo anh ấy vô số lần. Mà trang phục diễn của anh lại rất mỏng, anh lạnh tới mức cứ run lên mãi, run tới cơ bắp cũng không nhịn được cộng hưởng theo anh."
"Đứa nhỏ này đúng là bị sốt tới hồ đồ rồi..."
"Tiêu Chiến à, anh cũng thảm quá rồi! Có phải những đoàn phim trước kia của anh còn tệ hơn nhiều không?"
"Nói thật, đây là lần đầu tôi gặp được một người nói tiếng phổ thông mà vẫn bị vả mặt đấy..."
Tiêu Chiến sửng sốt, không ngờ Hoàng Thời Thanh và Quách Dịch Thế lại thành thật như thế, còn nói cả những chuyện này ra.
Quách Dịch Thế thì thôi, từ khi debut cậu ta luôn rất suôn sẻ, người cũng trẻ tuổi, tính tình luôn tùy tiện không giấu giếm như vậy. Hoàng Thời Thanh thì lại lăn lộn trong giới bao nhiêu năm rồi, bản thân nhiều lần gây scandal, không ngờ cũng dám tự khai ra chuyện này.
Tiêu Chiến giải thích: "Không đâu, đó chỉ là những chuyện bình thường sẽ xảy ra rất thường xuyên trong quá trình làm việc thôi mà. Quan hệ giữa chúng tôi vẫn rất tốt."
Anh thấy bình luận càng lúc càng nhiều hơn, vội vàng lật tấm thẻ tiếp theo.
"Đạo diễn Vương có phải là rất hung dữ không? Rất nhiều người chưa từng gặp đạo diễn Vương, nhưng trên mạng đã lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về anh ấy. Anh ấy rốt cuộc có phải là một người mập mạp, thường xuyên cáu giận trong đoàn phim không? Anh có sợ anh ấy không?"
Tiêu Chiến nhìn nội dung trên thẻ, chần chừ.
Anh nghĩ Hoàng Thời Thanh và Quách Dịch Thế chắc chắn sẽ nói là hung dữ, đẹp trai, sợ. Bởi ba chuyện này thực sự không thể cãi lại được. Nếu anh khen đạo diễn Vương nhiều quá, có lẽ sẽ không tốt.
Tiêu Chiến liếc nhìn phần bình luận, muốn xem xem có ai thông báo tình hình hai phòng bên không, chỉ chần chừ một lúc như vậy, trong phần bình luận đã có người bình phẩm.
"Sao tự dưng lại im lặng?"
"Được rồi, lời tiếp đó anh ấy nói, chúng ta có thể biết chắc là nói ngược lại nè."
"Con trai à, con không biết nói dối hửm? Còn phải nghĩ lâu như vậy? Nghĩ kĩ chưa nào?"
Tiêu Chiến:... Sao các người có thể diễn giỏi tới vậy nhỉ?
Tiêu Chiến hắng giọng một cái, trả lời: "Đạo diễn Vương là một người rất nghiêm túc trong công việc, yêu cầu cũng khá cao, nhân viên của anh ấy đều khá là kính sợ anh ấy. Anh ấy là một lãnh đạo ưu tú. Mặt khác, anh ấy trông vô cùng đẹp trai, không mập tí nào."
Tiêu Chiến cảm thấy câu trả lời lần này của mình tuyệt không có vấn đề gì. Công chính công bằng, tán thưởng nhiều chỗ, lại không có chỗ nào có ý nghĩa.
Ai ngờ anh vừa dứt lời, người trong bình luận ai cũng đánh dấu ba chấm ra, tiếp đó là đủ các icon cười to.
"Hoàng Thời Thanh nói, đạo diễn Vương rất dịu dàng, mưa thuận gió hòa, hơn nữa còn rất tuấn tú..."
"Mị nên nói cho anh ấy kiểu gì giờ, Quách Dịch Thế nói đạo diễn Vương là một người siêu hiền hòa thân thiết, không nghiêm khắc xíu xiu nào, cực kì đẹp trai?"
"Vì sao có người cũng là nói tiếng phổ thông, mà vẫn có thể đi theo hướng ngược lại với đồng đội của mình nhỉ?"
"Tiêu Chiến anh vẫn chưa hiểu hết đạo diễn Vương rồi, em thấy anh sắp xong đời nha."
"Tiêu Chiến anh học thuộc sai đáp án rồi, ba người không thi vào cùng một khoa á. Đạo diễn Vương thì thuộc về khoa đặc biệt, anh ấy là một thiên tài rất đáng được nghiên cứu trọng điểm. Anh là người mới, tui có thể cho anh một cơ hội thi lại."
Tiêu Chiến hoàn toàn bị hai tên trợn mắt nói dối kia làm cho ngây người, ngây đến nỗi không biết nên đáp trả lại thế nào.
Sao hoàn toàn không giống với talk show anh đã xem thế nhỉ?
Mấy câu hỏi này có phải là quá khó trả lời rồi không?
Hay vấn đề đều là do anh?
Tiêu Chiến lặng lẽ rút tấm thẻ tiếp theo ra.
"Diễn viên đạo diễn Vương ưu ái nhất là ai?"
Sao lại là đạo diễn Vương nữa?
Trận địa của Tiêu Chiến đã sẵn sàng đón quân địch, anh nghĩ ngợi, trả lời: "Hẳn là Quách Dịch Thế. Đạo diễn Vương rất coi trọng cậu ấy, khi giảng giải kịch bản rất chi tiết, cẩn thận."
Phần bình luận không hề bất ngờ:
"Hay lắm. Quách Dịch Thế bên cạnh đã buột miệng thốt ra là anh."
"Chị Thanh Thanh cũng buột miệng nói là anh nốt..."
"Quách Dịch Thế còn bảo không ai sánh được với anh."
"Đứa nhỏ đáng thương của mẹ, không biết mình được yêu chiều tới mức ấy sao?"
"Tui sẽ cho Quách Dịch Thế biết câu trả lời của anh!"
Tiêu Chiến: "..."
Tiêu Chiến vẫn luôn cho rằng Vương Nhất Bác đối xử với ai cũng tốt như nhau, anh cũng không phải là trường hợp đặc biệt gì. Mà thực ra anh tiếp xúc riêng với Vương Nhất Bác cũng không nhiều, thời gian quay phim cũng không dài lắm. Còn không thân thiết bằng chỉ đạo võ thuật.
Ai ngờ nhắc tới câu hỏi nào có liên quan tới Vương Nhất Bác, thì cuối cùng đều liên quan tới anh cả.
Chẳng lẽ trong mắt người khác, Vương Nhất Bác đối xử với mình thực sự đặc biệt?
... Không phải là anh tự mình đa tình?