Bị ảnh hưởng bởi trailer, Tiêu Chiến hơi phấn khởi. Anh nằm trên giường lại chat chit với bọn Điện Áp nhỏ tới nửa đêm, mãi mới đi ngủ.
Hôm sau mới sáng sớm, đã có người ấn chuông cửa tặng cho anh một bó hoa.
Trên thiệp không viết tên, chỉ có một hàng chữ chúc mừng. Chữ viết rất qua loa, hẳn là người của cửa hàng bán hoa viết hộ.
Anh nhìn ngày trên dòng chữ, viết chính là mùng 8, đoán hẳn là hoa đã bị đưa tới chậm, không thể gửi tới vào ngày đoàn phim ra trailer kia.
Nhưng ai sẽ tặng hoa cho một nam thứ còn không lộ mặt vào lúc đoàn phim ra trailer? Lại còn biết cả địa chỉ nhà anh nữa.
Tiêu Chiến cắt tỉa lại hoa, cắm vào một bình thủy tinh, chọn một góc ánh sáng đẹp chụp vài kiểu ảnh, cùng với tấm thiệp, đăng lên vòng bạn bè.
Tiêu Chiến: Sáng nay nhận được một bó hoa chúc mừng, cảm ơn mọi người.【 ôm quyền 】
Dưới bình luận có người trêu ghẹo, có người chúc mừng, nhưng không có ai nhận mình là người gửi.
Tiêu Chiến lướt một hồi, vẫn không thể xác định được người kia là ai, cũng không quan tâm nữa.
Ai ngờ vào lúc chiều tối, Tiêu Chiến nhận được cuộc điện thoại từ cửa hàng bán hoa.
Số điện thoại này anh không nói cho nhiều người, sau khi chấm dứt hợp đồng với công ty anh mới đổi.
Đối phương dùng ngữ khí bi thương thúc giục: "Tiên sinh, chuyện là thế này, có thể làm phiền ngài liên hệ với bạn ngài một chút không, để anh ấy xóa bài đánh giá thấp cho chúng tôi? Hoa đưa tới chậm là do chúng tôi sai, bởi hôm qua ông chủ của chúng tôi bị ốm, hai ngày nay đều không mở cửa hàng, nhưng lại quên không đóng cửa shop online. Đáng lẽ phải liên hệ với khách hàng, nhưng số điện thoại anh ấy dùng vẫn luôn máy bận, chúng tôi không thể gọi tới được. Viết sai chữ đúng là do chúng tôi tự sửa lại, đây là chuyện khẩn cấp nên sáng nay chúng tôi đã gọi cho nhân viên cửa hàng xử lí giúp, đối phương có lẽ không được chuyên nghiệp cho lắm. Tạo ra sai sót làm ngài bối rối, chúng tôi rất có lỗi, chúng tôi có thể hoàn lại tiền, có thể sửa lại bình luận một chút được không?"
Tiêu Chiến trầm mặc hồi lâu, bảo đối phương cho mình xem nội dung bài đánh giá thấp kia thử xem.
Tin nhắn mới rất nhanh đã được gửi tới.
【 Rate 0 sao! Tức chết tôi, cái cửa hàng của các người sao lại thế này? Hoa tặng chúc mừng đưa tới chậm một ngày thì thôi chưa nói, tôi rõ ràng đã viết là "Phủng Chiến vạn lý", con mẹ nó tại sao lại sửa lại thành Bằng trình vạn lý? Các người tưởng tôi viết sai chính tả? Hả? Tưởng tôi mù chữ hay gì? Có phải các người còn thầm cười nhạo tôi không hả? Có cần tôi ném bằng cấp, giấy chứng nhận của tôi lên mặt các người không hả? 0 sao!!】
*"Phủng Chiến vạn lý": Nâng đỡ Chiến đi vạn dặm; "Bằng trình vạn lý": Bay xa vạn dặm. Hai cụm này viết pinyin khá giống nhau, Vương Nhất Bác cố tình chơi chữ để đúng với tên Tiêu Chiến nhưng nhân viên cửa hàng tưởng là gõ nhầm chữ.
Tiêu Chiến: "..."
Làm sao bây giờ? Chẳng cần xem tên, anh đã biết người này chính là đạo diễn Vương.
Chỉ là đạo diễn Vương khi viết thiếp đã giấu tên, nếu hắn mà biết cửa hàng cho mình biết nick của hắn... Có lẽ chuyện sẽ không chỉ đơn giản là một cái bình luận rate 0 sao.
Mà là hai cái.
Tiêu Chiến nói sự thật này cho đối phương biết, bên kia trầm mặc hồi lâu, rồi nói: "Cảm ơn ngài, xin đừng quấy rầy anh ấy, để anh ấy an ổn sinh hoạt."
Tiêu Chiến: "... Được."
Anh cúp máy, nhịn, không nhịn nổi, lại chống bàn bắt đầu cười phun.
Vương Nhất Bác không ngờ lại cố tình tặng hoa cho anh, Tiêu Chiến đúng là cảm thấy rất cảm động, nhưng không hiểu sao quá trình vòng qua vòng lại một chút, cuối cùng cảm xúc cảm động bị buồn cười chiếm phần lớn.
Anh đi vào kho lấy một cái bình hoa lớn hơn, cẩn thận rửa sạch nó, sau đó anh dời hoa qua. Anh lại bê bình hoa to kia, đặt lên tủ đầu giường trong phòng ngủ của mình.
Hoa của đạo diễn Vương, xứng đáng có được nhiều thể diện hơn.