QUYỂN 2: VƯƠNG QUYỀN QUẬT KHỞI
Chương 53 : ROYAL FLASH (1)
Trải mình dưới ánh nắng bên trong cung điện Konigsbau, ngắm nhìn những bức tượng và phù điêu xung quanh, giữa quang cảnh tĩnh lặng, cậu mới có cảm giác minh mẫn để suy nghĩ về tương lai của mình. Lại một lần chuyển thế, cũng như lần trước trong thế giới Conan, lần này cậu cũng là một nhân vật ít được biết đến, một nhân vật phụ không thể phụ hơn, dù thân thế tôn quý, nhưng cuộc sống gia đình không tốt giữa cảnh hỗn loạn của đời sống xã hội lúc bấy giờ.
Thật không hay tí nào !
“Cậu vốn là vương tử u buồn, cậu vốn là một vị vương cô độc, vốn là một chương buồn của vở kịch cuộc đời.”
“Bên dưới cuộc đời đầy sống gió, che giấu một tâm hồn cô độc. Cậu vô pháp tránh né, cậu vô pháp thoát ra, chỉ còn cách dụng tâm hồn cô độc an ủi trái tim bi thương.”
“Trong tuổi thơ u buồn của mình, cậu chứng kiến hết bi kịch này đến bi kịch khác. Cung đình u ám, vương quốc bạo loạn, quê hương loạn lạc, gia đình phân ly, đã khiến cho bóng dáng gầy gò của cậu dần dần nhiễm lấy một màu bi thương. Vương tử trước sau vẫn luôn cô độc.”
“Có lẽ cậu là một vương tử yếu đuối. Cho dù cậu phản kháng thế nào, kiên cường thế nào, cậu cũng không thể cải biến được số phận của vương quốc và của bản thân mình. Một vương tử cô độc, có lẽ sẽ vẫn mãi mãi cô độc, cùng với những dòng lệ tuôn rơi, hóa thành hư vô, chìm vào dĩ vãng.”
“Cậu có đôi mắt màu tím, với con ngươi màu đen đầy ôn nhu. Màu sắc của ôn nhu thường chỉ là những màu nhẹ nhàng, tại sao sự ôn nhu của cậu lại có màu đen ? Bởi vì cuộc đời u buồn, khiến cho sự ôn nhu của cậu quá đỗi thâm trầm. Bởi vì cuộc đời hắc ám, khiến cho sự ôn nhu của cậu nhuốm màu bi thương.”
“Có ai biết chăng ? Sự ôn nhu đó, giống như thủy tinh, chỉ cần chạm nhẹ vào, có thể vỡ tan, chỉ cần chạm nhẹ vào, sẽ có cảm giác đau đớn đến tận tâm hồn. Sự ôn nhu đó, thật ra cũng là sự tuyệt vọng gắn liền với tịch mịch, với cô độc, với bi thương. Sự ôn nhu đó, so với những sự ôn nhu khác, càng thêm trầm trọng.”
“Hạnh phúc chân chính, cậu đã từng có. Thế nhưng chiến tranh, phản bội và sự lừa dối, đã khiến cho hạnh phúc rời xa cậu, rất xa, rất xa ... Sự hy vọng của cậu, bất quá cũng chỉ là có được một niềm vui nhỏ bé. Thậm chí, sự truy cầu hạnh phúc, đối với cậu, cũng đã là hạnh phúc.”
“Cậu là một vương tử cô độc. Thế gian thì vĩnh hằng, đời người thì hữu hạn. Giữa thế gian bao la, cậu phải làm gì, cậu phải đi đâu, về đâu ? Sinh mệnh của cậu, lẽ nào chỉ gắn liền với bất hạnh, với bi thương ?”
“Cho dù đóa hoa mỹ lệ, rồi cũng có lúc úa tàn ! Cho dù cuộc đời bất hạnh, rồi cũng có lúc sang trang ! Ánh sáng cuối cùng, chỉ đến với người có ý chí, có niềm tin – niềm tin về hy vọng, niềm tin về tương lai.”
Lúc này là năm 1844, thân phận hiện tại của cậu là Adalbert Wilhelm Georg Ludwig der Bayern, 16 tuổi. Đúng thế, ‘der’ cho thấy cậu là một vị quý tộc gốc Nam German (ở Bắc German là ‘von’; ở France, Spain và Portugal là 'de'; ở Italy là 'di'; ở Nederland là 'van'; ở England là 'of'; ...), còn ‘Bayern’ cho biết xuất thân của cậu : vương tử của vương thất Wittelsbach đang trị vì Vương quốc Bayern, gia tộc đứng ở vị trí thứ ba trong các gia tộc cao quý của Đế quốc Holy Roman (Thánh chế La Mã), chỉ sau gia tộc Habsburgs của Đế quốc Oesterreich và gia tộc Hohenzollern của Vương quốc Prussia. Năm 1806, sau khi bại trận trước đạo quân hùng mạnh của Napoleon Bonaparte (Napoleon I)), Hoàng đế Francis II đã phải giải thể Đế quốc thành 34 bang quốc nhỏ hơn (đến năm 1820 phân chia lại thành 39 bang quốc), trong đó hùng mạnh nhất là Đại công quốc Oesterreich (do Hoàng đế thống trị nên còn gọi là Đế quốc Oesterreich, tiền thân của Đế quốc Oesterreich-Ungari), Vương quốc Prussia và Vương quốc Bayern. Cậu đã đến đây được một tháng, tạm thời thích ứng với cuộc sống ở đây. Cậu chỉ biết mình đang ở trong thế giới ‘Royal Flash’, nhưng thật sự cậu không biết gì về nó, hoàn toàn không biết gì hết. Nhưng không sao ! Chẳng hề gì cả, cậu sống vì mình và không có ý định ‘bám đuôi’ nhân vật chính. Thành công trong thế giới Conan càng khẳng định quan điểm này của cậu. Hơn nữa, đến giờ cậu đã nhận thức được rằng cậu có trí nhớ rất tuyệt vời. Có lẽ do ảnh hưởng của không gian, thời gian hay lực lượng thần bí nào đó chăng ?
Vương quốc Bayern có nguồn gốc rất cổ xưa. Ngay từ thời cổ Roma, nơi đây đã là trung tâm thống trị của cả vùng Castra Regina, gồm các tỉnh Raetia và Noricum. Đến thế kỷ thứ 5, người Suebia, một nhóm trong Cộng đồng các dân tộc German (Nhật-nhĩ-mạn), đã thành lập Vương quốc Germanic Marcoman, mà sang thế kỷ thứ 6 đã đổi thành Bayern, và có quan hệ với Vương quốc Frank ở phía tây (người Frank cũng là một nhóm trong Cộng đồng German). Vào khoảng năm 550, Bayern thần phục Vương quốc Frank hùng mạnh và trở thành một công quốc bán độc lập, do Công tước Garibald I của gia tộc Agilolfing thống trị. Đến năm 688, nhân lúc Vương quốc Frank suy yếu, công tước Theodo I thừa cơ tuyên bố độc lập cho Bayern. Những thế kỷ tiếp theo, Bayern ngày càng phát triển hùng mạnh, lãnh thổ mở rộng ra đến tận bờ biển Adriatic. Gia tộc Luitpolding bắt đầu cai trị Bayern vào năm 911, rồi đến gia tộc Welf vào năm 1070. Đến năm 1180, gia tộc Wittelsbach chính thức nắm quyền cai trị ở Bayern cho đến tận năm 1918, khi vương quốc sụp đổ sau sự thất bại của Đế quốc Deutsches ở cuộc Chiến tranh thế giới lần thứ nhất.
Gia tộc Wittelsbach là một gia tộc cổ xưa và cao quý, lại có quan hệ huyết thống gần gũi với gia tộc Habsburgs. Các phân chi của gia tộc Wittelsbach từng cai trị Bayern (1180 – 1918), Palatine (1214 – 1803 và 1816 – 1918), Brandenburg (1323 – 1373), Holland – Hainaut – Zeeland (1345 – 1432), Cologne (1583 – 1761), Julich và Berg (1614 – 1806), Sweden (1441 – 1448 và 1654 – 1720), Bremen Verden (1654 – 1719). Gia tộc Wittelsbach còn có hai vị Hoàng đế(1) của Đế quốc Holy Roman (1328 – 1347 và 1742 – 1745), một Quốc vương của Roma (1400 – 1410), hai Quốc vương của Bohemia (1619 – 1620 và 1742 – 1743), một Quốc vương của Hungary (1305 – 1309), một Quốc vương của Danmark và Norway (1440 – 1447); và một Quốc vương của Greece (1832 – 1862).
Tóm lại, vương tộc Wittelsbach là một gia tộc cao quý hàng đầu châu Âu, lúc bấy giờ đang có các thành viên cai trị ở vương quốc Bayern, công quốc Palatine và vương quốc Greece. Quốc vương hiện tại của Greece, Otto I là con thứ của Quốc vương Ludwig I der Bayern, cũng tức là anh trai của Adalbert.
Tuy nhiên, sau khi mất các vùng đất duyên hải vào tay Oesterreich, Bayer dù vẫn còn là một thế lực quan trọng trong Cộng đồng German, nhưng đã không thể duy trì tầm ảnh hưởng quốc tế, không thể tham gia vào thời kỳ khai thác thuộc địa, và cuối cùng không được xem là một cường quốc nữa.
Thời bấy giờ, các cường quốc đều tập trung ở châu Âu, trung tâm của châu Âu cũng được xem là trung tâm của thế giới. Chỉ hơn ba mươi năm trước, trung tâm của châu Âu còn là Paris hoa lệ. Nhưng sau khi Đế chế của Napoleon sụp đổ, người Britain quật khởi và London trở thành trung tâm của trật tự thế giới mới. Các cường quốc hàng đầu ở châu Âu được gọi là liệt cường, xếp thứ tự theo quốc lực hiện thời gồm : Britain, Russia, France, Oesterreich, Prussia. Kém hơn một bậc là ‘nhị đẳng cường quốc’ : Nederland, Spain, Danmark, Sweden, Portugal. Còn United States of America (USA) lúc này chỉ là một vùng lạc hậu với chế độ nô lệ hoành hành. Trên thế giới còn có hai ‘bệnh phu’ đang chờ liệt cường đến xâm chiếm là ‘Đông Á bệnh phu’ Qing và ‘Tây Á bệnh phu’ Ottoman.
Trị vì ở Britain là nữ vương Victoria (lúc này chưa nhận vương miện Hoàng đế) mới 25 tuổi, lên ngôi vào năm 1837. Nước Britain xưng hùng nhờ lực lượng hải quân hùng hậu, kinh tế phát triển, còn lục quân thì khá kém. Sa hoàng ở Russia là Nikolai I, 48 tuổi, lên ngôi vào năm 1825. Nước Russia có lĩnh thổ rộng lớn, kỵ binh thiện chiến và lực lượng quân sự đông đảo nhất. Nước France sau cuộc Cách mạng tháng bảy (1830) đã thành lập nền Quân chủ tháng bảy, tôn Louis Philippe I làm Quốc vương của người France (Roi des Français) có ít quyền lực hơn Quốc vương của nước France (Roi de Françe) trước đây. Nước France nhờ thừa hưởng di sản từ thời vua Louis XV và Napoleon nên tạm xếp thứ ba. Trị vì ở Oesterreich là Hoàng đế Ferdinand I, kiêm Quốc vương Hungary, Croatia, Bohemia và Lombardy – Venetia, đã 51 tuổi, lên ngôi năm 1835, thừa hưởng di sản của Đế quốc Holy Roman. Thống trị ở Prussia là quốc vương bảo thủ và lãng mạn Friedrich Wilhelm IV, 49 tuổi, lên ngôi vào năm 1840. Nước Prussia còn được xem “không phải là một quốc gia có quân đội mà là một quân đội có quốc gia”, cả nước là một trại lính khổng lồ và có một đội quân hùng mạnh, nhưng kinh tế thì yếu kém.
‘Royal Flash’ là một tiểu thuyết lịch sử của George MacDonald Fraser, và được dựng thành phim vào năm 1975. Nội dung được thiết lập vào giai đoạn của cuộc ‘cách mạng năm 1848’, với các nhân vật chính là Lola Montez và Otto von Bismarck, còn các nhân vật phụ gồm Hoàng tử Edward VII of England, Quốc vương Ludwig I der Bayern, Lillie Langtry, John Gully, Nicholas Ward, Richard Wagner, Franz Liszt, Karl Marx, ... Đây là những năm tháng tồi tệ của Bayern cũng như vương thất Wittesbach. Quốc vương Ludwig I der Bayern đam mê kiến trúc, thích xây dựng và sửa sang các cung điện; đặc biệt còn phong tước quý tộc cho người tình là một vũ nữ bán dâm ở Paris – Lola Montez (nhân vật chính), và còn để bà ta can thiệp vào việc triều chính, gây bất mãn trong nước. Trong thời kỳ trị vì của nhà vua, đã có hơn 1.000 vụ án chính trị, đồng thời với thuế cao, kiểm duyệt ngôn luận nghiêm ngặt và hạn chế các quyền tự do của dân chúng đã làm bùng nổ nhiều cuộc nổi loạn, đáng kể hơn cả là cuộc bạo loạn bia năm 1844 và cuộc cách mạng năm 1848, dân chúng tấn công cung điện hoàng gia Konigsbau khiến nhà vua phải thoái vị.
Hiện tại, cuộc bạo loạn bia đang diễn ra bên ngoài, và Adalbert phải ở trong cung điện Konigsbau, không dám đi đâu, chờ các cuộc thương lượng kết thúc. Cuộc bạo loạn bùng nổ vào ngày 1 tháng 5, sau khi nhà vua ra lệnh thu thêm một loại thuế trên bia, khiến dân chúng giận dữ tấn công cảnh sát và bao vây các tòa nhà chính phủ. Trong khi đó, quân đội không chịu tham gia trấn áp bạo loạn, khiến nhà vua buộc phải nhượng bộ, giảm 10% giá bia.
Nói tóm lại, vương thất Wittelsbach đang rất mất lòng quân dân và có nguy cơ bị lật đổ, thậm chí tấm gương của Louis XVI de Françe vẫn còn đó, người dân Pháp sẵn sàng đưa nhà vua của họ lên máy chém. Cậu phải tìm cách tự cứu lấy mình. Cậu là con trai út của nhà vua nên nếu như nhà vua gặp bất trắc thì cậu cũng có thể gặp nguy hiểm.
“Quân tử bất lập nguy tường chi hạ”(2).
Tình hình ở Bayern đang rất bất ổn. Nếu bạo loạn cứ tiếp diễn, sẽ có nguy cơ biến thành xung đột vũ trang, trong khi quân đội lại không ủng hộ vương thất, khiến sinh mệnh của các thành viên vương tộc bị đe dọa. Kể từ khi Louis XVI de France bị dân chúng đưa lên máy chém thì sinh mệnh của các quân vương Âu châu không còn thần thánh bất khả xâm phạm nữa. Muốn được an toàn, Adalbert cảm thấy cần rời khỏi vòng xoáy nguy hiểm này, cũng giống như trong thế giới của Conan, cậu đã sang Mỹ để tránh xa ‘cậu bé tử thần’ đầy nguy hiểm. Ân ! Quyết định như vậy đi ! Cậu nhanh chóng kiểm kê tài sản của mình. Thân là một vị vương tử, cậu cũng có chút ít tư sản. Không tính các bất động sản, chỉ tính hiện kim thì cậu có 1.230 Britain pounds(3) và 88.215 Kreuzers(4). Đó là một số tiền đáng kể. Nên biết, thu nhập bình quân đầu người ở Britain lúc bấy giờ chưa đến 10 pounds mỗi năm(5). Số tiền đó có giá trị thế nào ? Cũng thời bấy giờ, tính cả lương và bổng lộc (thưởng tết, trợ cấp gạo) mỗi năm của một viên Tri phủ người Việt chỉ tương đương 8,62 pounds, còn Tri huyện tương đương 6,91 pounds.
Sau khi tìm hiểu nhiều nơi, cậu quyết định sang Britain du học, tuổi 16 là tuổi ăn tuổi học kia mà. Lấy cớ đi du học để rời khỏi Bayern là một lý do rất tốt, rất chính đáng. Trước tình hình bất ổn trong nước, vương hậu cũng ủng hộ việc cậu đi du học, và đã làm thủ tục cho cậu nhập học tại Viện Đại học Cambridge, trong khi quốc vương vẫn đang mải mê bên người tình Lola Montez, không quan tâm gì đến gia đình. Chính thái độ như thế của quốc vương đã khiến cậu bất mãn tột độ, quan hệ ngày càng lạnh nhạt, và không ai ngờ rằng vì thế mà lịch sử của người Bayern sẽ bước sang một trang mới. Sau này các hành động của cậu chỉ phải chú ý đến tâm trạng của mẫu hậu chứ không quan tâm nhiều đến thái độ của quốc vương, một người đã xem thân nhân gia đình thua cả một cô danh kỹ.