Chương 37 : NĂM MỚI 1993 (1)
Sau nhiều phen hỗn loạn trong game ‘Age of Heroes’ ở Đông Bắc Á, nhà vận hành game cuối cùng đã phải liên kết với một số đội tuyển hàng đầu (có đại gia hậu thuẫn) thành lập một giải đấu chính quy với những quy tắc rõ ràng. Các đội tuyển chuyển thành Câu lạc bộ tham gia thi đấu vòng tròn với hai lượt đi và về, tương tự như các giải bóng đá. Giải đấu được đặt tên là ‘Cúp Liên Minh Đông Bắc Á’, gồm 20 đội, chia đều cho 4 khu vực : Hoa Lục, Hàn Quốc, Nhật Bản và Tam Địa (Đài Loan - Hongkong – Macao). Kinh phí tổ chức thu từ các nhà tài trợ hay quảng cáo (các câu lạc bộ cam kết phụ trách vận động tài trợ). Sau đó, ở các khu vực khác cũng tổ chức những giải đấu tương tự, tầm cỡ khu vực, quốc gia hay chỉ ở phạm vi địa phương.
Độ hot của game ‘Age of Heroes’ đã giúp phổ cập mạng internet, số lượng dân mạng tăng nhanh chóng. Đến giữa tháng ba, khi cả năm châu về cơ bản đã được kết nối mạng internet (không tính đến những khu vực nghèo đói lạc hậu), thì mạng internet đã chiếm đến 95% số dân mạng và 99,99% lưu lượng mạng trên toàn thế giới. Các mạng cục bộ của các quốc gia chỉ còn dùng cho công tác nghiên cứu, hoàn toàn không thấy có chút triển vọng nào để thương mại hóa, kể cả các mạng ARPANET, MILNET, CSNET và NSFNET của Mỹ.
Internet thu hút dân mạng không chỉ bởi game. Mọi người dần làm quen với website, forum, email, chat, thương mại điện tử, ... và ngày càng bị hấp dẫn. Một phong cách sống mới hình thành – ‘phong cách số’.
Tập đoàn Công nghệ Mars trở thành một siêu tập đoàn (tập đoàn lũng đoạn), với giá trị khó ước tính nổi.
Narumi cũng trở thành một siêu tài phiệt, có sức ảnh hưởng rộng rãi trên toàn thế giới.
Ngày 20/1, theo lời đề nghị của ông Murdoch, Narumi tổ chức một bữa tiệc tại trang viên tư nhân ở Georgetown (ngoại ô thành phố Washington, D.C.) với danh nghĩa chúc mừng tân Tổng thống nhậm chức. Đây là một cuộc gặp gỡ thân mật giữa tân Tổng thống và giới truyền thông nước Mỹ, với sự có mặt của hầu hết lãnh đạo các hãng truyền thông hàng đầu nước Mỹ, trừ ‘Kẻ độc tài của Walt Disney’. Lúc này công ty Walt Disney đang trong quá trình Phục hưng sau một giai đoạn suy thoái kéo dài, sản phẩm nổi tiếng chủ yếu là phim hoạt hình; lợi nhuận chủ yếu đến từ hệ thống khách sạn, công viên giải trí, sản phẩm phát hành gia đình (băng đĩa, đồ chơi, ...) và các giao dịch thương mại; chưa mua lại kênh truyền hình ABC, nên ảnh hưởng trong giới truyền thông cũng không lớn. Eisners đã không có hứng thú tham gia thì thôi. Sau bữa tiệc này, Narumi đã được xem như lãnh tụ của giới truyền thông nước Mỹ, đứng đầu ngành Truyền thông - Giải trí, ngành kinh tế lớn thứ hai ở Mỹ (trước ngành Tài chính - Ngân hàng và sau ngành Công nghiệp Chế tạo).
Đến tháng ba, giải Oscar tổ chức ở Los Angeles, Tập đoàn Giải trí MGM đã thắng lớn với mười giải Oscar. Cùng với hàng loạt phim thành công vang dội, doanh thu phòng vé cao ngất ngưởng, Tập đoàn Giải trí MGM đã quay lại ngôi vị dẫn đầu của mình trong làng giải trí Hollywood.
Phim ‘American Beauty’ giành được năm giải Oscar : Phim hay nhất, Đạo diễn xuất sắc nhất, Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, Kịch bản gốc xuất sắc nhất và Quay phim xuất sắc nhất. Do dư âm xung quanh phiên tòa xét xử của Amy Fisher vào năm 1992, bộ phim gây được sự chú ý lớn trong công chúng, và do tác giả kịch bản là ‘Ngài Fujiwara’ nên nó càng trở nên nổi tiếng hơn.
Phim ‘High School Musical 2’ cũng được trao bốn giải : Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, Nhạc phim hay nhất, Ca khúc trong phim hay nhất và Thiết kế trang phục. Đây là bộ phim thứ hai vượt mốc doanh thu phòng vé 1 tỷ USD; Mr. Shore và bài hát Etou Style được gần như toàn thể công chúng xem là rất xứng đáng với giải thưởng này.
Đặc biệt, Narumi cũng được trao giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất cho vai diễn trong phim ‘High School Musical’. Về mặt chính thức, ban tổ chức giải công bố một số lý do trao giải cho Narumi : phim đầu tiên vượt mốc doanh thu phòng vé 1 tỷ USD, vai trò quan trọng của cậu đối với sự thành công của phim, và quan trọng hơn, cậu hóa thân thành một học sinh trung học rất tuyệt vời, đến nỗi khán giả gần như quên đi tuổi tác thật của cậu. Đến lúc này, công chúng mới giật mình khi biết rằng cậu đã quá ba mươi tuổi (tuổi trên giấy tờ) và vô cùng khâm phục khả năng diễn xuất của cậu. Tuy nhiên, John Nicholas Calley còn nói nhỏ với cậu rằng bọn họ muốn thông qua địa vị và sức ảnh hưởng của cậu để tăng vị thế của giới diễn viên điện ảnh. “Thấy chưa ! Ngay cả Ngài Fujiwara cũng từng là diễn viên điện ảnh đấy !”, nhờ đó địa vị của giới diễn viên tự nhiên tăng cao.
Tóm lại, cá nhân Narumi đã nhận được đến bốn giải thưởng trong cùng một kỳ trao giải Oscar : Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, Kịch bản gốc xuất sắc nhất, Nhạc phim hay nhất và Ca khúc trong phim hay nhất. Một thành tựu hiếm có.
Không chỉ có thế, khi tạp chí Forbes công bố danh sách những người giàu nhất thế giới, Warren Buffett soán ngôi của John Kluge, đứng vị trí số một với tổng tài sản 6,2 tỷ USD (Microsoft không cạnh tranh lại với Mars nên giá trị tài sản không cao). Nhưng Forbes còn đặt thêm một vị trí Premier (ngoại hạng) dành riêng cho Narumi, với tổng tài sản ước tính được là 18,5 tỷ USD, cùng với những phần tài sản chưa ước tính được là ‘Kho tàng Fujiwara’, ‘Lãnh địa tư nhân Fujiwara’ và ‘mạng internet’. Sở dĩ có việc này là do những phần tài sản đó đều được xem là có giá trị vô cùng lớn, khó ước tính được. ‘Kho tàng Fujiwara’ được công nhận là kho tàng lớn nhất thế giới, vẫn đang được các chuyên gia đầu ngành kiểm kê, dự kiến phải mất nhiều năm mới xong. Các nhà khảo cổ và sử gia còn bảo rằng nó vô giá, không chỉ là một kho tàng mà còn là lịch sử, thậm chí qua đó có thể viết lại lịch sử của Nhật Bản nói riêng và vùng Đông Á nói chung. Còn ‘Lãnh địa tư nhân Fujiwara’ và ‘mạng internet’ thì khỏi phải nói, giá trị thực tế đã rất lớn mà giá trị ẩn hình còn lớn hơn nhiều.
...
Lãnh địa Fujiwara. Cung điện Etou.
Các thủ hạ thân tín của Narumi đều có mặt đông đủ. Đây là cuộc họp thường kỳ để giải quyết các vấn đề trọng đại. Tài sản của Narumi quá lớn nên cậu không thể trực tiếp quản lý hết được. Mỗi một Tập đoàn đều có người quản lý riêng và chịu trách nhiệm trực tiếp với cậu.
Mark Kelton, người phụ trách Tập đoàn Tài chính Fujiwara, báo cáo :
- Chủ tịch. Kế hoạch Celeron đã hoàn thành. Do cường chế tư hữu hóa, tổng chi phí cao hơn giá thị trường hiện tại 12%, nhưng so với giá cách nay một năm vẫn còn thấp đáng kể.
Một công ty khi bị tư nhân kiểm soát tuyệt đại đa số cổ phần, có thể cường chế rút khỏi thị trường chứng khoán, cường chế tư hữu hóa, nhưng phải bồi thường cho các tiểu cổ đông còn lại theo quy định. Do bị Intel làm khó, Narumi quyết định mua lại AMD, doanh nghiệp sản xuất chip máy tính lớn thứ hai thế giới. Mặc dù mang tiếng số hai, nhưng trên thị trường chỉ có hai loại chip chủ yếu, mà Intel chiếm thị phần tuyệt đối, AMD chỉ sống sót được nhờ Luật chống độc quyền. Chính phủ Mỹ không cho phép AMD bị Intel tiêu diệt, nhờ đó nó mới sống lây lất được đến giờ, trong khi các khoản lỗ thì năm sau cao hơn năm trước, là gánh nặng của các cổ đông. Nhờ đó mà kế hoạch Celeron tương đối thuận lợi.
Narumi thở dài nói :
- Mới trả hết khoản nợ trước thì giờ lại nợ nhiều hơn.
Ashlee Vance nói :
- Chủ tịch. Đó là khoản nợ lành mạnh nha.
Ở Mỹ, vay nợ để phát triển là rất bình thường. Không vay mới là kỳ lạ. Chỉ có điều, Narumi còn chịu ảnh hưởng của tư tưởng Á Đông, không thích vay nợ. Nhưng hợp đồng với Intel sắp kết thúc, cậu buộc phải vay tiền để hoàn thành kế hoạch Celeron. Thật ra, các công ty của cậu kinh doanh rất có hiệu quả, các ngân hàng đều muốn cho cậu vay. Cậu vẫn thường được đề nghị về các khoản vay với lãi suất ưu đãi.
Narumi bảo :
- Tổ chức lại Công ty AMD, giao cho Tập đoàn Công nghệ Mars quản lý.
Việc này do Ashlee Vance phụ trách, Narumi rất yên tâm. Trầm ngâm giây lát, cậu lại bảo :
- Thành lập một nhóm nghiên cứu các loại chip rẻ tiền, tính năng không cần mạnh, nhưng phải rẻ. Ta muốn máy tính có thể phổ cập đối với người bình thường, những người sử dụng máy tính chỉ để làm việc văn phòng, hỗ trợ học tập hoặc giải trí, không phải chuyên gia tin học.
- Chủ tịch. Máy tính của chúng ta hiện tại có giá rất rẻ đó nha.
- Ta hy vọng có thể giới thiệu với công chúng loại máy tính 400 USD.
Với giá đó, rất nhiều người có thể mua nổi. Thậm chí, những thanh thiếu niên Âu Mỹ hoàn toàn có thể đi làm thêm ngoài giờ kiếm tiền mua máy tính. Hiện tại giá thành sản xuất của các máy tính thương hiệu Mars phiên bản cộng đồng là 470 USD, nếu giảm xuống còn khoảng 350 USD thì có thể bán trực tiếp với giá trên dưới 400 USD.
Mark Kelton lại nói :
- Chủ tịch. Kế hoạch thu mua cổ phiếu ở Apple có chút rắc rối. Chúng ta là cổ đông lớn nhất, nhưng các cổ đông khác lại phản đối chúng ta tham gia Hội đồng quản trị. Bọn họ cho rằng Mars và Apple là đối thủ cạnh tranh, sợ chúng ta gây bất lợi cho Apple.
Ashlee Vance nói :
- Như thế là không đúng. Có khi nào đại cổ đông lại không được tham gia Hội đồng quản trị.
Mark Kelton nói :
- Bọn họ nhất quyết phản đối, thậm chí sẵn sàng nhờ đến phán quyết của tòa án.
Sự việc có phần phức tạp. Thật ra Narumi cũng chẳng mấy hứng thú với các máy tính thương hiệu Apple, nó có thị phần không lớn, lại chẳng có chút năng lực cạnh tranh với các máy tính thương hiệu Mars, vì nó không hỗ trợ hệ điều hành Mars, mà chỉ có thể sử dụng hệ điều hành riêng do Apple tạo ra, do đó cũng không thể chạy được các phần mềm và game thương hiệu Mars đang rất phổ biến lúc bấy giờ. Cậu trầm ngâm giây lát, rồi bảo :
- Nếu phiền phức như vậy thì ta cũng không nhất quyết phải giành quyền quản lý Apple, bảo bọn họ phân chia công ty, tách một bộ phận giao cho ta. Ta cần bộ phận viễn thông.
Ashlee Vance nói :
- Chủ tịch. Apple có bộ phận viễn thông thật, nhưng chẳng có sản phẩm gì hết. Bọn họ chủ yếu bán máy vi tính, cùng với phần cứng và phần mềm máy tính.
Vào năm 1993, đừng nói là Iphone và Ipad, ngay cả máy nghe nhạc Ipod cũng chưa ra đời. Tuy nhiên, bộ phận viễn thông của Apple có nhiều bằng sáng chế quan trọng để có thể sản xuất một chiếc máy điện thoại. Chỉ có điều bọn họ không làm vì sản phẩm không có tính cạnh tranh, khó đứng vững trên thị trường. Narumi cần các bằng sáng chế đó, chứ vấn đề kỹ thuật, cậu có thể nhờ gia công, giống như các sản phẩm máy tính và máy nghe nhạc mang thương hiệu Mars vậy.
Megumi Ishizuka cũng nói :
- Hiện tại, thị trường điện thoại do Motorola và Nokia thống trị. Các thương hiệu khác chẳng thể cạnh tranh nổi.
Narumi mỉm cười bảo :
- Ta không định cạnh tranh với bọn họ mà định tiến hành một cuộc cách mạng trong ngành viễn thông.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau. Tài năng và tầm nhìn của Narumi mọi người đều rất khâm phục, phải nói là cả thế giới đều khâm phục, đều công nhận cậu là thiên tài kinh tế quan tuyệt cổ kim. Cậu đã nói thế hẳn đã xuất hiện kỹ thuật mới có thể khiến các sản phẩm đang tồn tại trở thành lạc hậu. Mọi người đều hy vọng vào viễn cảnh đó.
Narumi lại bảo :
- Từ các bộ phận chia tách của Apple, thành lập Công ty Viễn thông Mars, trực thuộc Tập đoàn Công nghệ Mars. Mua thêm các mạng di động, sát nhập vào đó. Không cần mạng di động quy mô lớn, chỉ cần có đầy đủ chức năng của một mạng di động là đủ, bởi sau này chúng ta phải xây dựng một hệ thống mạng di động mới hoàn toàn. Kỹ thuật hiện tại đã lạc hậu rồi.