Căn phòng sơn trắng, nổi bật lên những sắc màu rực rỡ từ những bức họa, thiếu nữ như thường lệ chuyên chú vẽ tranh.
Còn Alan của chúng ta... thành thật mà đứng đó làm người mẫu.
Bất đắc dĩ, Sara nhân dịp chúc mừng việc khôi phục hoàn toàn, muốn cho Alan thực hiện hứa hẹn làm người mẫu khỏa thân. Hắn phải thuyết phục mãi mới may mắn... giữ lại được một mảnh vải, đúng là đủ khổ cực.
Trong hoàn cảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng ma sát trên trang giấy vang lên.
“Xong rồi?” Nhìn thiếu nữ dừng lại cọ vẽ trên tay, Alan hơi tò mò.
Tuy nhiên, ánh mắt Sara toát ra vẻ chưa hài lòng là như thế rõ rệt, đôi mi xinh đẹp nhíu thật chặt.
“Không được. Vẫn... còn thiếu một chút.”
“Ha ha, ta cũng đoán được. ” Alan nghe vậy cười rộ lên.
Hơi nghiêng đầu, thiếu nữ tóc vàng tỏ ra khó hiểu.
“Có gì đáng buồn cười sao?”
“Sara, bức tranh của ngươi là muốn phác họa hình tượng ‘chúa cứu thế’ đi?”
Chúa cứu thế (Messiah), tên của bức tranh đang dang dở từ một họa sĩ quá cố, phụ thân ruột thịt của Sara Bloodlily. Đây mới là lý do quan trọng khiến nàng luôn chấp nhất với việc hoàn thành tác phẩm này.
Trong thời gian điều trị, Sara thậm chí từng nhiều lần không thông báo tự ý rời đi khắp nơi, kể cả nước ngoài để tìm kiếm ý tưởng. Blazer hạng A không phải là người nào cũng có khả năng ngăn cản, điều này từng khiến Kouzou lẫn Alan đau đầu chẳng kém gì khi giao tiếp với Rinna.
Trước cái nhìn chăm chú xen lẫn hoang mang từ thiếu nữ, nam tử tóc đen trả lời với giọng mỉa mai.
“Đơn giản bởi vì... ta chưa bao giờ là cái gì chúa cứu thế, càng không phải anh hùng, thậm chí... người tốt cũng khó mà làm được. ”
Khác xa với đóng vai nhà mạo hiểm chém giết ma vật giải cứu dân chúng vô tội, hay một quý tộc thuận theo thời thế thủ vững quy tắc, tại thế giới này, Alan lựa chọn... là con đường của bá giả, không phân thiện ác, dùng sức mạnh tuyệt đối đi chinh phạt nhằm thiết lập lại trật tự.
Đúng nghĩa một vị... bạo quân! Danh xứng với thực.
“Không, không phải như vậy! ” Sara liên tục lắc đầu, phản bác với giọng khẳng định.
“Ngươi đối với ta rất tốt. ”
Đối với tính tình khác người của bản thân, thiếu nữ vẫn luôn có nhận thức rõ ràng. Alan là một trong số ít bằng hữu chịu dành thời gian tâm sự, trò chuyện cùng nàng về hội họa, còn trăm phương ngàn kế tìm ra phương pháp trị liệu, nếu nói thiếu nữ không có cảm động là không thể nào.
“Điều này, ta đành phải thừa nhận rồi. ” Nghe được lời an ủi có phần vụng về, tâm trạng hắn bất chợt lại trở nên vui vẻ.
Hy sinh bản thân cứu vớt thế nhân, hành động vĩ đại như thế, Alan không thể nào làm được. Nhưng đối với thiếu nữ khả ái đưa ra viện thủ, hắn trước giờ chưa từng keo kiệt.
“Cho nên ta muốn hiểu rõ ngươi hơn một chút, Alan. ” Giọng nói dịu dàng chẳng khác nào làm nũng đột ngột xuất hiện.
Không biết từ lúc nào đứng dậy khỏi ghế, gương mặt xinh đẹp mang theo mỉm cười nhàn nhạt của Sara hiện tại đã cách hắn vô cùng gần.
“A, ngươi sao lại... ” Bị tập kích bất ngờ, nhận thấy được thân thể hết sức đầy đặn dựa sát, đầu óc Alan bắt đầu có hơi choáng váng.
Sara, từ khi nào mà trở nên lớn mật như vậy?
— QUẢNG CÁO —
Còn cái nụ cười ranh mãnh quen thuộc này...
Kiriko, bác sĩ của ta, ngươi rốt cuộc trong thời gian điều trị đối với thiếu nữ ngây thơ này làm những thứ gì kỳ quái ?!!
Khí huyết sôi trào, cơ thể... lại bắt đầu có phản ứng bất lương.
Lão tài xế lúc nào bị người trêu chọc mà không phản kích qua?
“Đây là ngươi yêu cầu đó, Sara Bloodlily. ” Con ngươi hổ phách như có ngọn lửa thiêu đốt.
...
Vài ngày sau,
Hoàng cung Vermillion,
Sau nhiều ngày ‘vất vả’ công tác tại Nhật Bản cùng bác sĩ tư nhân, hai vị tiểu thư nhà Kazamatsuri với cô hầu gái bề ngoài lạnh lùng bên trong nhiệt tình, Alan bây giờ đang tận hưởng chút thời gian ít ỏi cùng với gia đình.
Tiếc rằng, hôm nay bữa ăn đoàn tụ ấm áp chú định sẽ không bình tĩnh.
“Ngươi thật sự ổn chứ, Stella?” Hoàng hậu Astrea có hơi lo lắng khi chứng kiến gương mặt thường ngày lạc quan của nữ nhi lâm vào trầm tư. Mặc dù... đồ ăn chính là vẫn cứ theo bản năng không ngừng nhét vào miệng.
Chẳng lẽ do cuộc chiến lần trước gây ra ảnh hưởng?
Nghĩ tới đây, hoàng hậu xinh đẹp u oán liếc mắt nhìn về phía tên hoàng tử nào đó đang vui vẻ cùng nữ nhi của nàng Lunaeyes trò chuyện.
“Ta đã quyết định!” Thiếu nữ tóc đỏ bỗng dưng hét lớn, thu hút mọi người chú ý.
“A, muội muội thân ái, ngươi quyết định ăn điểm tâm sao, đúng lúc, món bánh kem dâu đặc biệt ta vừa mới sai người mua về. ”
Ánh mắt u sầu của tiểu công chúa nhà Vermillion lập tức sáng lên rực rỡ.
“Thật... thật sao? Vậy ca ca, ngươi còn không mau... ”
“E hèm!” Tiếng ho khan từ chị gái Luna mới làm cho Stella như bừng tỉnh.
Chứng kiến vẻ mặt nam tử tóc đen mang đầy ý trêu chọc, thiếu nữ hơi lộ ra răng nanh.
“Ca ca đại nhân!!”
“Ha ha, chỉ đùa một chút. ”
Ngay sau đó, sắc mặt Alan trở nên nghiêm nghị.
“Ngươi dự định làm gì, muội muội của ta?”
Dưới ánh mắt có phần kinh nghi của mẫu thân lẫn tỷ tỷ, Stella mới chậm rãi lên tiếng.
“Thế giới lớn như vậy, ta... muốn ra ngoài xem. ”
Quyết đấu với cường giả thần bí lần trước thật sự để lại cho thiếu nữ ấn tượng khắc sâu. Nếu không phải vào giây phút cuối cùng may mắn xông phá giới hạn, nàng khẳng định là mình đã thất bại.
— QUẢNG CÁO —
Phòng ăn chợt trở nên yên tĩnh,
Luna lẫn Astrea đều không biết nói gì, nhưng hô hấp bất tri bất giác lại chậm đi vài nhịp.
Trong bầu không khí bắt đầu ngưng trọng, Alan ôn hòa đưa ra câu hỏi.
“Suy nghĩ kỹ càng rồi sao, Stella. ”
“Thế giới bên ngoài, tranh đấu cũng như bi kịch, hàng ngày hàng giờ đều đang diễn ra. Và dù bất kỳ lý do gì, ngươi... ”
“Liệu có sẵn sàng nâng lên thanh kiếm trong tay để mà lấy đi tánh mạng người khác sao?” Giọng nói hiện tại đã hoàn toàn không tồn tại một tí đùa giỡn nào.
Nếu phát hiện Stella còn do dự, Alan khẳng định sẽ cưỡng ép không cho phép thiếu nữ rời khỏi Vermillion, sắp xếp vài lần rèn luyện bổ sung lại tính tiếp.
Tranh đấu giữa Blazer, dù với thi đấu bình thường trong giới học sinh, hàng năm người thiệt mạng luôn có diễn ra, đây là điều khó tránh khỏi. Không giống khi rèn luyện tại Vermillion, người khác đa phần trong quyết đấu sẽ không nương tay hoặc do dự, mà là khả năng cao sẽ cùng Stella liều mạng.
Với thực lực mạnh mẽ của đỏ thẫm hoàng nữ, hơi vô ý một chút... rất dễ khiến cho đối thủ mất mạng, vì thế nếu thiếu đi quyết tâm kiên định, chỉ có thể khiến cho chính bản thân thiếu nữ hiền lành này bị tổn thương mà thôi.
“Stella... ” Hoàng hậu Astrea không nhịn được mà lên tiếng.
“Ta biết... từ trước tới giờ, mọi người luôn lo lắng cho ta. Nhưng mà nếu cứ ở mãi tại Vermillion, thì sức mạnh mà ta được ban cho cũng như vất vả luyện tập có được, chẳng phải là uổng phí hay sao!”
Nhớ tới những kỵ sĩ thiệt mạng trong trận chiến cùng đám khủng bố Phản Loạn Quân, kể cả xung đột hằng năm với Cradleland, nắm tay thiếu nữ xiết lại thật chặt.
“Để bảo vệ các ngươi và dân chúng của Vermillion, ta bắt buộc phải làm cho bản thân mình càng thêm trưởng thành.”
“Nên xin đừng ngăn cản ta, ca ca đại nhân!”
Trầm mặc mội hồi, Alan mới khẽ mỉm cười.
“Rất tốt!”
Nhận được huynh trưởng tán thành, Stella âm thầm thở ra một hơi.
“Vậy hoàng muội của ta, ngươi dự tính đi đâu? ”
Lần này, thiếu nữ không chút do dự trả lời.
“Đại hội kiếm vương thất tinh tại Nhật Bản năm nay, ta quyết định sẽ tham gia, ca ca đại nhân!”
“...” Alan mém chút bị nghẹn, kinh hãi nhìn về phía em gái.
Thiếu nữ, ngươi dự tính để cho đám thanh thiếu niên Nhật Bản phải chịu ngược một đợt đi, còn là đè xuống đất ma sát chẳng thương tiếc cái loại này.
Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp! Dù là Yuudai, kiếm vương năm ngoái e rằng cũng sẽ bị Stella dùng một chiêu nghiêm túc đo sàn.
Hắn cứ tưởng nàng phải lựa chọn thi đấu đẳng cấp quốc tế giống KOK-A League của liên minh hoặc đầu óc nóng lên đòi trực tiếp thượng chiến trường với Cradleland.
Làm một Desperado với lượng ma lực cực kỳ khổng lồ, đỏ thẫm hoàng nữ hoàn toàn đủ tư cách bước lên sân khấu thế giới, thậm chí... trong tương lai tranh giành ngôi vị mạnh nhất.
— QUẢNG CÁO —
Alan lúc này mới chợt nhận ra một sự thật vô cùng đáng sợ.
Stella, người quanh năm suốt tháng được đại Boss giấu mặt rèn luyện, hoàn toàn là chưa ý thức được mình so với người khác treo tới cỡ nào. Ngoại trừ Alan và Vier, Blazer còn lại tiếp xúc với thiếu nữ tại Vermillion, cao nhất chỉ đạt tới hạng C, khó mà lấy ra cho nàng làm so sánh.
Quan trọng hơn, có vẻ như do trận đánh với Liệt Phong Kiếm Đế, đã làm cô muội muội này hiểu lầm về sức chiến đấu bình quân của những thiên tài trẻ tuổi rồi.
Nhưng mà... đây cũng thật thú vị!
Ngẫm lại một chút kế hoạch của thủ tướng Tsukikage Bakuga, ánh mắt Alan hiện lên quang mang khác thường.
“Không thành vấn đề, chuyện du học, ta lập tức sẽ sắp xếp!”
“Cảm tạ, ca ca đại nhân!” Thiếu nữ vui vẻ gật đầu, con ngươi đỏ rực sáng lên vài phần, tràn đầy ý chí chiến đấu.
...
Buổi tối,
Trong hoa viên, bầu bạn cùng Alan là hai nữ nhân xinh đẹp, khác với ban ngày gia đình ấm áp, không khí lúc này dường như nhiều một chút... ái muội.
“Alan... liệu ngươi có thể lần nữa khuyên can Stella. ?” Không chút ngại ngùng trước mặt mẫu thân cầm lấy tay người yêu, Luna đã khó mà che giấu được lo lắng.
Dù chỉ là người bình thường, đại hoàng nữ Lunaeyes Vermillion vẫn hiểu rõ một điều.
Tranh đấu bạo lực, luôn là tồn tại nguy hiểm.
“Mẫu hậu, ý nghĩ của ngươi đây?” Cũng không lập tức đáp ứng Luna, Alan hướng về phía nữ nhân từ đầu tới giờ vẫn chưa lên tiếng hỏi thăm.
“Ta tin tưởng vào Stella. ” Câu trả lời hết sức dứt khoát, khiến cho cả Alan lẫn Luna đều có hơi kinh ngạc.
“Hơn nữa... ”
“Ngươi chắc chắn sẽ bảo vệ tốt muội muội của mình, không phải sao, Alan?” Nụ cười nhu hòa hiện ra trên đôi môi xinh đẹp, khiến cho trong lòng Alan không hiểu sao lại lần nữa xuất hiện chút cảm xúc khác lạ.
“Đúng là... chuyện gì cũng khó có thể gạt được ngươi, mẫu hậu của ta. ” Miệng nở nụ cười khổ, tuy nhiên con ngươi như phát nhiệt nhìn chăm chú về phía Astrea.
Đồng thời không biết vô tình hay cố ý, hai chữ ‘mẫu hậu’ được nhấn thật mạnh.
Gương mặt của hoàng hậu cao quý lập tức đọng lại, gò má ửng đỏ, may mắn là trong bóng đêm, mới không bị nữ nhi phát giác.
Chứng kiến phản ứng từ Astrea, Alan biết tối nay mình nên đến nơi nào rồi. Đương nhiên, hắn lúc này vẫn chưa quên hướng thiếu nữ vẫn còn đang lo lắng bên cạnh cho ra an ủi.
“Yên tâm đi Luna, ta sẽ không để hoàng muội chịu thua thiệt. Stella, vốn cũng rất kiên cường.”
Chuyến hành trình này, hắn tất nhiên sẽ cùng đi.
Trừ việc lo lắng cho cô muội muội ngốc, thì kế hoạch của thủ tướng Tsukikage Bakuga làm cho Nhật Bản độc lập khỏi Liên Minh, Alan nghĩ mình vẫn cần phải đích thân giám sát mới được.