Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Chương 336: Anh Ba bị đổ vỏ (1)



Mẹ Thẩm ném bánh cho gà ăn xong thì bỏ đi, mặc kệ sống c.h.ế.t của mấy con gà.

Mấy người trong nhà đang nói chuyện, lúc mẹ Thẩm quay lại thì bà nội Thẩm đã ăn bánh Gà Con rồi, thứ này bề ngoài bóng nhẫy dầu mỡ, Thẩm Nghiên thấy ngấy quá, nhưng đối với người thời này mà nói thì dầu mỡ chính là thứ tốt, hơn nữa còn thơm nữa.

Bà nội Thẩm cắn một miếng nhỏ, khoa trương kêu lên: "Ôi chao, thứ này ngon thật đấy!"

Nói xong, bà cụ định ra ngoài khoe khoang với mọi người.

Bà chống người đứng dậy.

"Không được, đây là đồ tốt cháu gái ngoan và cháu rể ngoan của bà mang về, bà phải ra khoe với mấy bà già kia mới được."

Nói xong, bất chấp Ba Thẩm ngăn cản, bà nhanh nhẹn chạy ra ngoài.

Lúc này, Nhị Đản cũng nhìn chằm chằm, Lục Tuân đưa cho mỗi đứa một cái, mấy đứa nhỏ liền chạy ra ngoài.

Thẩm Nghiên mới hỏi mẹ Thẩm: "Mẹ, Lý Tiêu Tiêu ngoài kia là sao vậy? Không phải nói là đang cặp với con trai út nhà bí thư chi bộ à?"

Vừa nghe con gái nhắc đến chuyện này, mẹ Thẩm liền tức giận.

"Còn sao nữa? Ả này thấy anh Ba con làm công nhân ở thị trấn nên muốn bám lấy, không biết bằng cách nào mà ả ta có thai, con trai nhà bác Vương không nhận là con của mình, giờ nói là không cưới nữa, ả ta liền nhắm vào anh Ba con."



Nói xong, bà còn khinh bỉ "phỉ" một tiếng: "Thật là trơ trẽn, anh Ba con sau khi con đi mới về có một lần, nói là bên con gửi điện báo bình an rồi, bảo chúng ta đừng lo lắng, nó ở nhà có một buổi chiều, sau đó mang con thỏ lên núi thả, kết quả gặp phải Lý Tiêu Tiêu, giờ ả ta nói hai người ở trên núi..."

Dù sao con rể cũng đang ở đây, mẹ Thẩm không tiện nói tiếp.

"Con bé này đang yên đang lành làm thanh niên tri thức không làm, cứ phải làm ầm ĩ lên như vậy, rốt cuộc là vì sao chứ?" Mẹ Thẩm thật sự không hiểu nổi, cuộc sống yên ổn như vậy, tại sao cứ có người không thích chứ?

Thẩm Nghiên cũng lắc đầu.

"Mẹ, giờ con trai nhà bí thư không chịu trách nhiệm nữa, ả ta chắc chắn là muốn tìm người đổ vỏ, trong đại đội chúng ta có mấy ai làm công nhân, chẳng phải là nhắm vào anh Ba con rồi sao?"

Mẹ Thẩm buồn bã thở dài.

Đúng là "khổ nhân tất có chỗ đáng hận".

Giờ ả ta đang ở ngay trước cửa, dù sao thì nhà họ cũng sẽ không chịu thiệt, chuyện này vốn dĩ không phải lỗi của họ, cho dù báo cáo lên trên thì cũng không phải lỗi của họ.

Thẩm Nghiên cũng không biết nói gì hơn, ban đầu cô còn tưởng là oan gia của anh Tư, không ngờ lại là hoa đào nát của anh Ba.

Đúng là tai bay vạ gió, từ trên trời rơi xuống một đứa con.



"Thôi, con đi xem trại nuôi heo của con thế nào đã!"

Hiện tại Thẩm Trường An vẫn chưa về, Thẩm Nghiên cũng không định chờ nữa, chắc cũng phải nửa tiếng nữa, cô định đến trại nuôi heo xem mấy con heo nái đang mang thai của mình trước.

Hai con heo nái được phối giống cùng lúc, giờ cả hai đều đã mang thai, một hai tháng nữa là có thể sinh con rồi.

Trước Tết, trại nuôi heo sẽ có một đàn heo con.

Nghĩ đến đây, Thẩm Nghiên cảm thấy rất vui.

"Anh ngồi nghỉ đi, em ra trại nuôi heo." Chào Lục Tuân một tiếng, Thẩm Nghiên đứng dậy rời đi.

Mấy đứa nhỏ vẫn đang ở trong sân, đối với những đứa trẻ lớn lên ở thành phố, trong khu tập thể cũng thường xuyên nhìn thấy nhà người ta nuôi gà, lúc này nhìn thấy trong bầy gà có một con trông rất đặc biệt, Lục Cẩn Dương và Tiểu Béo liền rất tò mò.

Nhưng Nhị Đản thì đã nhìn gà đến phát chán rồi.

Lúc này, vừa nhìn thấy Thẩm Nghiên đi ra, chúng lập tức chạy đến bên cạnh cô, ôm lấy chân cô.

"Cô, tay cô khỏi chưa ạ?" Nhị Đản nhẹ nhàng sờ tay trái của Thẩm Nghiên, nó vẫn nhớ trước đây tay cô bị thương.

Nhưng vừa đặt tay lên đã bị anh trai ngăn lại.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv