Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Chương 335: Bà cụ có yêu thương nhưng không nhiều (2)



"Ừ ừ ừ, đúng rồi, Tiểu Lục về đây là định ở lại đây dưỡng thương à? Ngày mai mẹ sẽ làm thịt con gà trống trong nhà, hầm canh gà cho con bồi bổ."

Lục Tuân nhìn Thẩm Nghiên một cái: "Mẹ, lần này con về vừa hay có nghỉ phép, nên muốn về đây đăng ký kết hôn với Nghiên Nghiên luôn."

"Đăng ký kết hôn à, tốt tốt, đăng ký kết hôn tốt!"

Vợ chồng Thẩm gia lúc này mới yên tâm, vốn dĩ lần này để Thẩm Nghiên đi chăm sóc Lục Tuân cũng là có ý muốn để hai người vun đắp tình cảm, dù sao giấy báo kết hôn cũng đã gửi về rồi, nhưng nói cho cùng thì hai người vẫn chưa đăng ký kết hôn, họ cũng sợ Lục Tuân đổi ý.

Bây giờ thấy hai người muốn đăng ký kết hôn, chứng tỏ con gái và con rể muốn sống hạnh phúc bên nhau, hai ông bà lúc này mới an tâm.

Còn chuyện tình cảm các thứ, quan niệm của các bậc cha mẹ thời này đều giống nhau, tình cảm có thể từ từ vun đắp.

Hiện tại Thẩm Nghiên vẫn đang điều dưỡng cơ thể, chuyện con cái phải để hai năm nữa mới tính.

Tuy nhiên, những lời này mẹ Thẩm không biết nên mở lời thế nào, định bụng đợi ba Thẩm nói chuyện với Lục Tuân thì sẽ nói với anh.

Con gái nhà họ năm nay mới mười chín tuổi, vẫn còn là con nít, hơn nữa trước đây thầy lang Hứa đã nói cơ thể Thẩm Nghiên cần phải điều dưỡng mới có thể sinh con, làm cha làm mẹ đương nhiên họ rất để tâm.

Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng bà nội Thẩm mắng chửi, còn chưa kịp ra xem có chuyện gì thì bà cụ đã cười hớn hở bước vào nhà chính.

"Ôi chao, cháu gái ngoan và cháu rể ngoan của bà đã về rồi, vừa nãy bà về nhà lấy đồ, hai đứa đói chưa? Nào, ăn chút bánh đi, đều là đồ bà cất đấy, đợi Nghiên Nghiên về mới ăn."



Nhìn bà nội Thẩm cười đến nỗi mặt đầy nếp nhăn, mắt cũng híp lại chẳng thấy đâu, Thẩm Nghiên ngại ngùng cười gượng. Lại nhìn cái bánh này, hình như là bánh theo công thức mà trước đây Thẩm Nghiên đưa cho Thẩm Trường An, chính là bánh Lừa Lăn.

Không ngờ giờ đã làm ra rồi.

Nhưng mà... Thẩm Nghiên nhìn thấy mép bánh có dấu hiệu bị ai đó bốc, hơn nữa, hình như bên trong bánh... bị mốc rồi?

"Bà nội, bà để bánh này bao lâu rồi ạ?"

"Không lâu đâu, mới nửa tháng thôi, sao thế?"

Lúc này, bà nội Thẩm vẫn chưa nhận ra vấn đề, mẹ Thẩm cầm chiếc bánh Lừa Lăn trên bàn lên soi dưới ánh nắng, bỗng nhiên kêu lên một tiếng.

"Mẹ, thằng Ba đưa cho mẹ nửa tháng trước rồi đúng không, sao mẹ còn giữ vậy, nhìn này, mốc hết rồi, không ăn được nữa đâu!"

Tuy trước đây đã biết bà cụ này rất thích giấu đồ ăn, nhưng không ngờ lại giấu kỹ đến vậy?

Hơn nữa... bánh đều mốc rồi mà vẫn mang cho Thẩm Nghiên ăn?

Thật là!



Bà nội Thẩm nheo mắt giật lại chiếc bánh Lừa Lăn từ tay mẹ Thẩm, rồi soi dưới ánh nắng, quả nhiên là bị mốc, nhưng vừa nãy trên đường bà đã bốc chỗ mốc rồi, không ngờ vẫn còn sót, thế là trước mặt mọi người, bà trực tiếp bốc luôn chỗ mốc đó rồi lại cười hớn hở nói: "Nhìn này, giờ chẳng phải ngon lành rồi sao?"

Mọi người có mặt:...

Cuối cùng, Thẩm Nghiên đành phải lấy bánh mình mang về ra.

"Bà nội, bánh này mốc rồi, mình đừng ăn nữa, bà ăn thử bánh bên Quảng Châu này đi, bà xem này, bánh Xá Xíu Cam Lộ này, còn có cả bánh Gà Con nữa, ngon lắm ạ."

Vừa nói, Thẩm Nghiên vừa đưa bánh cho bà nội Thẩm, tiện tay đưa chiếc bánh Lừa Lăn mà bà cụ luyến tiếc không nỡ vứt cho mẹ Thẩm, bảo bà mau giải quyết nó đi.

Thực ra mẹ Thẩm cũng thấy tiếc, thứ này quý lắm, bà cụ không nỡ ăn, cuối cùng lại bị hỏng.

Tuy nhiên, bà cũng biết, bây giờ mà không lấy đi thì không chừng lát nữa bà cụ lại mang về ăn.

Vì vậy, mẹ Thẩm bèn mang ra vườn sau, trực tiếp để cho mấy con gà trong nhà mổ.

Vừa nhìn mấy con gà, bà vừa lẩm bẩm: "Xem con gà nào ăn xong rồi lăn ra chết, ta sẽ làm thịt nó bồi bổ cho con rể."

Con gà rừng mỗi ngày đẻ hai quả trứng lập tức bỏ chạy....

Loài người muốn g.i.ế.c ta diệt khẩu!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv