Tại căn biệt thự Song Thiên.
- Ba... [Anh gọi khi ba nhắn có việc cần bàn bạc]
- Ba muốn con thực hiện kiểm tra sớm hơn thường lệ.
Ông Thiên nói với vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
- Tại sao?
Anh rất không vui khi bị kiểm tra, trước giờ đều kiểm tra sau ngày sinh nhật của cậu. Nhưng hôm nay còn cách ngày sinh gần 2 tháng nữa {kiểm tra xem dòng mật khẩu đã thấy rõ chữ chưa}
- Vì ba đã tìm được chỗ cất giấu JKN và nghe biết được một tin vô cùng nghiêm trọng. Vì quá cố sức hack mật khẩu đó nên chúng vô tình khởi động chế độ tự hủy, chỉ còn thời gian hơn 3 tháng nữa JKN sẽ nổ tung nếu không được nhập mật khẩu chính xác.
- Vậy thì kiểm... và ba định lấy JKN về bằng cách nào??
Anh rất thông cảm với ba, vì cậu đã được rõ JKN là một vật báu không chỉ đơn thuần là một thiết bị công nghệ cao mà còn là tâm huyết máu xương của người bạn chí thân từng vào sinh ra tử và cứu lấy mạng ba cậu không biết bao lần.
- Ba đã cho một vài tay chân thân cận đi tìm hiểu kỹ bọn chúng, từ cách bố trí đến số lượng người mà chúng có và các cơ quan bảo vệ xung quanh JKN nữa, sau hơn 1 tháng nữa sẽ có kết quả, chúng ta sẽ tổ chức đánh tập kích và giành lại JKN.
ông Thiên mắt rực lên một màu đen lãnh đạm, mỗi khi nói đến vấn đề giang hồ chiến đấu thì dường như ông không còn là ba của Thiên Anh nữa - một con thú dữ.
- Con sẽ cùng đi.
Thiên Anh thấy ba như vậy trong lòng có chút lo sợ, những lúc này lý trí của ba cậu hầu như không hoạt động nữa, nhưng chỉ khi đối tượng đó là JKN.
- Nhất định không được. [ông phản đối ngay và đập mạnh tay xuống bàn]
- Ba........
- Thân thể con là quan trọng nhất, không thể để con có bất kỳ thương tổn nào. Không chỉ vì dòng mật khẩu, mà còn vì con là con trai ta....!!!
Ông đang rất xúc động, tuy Thiên Anh chưa bao giờ trách ông quan tâm cậu hay chỉ quan tâm dòng mực còn mập mờ trên người cậu nhưng ông thừa biết việc cậu luôn nghĩ vậy là không tránh khỏi. Vì lần đi này rất nguy hiểm, ông không muốn nhắm mắt trong hối tiếc vì chưa nói ra được tình thương của ông đối với Thiên Anh.
- Ba...!!!
Thiên Anh đã không cầm được dòng nước mà hơn 10 năm nay nó chưa từng rơi một lần nào,,,,, và cậu đã chạy đến ôm lấy ba mình,,,,, ôm thật chặc,,,,,
- Thiên Anh.... ba có lỗi với con.... Lẽ ra ba không nên ra cái quyết định biến con thành như thế này, là con trai thì ba cũng có thể dốc hết sức để bảo vệ con.......... ba xin lỗi!!
Ông trùm xã hội đen Thiên Kỳ giờ cũng đã rơi lệ, ôm lấy con mình đầy hối hận.
- Không đâu ba!! Ba không sai... Nếu sống thật là con trai thì nhất định bí mật sẽ bị lộ và ba có tài tới đâu cũng khó mà lo cho con sống yên đến bây giờ đâu ạ!! Mà con cũng đâu sống thế này hoài, rồi bà cũng sẽ chính thức có con trai đích tôn đã trưởng thành.... nên... ba phải hứa...... hứa sẽ mạnh khỏe nhìn con là một đứa con trai của ba... nha ba............
- Nhất định!! Nhất định ba sẽ thấy con trở về là con thật sự và không những vậy ba con phải thấy con cưới vợ sinh con. Rồi ba lại phải trông cháu nội, ôi sao nhiều việc vui quá vậy ta.... ^^
Giờ đây người đứng trước Thiên Anh là một người ba đơn thuần tràn đầy tình yêu thương con cháu, nhìn ba như vậy Thiên Anh thấy rất vui và hạnh phúc...
- Ba chờ mà bế cháu ngoại đi, con không có vợ đâu. Ba đừng có trông vào con chi lại thất vọng...
Thiên Anh giờ thói trêu chọc ba mình, quay mình ngồi phịch xuống so-fa gần đó
- Khỉ thật cái thằng ranh này, mày mà không có được vợ thì ba sẽ ép cưới cho thân mày sau này khổ như chị Kiều của Nguyễn Du nha chưa con.
Ông Thiên cốc đầu Anh, tay chỉ chỉ đe dọa.
- Hè hè... thôi nè ba, ép gì ép chứ ai nỡ ép duyên mà hén, để con tự tìm.. ^^
Nghe ép cưới sau mà bất công với cậu quá, vội trưng bộ mặt mè nheo mắt chóp chóp năn nỉ ba.. T_T
- Nể mặt lần “làm xấu” đầu tiên của cậu, tui tha cho đó. Từ từ mà kiếm con dâu cho tui đi.
Ông cười mỉm, rồi vờ mặt nghiêm, chấp tay đi ra cửa.
- Ba...... con thương ba lắm.............
Tiếng nói hơi ngập ngừng nhưng tha thiết động lòng người.
- Con trai....... ba cũng rất thương con. Vì ba.... cố bảo vệ thân mình thật tốt nha con!!!
Đi gần tới cửa, nghe tiếng con, ông quay lại cười hiền. Ong cứ nghĩ Thiên Anh sẽ rất hận ông vì đã cướp mất của nó cuộc sống của một thằng con trai. Nhưng không... nó thương ông, và nó đã nói thương ông. Thật không có gì hạnh phúc bằng được giây phút này.