Trong bóng tối, ánh mắt sư tử hung ác độc địa bắt đầu đi động.
Phóng tầm nhìn, thấy trên thảo nguyên mấy con sư tử hung mãnh không tiếng động triển khai việc vây bắt, phía trước mấy con trâu rừng phát hiện ra sư tử, bọn chúng kết trận, những con trâu đực hình thành phòng tuyến ở bên ngoài, đôi sừng rộng chừng một thước cứng rắn sẵn sang nghênh đón công kích.
Sư tử bắt đầu tiến công.
Qua một lúc, một con trâu rừng nhỏ bị cắn nằm trên mặt đất, nhưng mà nó vẫn không từ bỏ, một con trâu rừng khác vọt tới, đánh bay con sư tử, không bao lâu sau, bầy sư tử thất bại mà về.
"Cạch"
Thanh âm mở cửa, ánh sáng từ từ hiện lên, hơi nước, bàn tay xuất hiện trong tầm mắt chúng ta, đầu tiên là một đôi chân trắng không tỳ vết, một đôi dép in hình quả chuối đáng yêu. Đông Phương Uyển đã tắm rửa xong đi từ phòng tắm ra ngoài, nhìn chương trình Thế giới động vật trên TV, cầm lấy điều khiển từ xa tắt đi, đi được hai bước lại quay lại, bật nó lên.
Đúng chính là chương trình thế giới động vật.
Trong phòng, thanh âm máy sấy tóc vang lên, những tiếng nghị luận cùng ồn ào ở bên dưới truyền tới, sau đó tắt tiếng của TV đi.
Sự kiện ngày mồng 10 tháng 5 khiến cho Đông Phương Lăng Hải bị thương thế nghiêm trọng, từ đó về sau phải nằm viện, cũng từ đó Đông Phương Uyển bắt đầu tiếp xúc nhiều hơn với tổ chức Viêm Hoàng Giác Tỉnh.
Đây là một tổ chức lớn tồn tại trong nội bộ của Trung Quốc, thực lực thực tế lan tới cả hai mặt trận chính trị và kinh tế, cái tổ chức này hoạt động tương đối nghiêm mật, một phần là do chính phủ quy định, ví dụ như Cục quốc an, ví dụ như một số tổ chức có cơ cấu đặc thù khác.
Lực lượng bên ngoài thì tương đối rời rạc, ví dụ như các đại tập đoàn đại gia tộc, bọn họ thông qua tổ chức này thu thập tài liệu cùng tin tức tình báo, đối kháng lại nước ngoài và tự bảo vệ mình không bị xâm hại về lợi ích. Đồng thời họ cung cấp tài chính để tổ chức vận hành, có thể coi hai bên như là những người bạn cùng tiến thoái.
Trong tổ chức này, Đông Phương gia đã xây dựng Viêm Hoàng Giác Tỉnh mang hơi hướng của gia tộc, nhưng mà ở thành phố Giang Hải có một đại công ty của gia tộc, nhưng địa vị của nó trong Viêm Hoàng Giác Tỉnh chỉ ở mức trung bình.
Về phần đám người Phương Chi Thiên, Lôi Khiếu Viễn, cũng là một trong những người được đưa vào trong nghị quyết tuyển chọn, họ không chỉ có thực lực kinh tế mạnh và ở phương diện chính trị cũng có ảnh hưởng cực mạnh.
Trải qua lần ám sát với quy mô lớn kia, tầng lớp cấp cao của Viêm Hoàng Giác Tỉnh có hai người bị giết, chuyện này khiến cho Viêm Hoàng Giác Tỉnh sôi sùng sục, mà ảnh hưởng nhiều nhất là Đông Phương gia, vốn nội bộ của Đông Phương gia không phải là đoàn kết, nhị bá của Đông Phương Uyển là Đông Phương Viễn Minh vốn không thích Đông Phương Lăng Hải.
Lần này Đông Phương Lăng Hải trọng thương nằm viện, biết biến cố này có thể làm cho địa vị của Đông Phương Viễn Minh tăng cao trong Viêm Hoàng Giác Tỉnh, vì vậy hắn bắt đầu rục rịch.
Trong thời gian gần đây, hắn luôn tập trung một nhóm người đi thăm các gia đình, thỉnh thoảng còn chất vấn một số chuyện trước kia do Đông Phương Lăng Hải quyết định, cũng làm khó dễ đối với Đông Phương Lộ, người thừa kế của Đông Phương Lăng Hải một phen. Tuy rằng Đông Phương Lộ thiên tư thông minh, ứng đối coi như khéo, nhưng mỗi ngày đều bị những cuộc thảo luận có ác ý bủa vây, đương nhiên là không chịu nổi.
Về phương diện khác, Lôi Khiếu Viễn tạm thời còn chưa rời khỏi Giang Hải, Lôi Khánh cũng vắt óc tìm mưu kế nhân cơ hội làm phiền nàng.
Cha nằm viện, trong nhà lại thiếu người tâm phúc chiếu cố, trong lúc nhất thời nàng khôngbiết ứng phó ra sao với đám Nhị thế tổ này.
Nhưng mà kể từ khi biết tin tức về Viêm Hoàng Giác Tỉnh, nàng cũng biết tình huống trong nhà bây giờ không tốt, cho dù như thế nào cũng không thể phát sinh thêm chuyện gì nữa.
Ca ca chỉ lớn hơn mình 1 tuổi, thế nhưng tiếp túc với chuyện của Viêm Hoàng Giác Tỉnh và chuyện quản lý các công ty của gia tộc sớm hơn nàng không biết bao nhiêu.
Từ nhỏ lúc hai anh em chơi đùa, anh trai của nàng thường đắc ý về những cuộc họp, từ đó hình thành nên những năng lực ứng phó của riêng mình, lúc này nàng đại khái mới hiểu sự chênh lệch của hai người là bao nhiêu.
Cho dù như thế nào đi nữa, cũng phải làm một số chuyện gì tốt...
Tóc rất nhanh khô, nàng tắt máy sấy, ánh mắt nàng nhìn về phía một cái mô hình máy bay đã tháo rời. Nàng cũng đã hiểu hết cấu tạo của nó trong vòng nửa tháng nay, nhưng mà bị một số công việc làm phiền, nên nàng không nghiên cứu được bao nhiêu, thậm chí vì nghiên cứu nàng còn thỉnh giáo một số nhân sĩ chuyên nghiệp của gia tộc.
Đối với thứ này, nàng hiện tại có chút ý kiến, nhưng mà... phải thông qua Cố Gia Minh, điều này khiến cho nàng không thoải mái.
Hoa Tulip cũng chính là Giản Tố Ngôn đã cảnh báo Viêm Hoàng Giác Tỉnh không được điều tra, nhưng mà ngầm phân tích thì có rất nhiều.
Hiện nay, người của Viêm Hoàng Giác Tỉnh biết, Giản Tố Ngôn chi liên hệ với hai người, một người là cô giáo Nhã Hàm, một người chính là tên Cố Gia Minh, người luôn nói Giản Tố Ngôn chính là cô dâu nhỏ của hắn.
Căn cứ theo những chuyện thám thính được từ cô giáo Nhã Hàm, Cố Gia Minh có quan hệ cực kỳ mật thiết với Giản Tố Ngôn. Nghĩ tới đây, Đông Phương Uyển cảm thấy chuyện có quan hệ tới Cố Gia Minh càng lúc càng nhiều và phức tạp.
Nghĩ tới Cố Gia Minh mới biết người này thực sự ghê tởm, hắn đúng là có chỗ hơn người, có quan hệ với Giản Tố Ngôn, nhưng ba chữ "cô dâu nhỏ" đã khiến cho nàng cảm thấy khó chịu, danh hiệu minh châu, hoa nhài cắm bãi *** trâu cũng không đủ hình dung sự oán giận trong lòng nàng. Bởi vì... do tâm tình này, cho nên gần đây nàng không thèm liên hệ với Cố Gia Minh.
Nhưng mà, không để ý tới hắn không có nghĩa là có thể bỏ qua cho hắn, tuy rằng Cố Gia Minh ở lớp học luôn luôn tạo cho người khác cảm giác không tồn tại, nhưng từ khi chú ý tới hắn. Đông Phương Uyển đã vô ý quan sát động tĩnh của hắn, gần đây có một số chuyện khiến nàng cảm thấy rất kỳ quái, cũng có chút hài lòng: Cố Gia Minh cùng cô giáo Nhã Hàm dường như đã trở mặt...
Nó là trở mặt thì có thể có chút nghiêm trọng, nhưng quan hệ của Gia Minh và Nhã Hàm đúng là lâm vào cục diện bế tắc.
Đêm ngày mồng 10 tháng 5, Gia Minh không xuất hiện ở trước mặt Nhã Hàm, hôm sau Nhã Hàm phạt hắn một lỗi thật nặng, nhưng khi gặp ở trên trường. Gia Minh đại khái nói là Sa Sa vị viêm ruột thừa cấp tính, đồng thời nói xin lỗi.
Ngay lúc đó, cô giáo Nhã Hàm lặng đi một chút, sắc mặt dường như nhu hòa hơn rất nhiều, hỏi thăm tình hình của Sa Sa một chút, sau đó hứa là sẽ tới bệnh viện thăm tình hình của Sa Sa, rồi không biểu thị gì nữa, vội vã rời đi.
Hôm sau, Nhã Hàm thông qua Tài vụ thông báo không tính lỗi kia của Gia Minh, bởi vì Sa Sa nằm viện. Nhã Hàm cũng hiểu với quan hệ với bọn họ, Gia Minh chắc chắn sẽ không tới trường học quét dọn, nhưng mà chuyện không dừng lại ở đây.
Nhã Hàm hoàn toàn trở thành một cô giáo mặt lạnh, khôn khéo giỏi giang, linh hoạt nhanh nhẹn, mỗi ngày đều đeo một cái kính đen thật to, mặc quần áo màu đen, tự làm mọi chuyện.
Tuy rằng dung mạo của nàng mỹ lệ, dáng người hấp dẫn bao ánh mắt, bao gồm cả Hứa Mặc ở trong đó, nhưng mà thái độ của nàng càng trở nên lạnh lùng hơn. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Nàng không tỏ thái độ đặc thù gì với Gia Minh cả, cũng không hề tươi cười, không hề nói chuyện, không hề có thần thái cô gái nhỏ đáng yêu, đương nhiên cũng không gọi hắn là Gia Minh ca ca nữa.
Về phương diện công việc, ở trường nàng có quyền hạn cực cao, vốn nàng chỉ phụ trách một số chuyện tương đối trọng yếu, ví dụ như Tài vụ các loại, những việc này nàng muốn đẩy cho người khác làm cũng được, nhưng mà bây giờ một mình nàng gánh vác hết, mỗi việc đều phải tự mình làm, có người nói ngày nào nàng cũng làm việc tới khuya, tự biến mình thành một người sắt.
Trong mắt học sinh thì không có gì lớn, nhưng trong đám giáo viên thì thực sự trở thành cái gai, nhưng nàng có Trương gia ủng hộ, không ai dám làm gì cả.