Ác Ma Pháp Tắc

Chương 843: Đơn đao dự tiệc



Khi Đỗ Duy cùng Roland ra khỏi thành , hắn không mang theo bất kỳ tùy tùng nào . Việc này hắn cũng không nói cho tướng lĩnh trong thành , chỉ khẽ dặn Gageu bảo hắn mang mẫu hạm chuẩn bị tùy thời tiếp ứng
Còn về mình , hắn không mang lấy 1 thị vệ , cứ thế 1 người 1 ngựa ra khỏi thành , cùng Roland tiến về phía bắc , đơn đao dự hội
- Đại nhân ….
Roland đi bên cạnh Đỗ Duy , sắc mặt lo lắng :
- Ta vẫn thấy ngài làm thế là quá nguy hiểm ! Ngài là chủ tướng đại quân . Mười mấy vạn quân dân trong thành , còn cả chiến tuyến đông bộ toàn bộ đều trông chờ vào ngài !
Đỗ Duy khẽ cười , nhìn Roland nói :
- Yên tâm đi Roland , ngươi cũng đã được Lạc Tuyết tiếp đãi rồi . Hẳn là với gã này ngươi cũng hiểu biết được chút ít chứ . Mà ta…. Giao hảo với hắn nhiều hơn ngươi nhiều ! Lạc Tuyết cực kỳ kiêu ngạo. Tuy là địch nhân , nhưng ta cũng không thể không thừa nhận nó là 1 người biết giữ lời
Roland nghĩ 1 chút , vẫn không nhịn được nói :
- Chỉ là , đại nhân , dù là thế , ngài cũng nên mang theo 1 ít hộ vệ chứ
- Hộ vệ ?
Đỗ Duy cười lạnh :
- Nếu đã vào thẳng sào huyệt địch nhân , như vậy mang theo bao nhiêu người cũng không đủ . Mang ít , nếu thật sự xảy ra cái gì ngoài ý muốn cũng không đủ dùng . Mang nhiều…. Chả lẽ kêu ta mang mấy vạn người theo ? Thế thì không còn là đi gặp mặt mà là mang quân đi đánh nhau rồi
Hắn còn 1 câu chưa nói : lấy thực lực hiện tại của mình , thân vệ ngày thường đã không còn tác dụng bảo hộ nữa rồi . Nếu quả thật có chuyện gì , 1 mình chạy trốn thoải mái , nhưng thân vệ lại trở thành gáng nặng
Hai người ra khỏi thành , Đỗ Duy 1 mình rời đi , không nói cho tướng lĩnh biết
Ngoài thành ,đội lang kỵ binh kia vẫn còn đợi ở xa . Khi Đỗ Duy và Roland đến trước mặt , những lang kỵ binh kia từng người đều dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Đỗ Duy , không che dấu địch ý tràn ngập , phảng phất tùy thời sẽ xông lên xé nát hắn
Đỗ Duy dừng lại , nhìn bầy sói cười nói :
- Đây là lần đầu tiên ta thấy lang kỵ binh đấy . Nghe danh đã lâu , quả thực rất bưu hãn
Roland ở địch doanh thời gian dài , cũng có thể miễn cưỡng nói vài câu tiếng tinh linh . Chỉ là ngôn ngữ của tinh linh và con người khác biệt , có nhiều âm Roland không sao phát âm được , nhưng mấy từ đơn giản cũng nói ra được , miễn cưỡng diễn tả ý mình
Hắn bước lên 2 bước , lấy thân mình che trước mặt Đỗ Duy , dùng ngôn ngữ của tinh linh nói với thủ lĩnh lang kỵ binh mấy câu . Thủ lĩnh lang kỵ binh là gã có vóc người cao lớn nhất , áo giáp của nó cũng là thuần 1 màu đen , chẳng qua Đỗ Duy nhận ra chuôi đao của nó có khảm bạc , mũ giáp cũng có tạo hình giống như phiến lá cây
Đội trưởng lang kỵ binh cẩn thận nhìn Đỗ Duy 1 lát , mới hừ lạnh 1 tiếng , sau đó quay đầu nói vài câu với đồng bọn . Tuy Đỗ Duy không nghe hiểu chúng nó nói gì , chẳng qua sau đó ánh mắt lang kỵ binh nhìn hắn lại ẩn ẩn vài phần xem thường
Đỗ Duy nhìn Roland , Roland cười khổ đáp :
- Đại nhân , chúng nó nói ngôn ngữ của tộc sói , ta cũng không hiểu . Ta chỉ miễn cưỡng nói được vài câu tiếng tinh linh thôi
Sau đó , Roland còn giải thích : trong tội dân , vì tộc sói cùng tinh linh tộc quan hệ thân mật nhất , nên không ít lang nhân là nói được tiếng tinh linh , nhưng các thú nhân khác thì chưa chắc
Đỗ Duy lúc này cùng các lang kỵ binh này lên đường . Hắn chỉ mặc 1 cái áo choàng đơn giản , bên trong có giáp nhẹ , cưỡi 1 con ngựa thượng đẳng , toàn thân đen tuyền chọn tử tây bắc – chỉ là tuy con ngựa này cao lớn khác thường , ngựa tốt hiếm thấy , nhưng bị bầy sói bao quanh cũng có chút sợ sệt . Nếu không phải Đỗ Duy tại tây bắc nhiều năm luyện khống chế cưỡi ngựa , có lẽ con ngựa này đã sớm tung vó chạy rồi . Hai mươi lang kỵ binh cũng vây Roland cùng Đỗ Duy vào giữa , mà Roland lúc tới là bộ binh , khi về Đỗ Duy cũng cho hắn 1 con ngựa . Hai người hai ngựa , bị 1 đám sói bao quanh cứ thế tiến về hướng bắc . Roland cũng không chịu kém , thử học theo Đỗ Duy thao túng ngựa , bất quá tại tây bắc hắn chỉ học kỹ thuật bay , kỹ thuật cưỡi ngựa lại không giỏi , đi được 1 chốc , ngựa dưới háng đột nhiên sợ hãi hí dài , thân hình giãy dụa muốn chạy trốn . Roland liều mạng kéo cương , vỗ về ngựa không có kết quả , cuối cùng bị ném từ trên lưng ngựa xuống đất . Ngựa của hắn lập tức tung vó chạy mất
Những lang kỵ binh xung quanh nhìn thấy cười lớn , những tên này tiếng cười nhọn như sói tru , cũng khiến Roland bực tới đỏ mặt
Đỗ Duy xuống ngựa nâng Roland dậy , nhàn nhạt nói :
- Cùng 1 đám súc sinh không đôi co làm gì . Lên , không cần để ý chúng coi thường
Hắn kéo Roland lên ngựa , 2 người cưỡi chung , tiếp tục hành trình
Trên đường , lang kỵ binh tùy ý cười lớn , tuy không hiểu ngôn ngữ của nó , chẳng qua cũng hiểu được chúng nó đang cười nhạo
Mãi cho tới lúc chạng vạng , đi được hai ba mươi dặm mới đến 1 rừng cây nghỉ ngơi . Đỗ Duy buộc ngựa trên thân cây cho nó tự ăn cỏ . Đáng thương cho con ngựa , thú cưới của lang kỵ binh xung quanh tựa hồ coi nó là thức ăn , không ngừng có sói lớn gầm gừ đe dọa , thậm chí còn có con mon men tới gần . Nếu không phải lang kỵ binh quát dừng đã sớm xé con ngựa thành mảnh vụn
Những lang kỵ binh kia tựa hồ cố ý mặc kệ thú cưỡi của mình đi dọa nạt Đỗ Duy , chỉ là không cho sói thực sự tấn công . Nhưng thế cũng đủ để con ngựa đi tới đi lui , toàn thân run rẩy
Đỗ Duy nhìn thấy , trong lòng cũng phát cáu , đi tới cạnh con ngựa , hai tay dùng sức , đẩy nó quỳ xuống , lại vuốt ve cổ ngựa . Hắn lại nhẹ nhàng lấy nước mắt sao chổi ngậm dưới lưỡi , sau đó hướng tới đám sói cố ý "Hừ ! " 1 tiếng !
Một tiếng hừ này cũng giống như tiếng rồng gầm , thanh âm tuy không lớn , nhưng trong đó có 1 cỗ long uy hùng mạnh
Những con sói xung quanh vốn đang nhe răng vừa nghe thấy thanh âm này , tức thì toàn bộ kêu ẳng ẳng , thậm chí còn nháo nhào bỏ chạy về phía sau . Còn có con sợ tới mức lấy 2 chân sau cụp đuôi , run lẩy bẩy
Đỗ Duy cố ý cười ha hả , thanh âm như rồng ngâm , tiếng rít truyền ra xa , khiến không chỉ sói , mà ngay cả lang kỵ sĩ cùng sắc mặt đại biến , lộ ra 1 tia sợ sệt . Còn có tên không chịu được long uy áp bức , sợ đến mức rút hẳn đao ra , khẩn trương coi chừng Đỗ Duy
Đội trưởng lang kỵ binh vội quát to một tiếng , kêu gào với đồng bọn thu đao lại . Sau đó nó lạnh lùng nhìn Đỗ Duy , thầm thì hai tiếng , khẽ vung tay , lúc này đồng bọn nó mới tản ra , thu gom chó sói thú cưới của mình , cũng cẩn thận trông chừng không cho chúng đi chọc ngựa của Đỗ Duy nữa
Đỗ Duy lúc này mới lấy lương khô ra , cùng Roland ngồi ăn , lại quan sát cẩn thận những lang kỵ binh kia
Lang kỵ binh…. Đỗ Duy lần đầu tiên lên tiền tuyến , cũng lần đầu tiên nhìn thấy binh chủng truyền thuyết này . Khi tại đế đô xem chiến báo , hắn có hứng thú lớn với loại binh chủng này của tội dân . Lang kỵ binh có sức chiến đấu bưu hãn , khiến nhân loại chịu khổ không ít
Đầu tiên là dưới tình huống dã chiến , kỵ binh của nhân loại gặp lang kỵ binh luôn là thua nhiều thắng ít . Có ngẫu nhiên thắng cũng là dưới tình huống quân mình hơn xa quân địch
Trong mắt người khác chỉ thấy lang kỵ binh đáng sợ , nhưng trong mắt Đỗ Duy thì khác
Chỗ đáng sợ của lang kỵ binh chính là thú cưỡi của nó !
Đích xác , lang kỵ binh bản thân đã có sức chiến đấu rất mạnh rồi . Tộc sói trong thú nhân cũng có tố chất thân thể rất tốt , gần giống nhân loại , nhưng lại có lực lượng dã man cùng giảo hoạt , tàn nhân cao hơn nhiều . Nhưng xét về tố chất bản thân kỵ binh mà nói , kỵ binh tinh nhuệ của nhân loại trải qua huấn luyện nghiêm khắc , chưa chắc đã thua bởi tộc sói của thú nhân
Nhưng kỵ binh nhân loại luôn luôn chịu thiệt , sở dĩ ở thú cưới của đối phương quá mức lợi hại . Ngựa của nhân loại lúc chiến đấu chỉ có tác dụng duy nhất là " chở người " mà thôi . Nhưng lang kỵ binh cưỡi sói lớn , lúc tác chiến có thể cùng kỵ sĩ công kích . Chó sói này cũng không chỉ là thú cưỡi của kỵ binh , chúng nó cũng có tiếng gầm rú thê lương , có răng nanh đầy miệng , có móng vuốt sắc bén , có lực lượng cường hãn , cùng năng lực nhảy vọt kinh người . Lúc tác chiến , thường thường lang kỵ binh sẽ dùng vũ khí công kích trước , mà chó sói sẽ nhảy phốc lên , vừa giúp kỵ sĩ tránh né công kích , vừa có thể dùng răng nanh và móng vuốt tấn công
Khi Đỗ Duy xem chiến báo , có kỵ binh từng giao chiến với lang kỵ binh báo về : cùng loại địch nhân như vậy chiến đấu , dù kỵ binh nhân loại có thể cùng lang kỵ binh đánh tương đương , nhưng thú cưỡi của đối phương lại có thể tấn công cắn xé , dưới tình huống công bằng , có thể nói sức chiến đấu của đối phương tăng gấp đôi !
Rất nhiều kỵ binh nhân loại tử vong không phải dưới đao của lang kỵ binh , mà là chết khi bị những chó sói này cắn xé . Còn có người bị chúng công kích ngã ngựa mà chết
Đỗ Duy nhìn chiến báo , trong lòng đối với sức chiến đấu của lang kỵ binh rất hứng thú … nếu như …
Nếu như nhân loại cũng có 1 chi kỵ binh đặc thù như vậy ?
Hừ , ta cả Griffin cũng thuần hóa được , chả lẽ không thuần hóa được chó sói ư ?
Nếu cho kỵ binh tinh nhuệ nhân loại cưỡi sói mà chiến , như vậy sức chiến đấu không phải tăng lên gấp đôi ư ?
Ngồi dưới gốc cây nhìn những lạng kỵ binh kia nghỉ ngơi , không ít tên lấy ra thịt khô , không chỉ cho mình ăn mà còn tự tay mang cho chó sói mình cưỡi ăn . Thậm chí có lang kỵ binh còn lấy túi nước cùng uống với sói !
Xem ra … những lang kỵ binh này tuy hung hãn tàn nhẫn , nhưng lúc chiếu cố thú cưỡi của mình lại vô cùng thân mật
Tuy kỵ binh nhân loại cũng rất coi trọng chiến mã , cũng có kỵ binh coi chiến mã là chiến hữu thân mật , nhưng cũng có rất ít kỵ binh cùng chiến mã cùng ăn cùng uống
Thậm chí , Đỗ Duy còn thấy lúc lang kỵ binh nghỉ ngơi cũng nằm cạnh sói . Có tên còn đi bắt rận cho sói , thậm chí còn có tên thầm thì bên lỗ tai sói , tựa hồ đang nói chuyện gì đó …
Tất thảy mọi việc đều khiến Đỗ Duy rất ngạc nhiên
Trầm ngâm 1 lát , Đỗ Duy thấp giọng gọi :
- Roland !
- Đại nhân . Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Roland lập tức trả lời
- Ngươi… đối với lang kỵ binh , hiểu biết đến đâu ?
Đỗ Duy nhìn gã thanh niên này
Roland suy nghĩ 1 lúc :
- Đại khái cũng rõ . Khi tại địch doanh , tinh linh vương Lạc Tuyết chưa hề giấu diếm ta việc gì . Dù là 1 chút việc quân sự cơ mật , nó cũng nói cho ta
Đỗ Duy nhìn những lang kỵ binh kia , sáng mắt lên :
- Ngươi nói… chúng ta có thể không nhé , tóm 1 con sói mang về thuần hóa làm thú cưỡi cho kỵ binh của chúng ta ? Nói thật nhé , ta đã cẩn thân nghiên cứu lang kỵ binh rồi , lợi hại của chúng không phải ở ưu thế cưỡi sói , mà là chủ yếu ở thú cưỡi cường hãn này
Roland nghe xong , cúi đầu suy nghĩ 1 lúc , chẳng qua sau đó hắn lắc đầu :
- Đại nhân , theo ta là không được
- Vì sao ?
Đỗ Duy có chút thất vọng :
- Cho dù là dã tính của dã thú , cũng không phải không có biện pháp thuần hóa
- Ta hiểu ý ngài
Roland nhìn những lang kỵ nơi xa , nhỏ giọng nói :
- Chỉ là , đại nhân , ngài không biết , những con sói này … chúng nó không phải là dã thú ! Chúng nó kỳ thực cũng là thú nhân !
- Cái gì ?
Đỗ Duy có chút kinh ngạc
- Vâng . Chúng nó không đơn giản là dã thú hoặc thú cưỡi . Ta ở địch doanh , đối với lang tộc cũng biết một chút
Sau đó , Roland nhỏ giọng nói ra toàn bộ những gì mình biết
Những con sói này của lang tộc , không giống chiến mã của nhân loại do thuần hóa mà ra
Tình huống của lang tộc rất đặc thù . Dưới tình huống bình thường , ở các thế hệ , 1 cặp nam nữ thú nhân lang tộc có thể sinh ra bốn đến năm con . Nhưng đại khái là vì thiếu hụt thiên bẩm gì đó hay là nguyên tố di truyền , trong 4 đến 5 con này , luôn có ít nhất 1 con xuất hiện tình huống đặc thù : thân hình của chúng căn bản là không giống " thú nhân " mà càng giống tổ tiên của chúng : chó sói !
Một con đặc biệt này , từ lúc sinh ra đã thiếu trí tuệ , vô luận là cơ thể hay đầu óc đều giống chó sói hoang , chỉ là thân hình càng to lớn càng thêm tàn bạo hung hãn . Dạng thế hệ sau này , cho dù đến lúc trưởng thành trí lực vẫn y nguyên như thú nhân lang tộc thời trẻ con , không cách nào phát triển hơn được
Chủng hậu duệ đặc biệt này , bên trong thú nhân có xưng hô đặc thù , gọi là " thú thân " Những thú thân này cùng các thú nhân khác là cùng 1 mẹ sinh ra , nhưng cơ thể cùng trí tuệ lại không giống " người "
- Đại nhân , ngài xem những lang kỵ binh kia , chúng nó với thú cưỡi đều rất thân mật , cũng không phải chỉ vì yêu thương chiến mã , mà thực tế nguyên nhân là : những thú cưỡi này đều là anh em của chúng nó ! Kỵ binh lang tộc sở dĩ cường địa , chúng nó sở dĩ có thể cùng thú cưỡi tâm ý tương đồng , cho dù là kỵ binh tinh nhuệ của nhân loại cũng không cách nào thắng được , chính vì bọn chúng là cưỡi anh em của mình mà tác chiến ! Đây không phải là thuần hóa ra , mà là liên kết huyết mạch trời sinh không cách nào dùng lời nói ra được .. Khi tác chiến , những con sói này sẽ thề chết bảo vệ kỵ binh trên lưng mình , bảo vệ anh em của chúng nó . Loại quan hệ thân mật này không cách nào dùng thuần hóa mà ra được
Roland nói xong , Đỗ Duy một mặt suy nghĩ , lại nhìn lang kỵ binh cười , cuối cùng đành chịu thở dài
Tình huống là thế… xem ra không có khả năng à !
Lúc này , nhìn những lang kỵ binh tay cầm thịt khô và túi nước , luân phiên cùng chó sói ăn uống , trong lòng Đỗ Duy sinh ra một tia xót thương
Trông thấy Đỗ Duy một lời không nói , Roland còn tưởng Đỗ Duy thất vọng , đang muốn an ủi vài câu , Đỗ Duy lại cười cười , dánh vẻ rất nhẹ nhàng :
- Tốt rồi , vậy thì quên đi . Chẳng qua , ngươi yên tâm , ta cũng không thất vọng lắm
Dừng một chút , Đỗ Duy vỗ vai Roland :
- Ta sớm biết lang kỵ binh lợi hại , nên mới muốn thử thuần hóa mà thôi . Chẳng qua nếu đã vậy thì thôi , cũng không chết ai . Ta có thể nói cho ngươi biết… hừ hừ , ta đã sớm chuẩn bị một chiêu khác ! Trong thành Gilea tại tây bắc , ta đã sớm tạo ra chi kỵ binh tuy số lượng hiện giờ không nhiều , nhưng từ sức chiến đấu mà nói , ta tự tin sẽ tuyệt không yếu hơn lang kỵ binh !
Roland nhìn Đỗ Duy , trong lòng không khỏi chấn động , chẳng qua vị công tước đại nhân này vẫn thường làm ra kỳ tích , lần này không biết hắn làm ra cái gì
Lang kỵ binh rất bưu hãn , chỉ nghỉ ngơi một canh giờ sau đó tiếp tục đi thâu đem
Đến trưa ngày thứ hai , cuối cùng cũng đến phòng tuyến đông bộ
Đỗ Duy lần thứ hai đến đây , từ xa nhìn lại , phía nam tường thành ám khói , xem ra lúc kỵ sĩ Griffin Sterling đánh lén , khắp nơi đều cháy , sau đó địch nhân cũng không có sức tu sửa tường thành
Việc này khiến Đỗ Duy cảm thấy rất bất ngờ
Bởi vì , một tòa thành trọng yếu như vậy rơi vào tay địch nhân , đáng lẽ chúng nó càng phải cố sức gia cố tu sửa tường thành , làm tốt chuẩn bị chiến đấu !
Chỉ là bây giờ nhìn lại , phía nam tường thành không ít chỗ còn ám khói , có cả những chỗ tường thành bị phá vỡ cũng chưa tu sửa
Thậm chí… trên tường thành còn không có công cụ phòng chống . Đá tảng các loại đều không có bao nhiêu
Chẳng lẽ … tội dân không lo mình ở phương nam tập kết đại quân sau đó phản công ư ?
Khi đến gần , Đỗ Duy lại càng ngạc nhiên . Dưới tường thành không ít thú nhân bận rộn , mà việc của chúng nó cũng không phải đào bới hào rãnh , hay vận chuyển đá đi sửa tường thành
Chỉ thấy những thú nhân cơ thể cường tráng chạy ngược chạy xuôi , đem từng bao cát đến tường thành , còn có cây gỗ , cỏ khô
Thậm chí có thùng gỗ ! Mà những thùng gỗ kia , Đỗ Duy nhận ra là đồ vật tàn binh nhân loại vứt lại
Dầu lửa !
Đỗ Duy trong lòng hồ nghi , những thằng cha này đem nhiều dầu lửa như vậy đến dưới tường thành làm gì ?
Khi hắn nhíu mày , xa xa trong của thành , một thân ảnh mang khải giáp bạc của tinh linh tộc , bên thân không có tùy tùng , nó đứng đó , phảng phất át cả ánh mặt trời …
Thanh âm quen thuộc vui tai truyền tới , vẫn y nguyên giống như trong ký ức : không vội vã , ưu nhã vô cùng …
- Công tước hoa tulip , Đỗ Duy , đã lâu không gặp !

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv