Hồi tưởng lại các đối tượng xem mắt mà lúc trước mẹ đã tìm cho hắn, khóe miệng Châu Kha Vũ run rẩy một trận, lần đầu tiên nói tốt thì chính là một cô gái mềm mại dễ thương, thời điểm xem mắt trực tiếp lôi kéo tay hắn ngọt ngào nói: “Ca ca, em bắt được anh rồi, anh không chạy được đâu.” Châu Kha Vũ trực tiếp ném cái nơ bướm của đối phương vào trong nồi lẩu.
Lần thứ hai rút kinh nghiệm, mẹ Châu không biết tìm đâu ra một cô nàng khốc soái, người kia trực tiếp vác gậy mang theo một đám đàn em tới địa điểm hẹn hò, trước ánh mắt khiếp sợ của Châu Kha Vũ khốc khốc cười: “Đều là người nhà, không phiền nhỉ?”
Lần thứ ba, có nói gì Châu Kha Vũ cũng không muốn đi, kết quả bị mẹ hắn lừa gạt, nói người lần này không hề đáng sợ, là một người có tính cách rất ngoan ngoãn, Châu Kha Vũ bán tín bán nghi đi đến chỗ hẹn liền nhìn thấy một nam sinh mới chỉ cao đến vai mình, vươn cánh tay đầy hình xăm muốn bắt tay với hắn: “Anh cao như vậy cư nhiên lại là thụ à? Nếu làm ở tư thế đứng, với chiều cao của tôi thì hình như không hợp với anh lắm a?”
Trải qua ba lần thái quá này, Châu Kha Vũ sống chết không tin vào mắt nhìn của mẹ mình nữa, nếu không phải do hắn sợ ba, thì có nói gì Châu Kha Vũ cũng không đi xem mắt.
“Mẹ đảm bảo, lần này mẹ thật sự nghiêm túc xem ảnh chụp, lớn lên trắng trắng mềm mềm giống như cái bánh gạo nếp nhỏ, người ta là diễn viên đấy, dáng người a nhan sắc a khẳng định là tốt nhất.” Mẹ Châu hiển nhiên đối với đối tượng xem mắt lần này đặc biệt vừa lòng.
“Mẹ tìm người ở đâu?” Châu Kha Vũ không rõ, một phu nhân nhà giàu, tại sao không như các phu nhân khác ra ngoài dạo phố, mua sắm, làm đẹp, chơi mạt chược, lại thích mỗi ngày tìm bà mối tính bát tự, thay hắn cầu nhân duyên?
“Lần này không phải bà mối giới thiệu, là mẹ của Thao Thao giới thiệu!” Mẹ Châu mấy ngày nay đi theo mẹ của Hồ Diệp Thao dạo phố, nghe nói tình cảm của Hồ Diệp Thao và Oscar rất ổn định sắp bàn chuyện cưới hỏi liền đặc biệt hâm mộ, lại nhờ người ta hỗ trợ kéo tơ mai mối cho Châu Kha Vũ, không kéo thì thôi vừa kéo lại là một sợi tơ hồng không tồi.
“Ba con cũng nhìn qua rồi, rất tán thành, hơn nữa gia cảnh người ta cùng nhà chúng ta cư nhiên môn đăng hộ đối, cái phúc khí này có dùng tám đời cũng không đổi được!” Mẹ Châu cười đến mặt mày xán lạn.
Châu Kha Vũ thật muốn mắng chết Hồ Diệp Thao với Oscar, hai người kia từ thời đại học đã bắt đầu mỗi ngày tú ân tú ái ngược hắn, giằng co hai năm rốt cuộc hắn cũng tìm được người yêu, kết quả lại chia tay, hai người kia thì vẫn nhão nhão dính dính cho tới bây giờ, muốn kết hôn còn tới hãm hại hắn.
“Man, tôi thật sự man!” Châu Kha Vũ trở lại phòng liền gọi điện thoại tìm Oscar muốn lên án, kết quả người nhận điện thoại lại là Hồ Diệp Thao, hắn nổi ý xấu: “Chị dâu!”
“........” Hồ Diệp Thao bị hai chữ chị dâu này làm cho đầu óc choáng váng, trợn mắt hít sâu một hơi phản kích: “Nghe nói cậu lại đi xem mắt?”
Thật là cái hay không nói, lại đi nói cái dở, Châu Kha Vũ thở dài: “Anh biết đối phương là ai không?”
Hồ Diệp Thao chớp chớp mắt: “Anh không biết a, anh chỉ biết mẹ anh nói đối phương là một tiểu diễn viên, không hot lắm, nhưng lớn lên rất đẹp hơn nữa chiều cao đặc biệt hợp với cậu, điều kiện về chiều cao này rất ok đúng không, rốt cuộc thì người xứng với cái thân cao hai mét của cậu cũng không nhiều lắm a.”
Châu Kha Vũ liền biết anh ta miệng chó phun không ra ngà voi: “Em 1m8!”
Nhìn thấy Hồ Diệp Thao còn muốn nói gì, Châu Kha Vũ chép chép miệng: “Nói tiếng nữa còn 1m7!”
Trương Gia Nguyên trực tiếp bị mẹ cậu nhốt ở nhà không cho đi đâu, rơi vào đường cùng đành phải gọi điện thoại cho người đại diện xin nghỉ: “Siêu, em nói thật, không phải em không chuyên nghiệp, mẹ em trực tiếp nhốt em làm em không đi đâu được!”
Phó Tư Siêu đương nhiên biết tình huống của gia đình Trương Gia Nguyên, hai người cũng đã là bạn bè từ thời đại học, quan hệ tự nhiên tốt không bình thường, sau khi Trương Gia Nguyên xuất đạo, Phó Tư Siêu buông bỏ ước mơ sáng tác của bản thân bồi Trương Gia Nguyên từng bước một bắt đầu, tuy rằng hiện tại vẫn không nổi lên bọt nước gì, nhưng tình anh em lại thật sự phi thường tốt.
“Cái này không sao, cảnh quay của cậu cũng không nhiều, anh có thể giúp cậu xin nghỉ, bất quá Nguyên ca, cậu có biết đối tượng xem mắt của cậu trông như thế nào không?” Phó Tư Siêu cũng không có việc gì làm, dứt khoát ngồi xuống vắt chéo chân tán gẫu với Trương Gia Nguyên.
“Em không biết, em với mẹ nói gì cũng bất hòa, bà còn nói cái kỹ năng diễn của em không có khả năng hút fan, chưa thấy qua có người nhà nào công kích con ruột mình như vậy!” Trương Gia Nguyên tức giận bất bình.
Phó Tư Siêu cười lắc đầu: “Anh nói cậu, bác gái nói có lý!”
“**beep**!” Trương Gia Nguyên cười mắng.
“Haizz nói thật, cậu mấy năm nay không yêu đương, có phải hay không bởi vì…” Phó Tư Siêu cùng cậu là bạn học đại học, chuyện tình cảm của Trương Gia Nguyên anh biết rõ, tâm tư của Trương Gia Nguyên đối với người kia, nguyên nhân làm hai người chia tay, kỳ thật khiến Phó Tư Siêu cảm thấy rất cạn lời.
Nghe được những lời này của Phó Tư Siêu, Trương Gia Nguyên liếm liếm môi, xem nhẹ tiếng lộp bộp trong lòng, ra vẻ không sao cả cười cười: “Ca chính là nghệ sĩ a, nếu yêu đương nhiều thì thực xin lỗi các fan a!”
Phó Tư Siêu lắc đầu: “Cậu làm gì có fan a.”
“Này, khinh thường Nguyên ca của anh à! Em là Trương Gia Nguyên a, gương mặt này của em, còn không hút được fan sao?!” Trương Gia Nguyên lắm lời xong, lại cắn móng tay suy nghĩ lơ lửng.
Người kia, hiện tại sống có tốt không? Chính mình dù sao cũng không tốt, nói cái gì mà muốn trở thành một tay guitar nổi tiếng, hiện tại còn không phải là một cái tuyến mười tám không có miếng nhiệt nào?
Cúp điện thoại di chuyển cây guitar, Trương Gia Nguyên yên lặng thở dài, đặt tay lên dây đàn, phảng phất nhớ tới khi đó hai người ở trong phòng nhạc nói về ước mơ tương lai, chính mình phấn khích ấn guitar: “Về sau ca sẽ là một tay guitar nổi tiếng, anh muốn nghe em solo vậy thì bắt đầu bằng một trăm vạn một bài!”
Người nọ xoa đầu cậu cười ôn nhu: “Người nhà không thể có giá hữu nghị sao? Một cái hôn của anh giá bao nhiêu tiền?”
Ánh trời chiều nhu hòa chiếu lên sàn nhà bằng gỗ, cậu bé ngồi trên ghế ôm cây guitar trong lòng ngực đôi mắt sáng lấp lánh ý cười, nam sinh ôm cậu ánh mắt thâm tình ôn nhu, nhịn không được cúi đầu hôn hôn cái đầu tròn vo của cậu.
Kết thúc hồi ức, Trương Gia Nguyên hít sâu một hơi, lắc lắc đầu không muốn nhớ đến cái hồi ức này nữa.
Châu Kha Vũ nằm trên giường cũng không ngủ được, lăn qua lộn lại trong đầu đều là lời nói vừa rồi của Hồ Diệp Thao: “Cậu nói xem nếu lúc đó cậu không chia tay, cậu với em ấy hiện tại chắc chắn cũng sẽ giống như anh với Oscar!”
Không chia tay sao? Anh ấy nói chắc chắn như vậy, khẳng định là đã từng suy nghĩ cặn kẽ đi, còn hắn thì chỉ có thể từ từ bước tới trên con đường mà ba đã tạo ra cho mình.