Tới lượt NamJoon, gã bảo.
- Vậy tớ sẽ kể cho mấy cậu nghe một câu chuyện ĐÁNG SỢ còn hơn của đại tỉ ta đây!
SeokJin ngước nhìn sang gã rồi quay sang chỗ khác như hờn dỗi lắm. Cứ y như mèo con. NamJoon dùng cái khuôn mặt như rất sợ hãi pha lẫn chút thất vọng, nhìn cực kì ghê ghê sao ấy (=-="). JungKook nép sát vào khuôn ngực săn chắc của Taehyung rồi nghe kể chuyện ma. Jimin run rẩy rồi nhìn gã. Cô nghe được một câu chuyện hồi nãy thấy lành lạnh sau lưng, giờ lại nghe được chuyện mới chắc cô khóc thét lên quá.
YoonGi chỉ im bật, tay chống cầm nhìn gã đó, đôi mắt tỏ vẻ nhàm chán.
NamJoon kể câu chuyện hồi sáng cho họ nghe, chỉ thay từ SeokJin thành cô còn gã thì thay từ hắn. SeokJin nghe có vẻ hơi quen quen, 4 người họ nghe có vẻ không sợ cho lắm, thực chắc chẳng có con ma nào cả. SeokJin nhớ lại hồi sáng nên bực thêm mà hất hàm nói.
- Yahh, cái tên hậu đậu kia, mi dám kể chuyện hồi sáng của mi làm rách bức tranh của ta à? Mi kể vậy làm cái gì???_SeokJin nhíu mày.
- Thì dù mà có đáng sợ nhưng cũng chẳng bằng cô đâu. Liu liu, đồ bà chằn!
Gã con nít nên chọc cô suốt ngày. Le lưỡi chọc quê cô làm cô tức hơn mà định rượt anh chạy lòng vòng ấy. Tới lượt JungKook.
- Tới mình rồi nên mình sẽ kể câu chuyện ma dính tới ngôi trường của mình!
- Trường BangTan của mình á?_Jimin run sợ lên tiếng.
- Ừm... Mọi người có nghe được câu chuyện của nữ sinh chết trong nhà vệ sinh của khu B chưa?_Đôi mắt cô nhắm nghiền lại như ngẫm nghĩ gì ấy.
- Tớ cũng có nghe nhưng cũng chẳng tin đó là sự thật!
SeokJin nắm vạt áo của NamJoon đưa lên mà quay sang nói với JungKook. Jimin chỉ khẽ gật đầu như đồng ý với câu nói này. Taehyung ôm cô nhìn cô cười mỉm chờ đợi cô kể một câu chuyện hay.
- Theo lời kể lại của chị mình thì vụ án này cũng khá là lâu rồi, đã 3 năm trôi qua mà chị mình kể lại vẫn không dấu được nỗi sợ hãi trong đầu. Có người nói rằng. Năm đó là năm cuối sau khi dự lễ tốt nghiệp năm cuối của lớp 12. Sau khi những học sinh chia tay nhau khóc nức nở thì họ về hết. Lúc ấy, nữ sinh đó đi vệ sinh, bảo vệ không biết cô ở trong đó nên khóa cửa lại. Cô nữ sinh đó sau khi đi vệ sinh xong thì cô mới lại biết cửa đã bị khóa. Không còn ai trong ngôi trường đó chỉ còn cô. Vì cô muốn nhìn kĩ lại ngôi trường lần nữa, lúc ấy không còn dáng người nào. Không ngờ cô nữ sinh đó lại bị mắc kẹt trong nhà vệ sinh. Cô la hét kinh hồn kêu cứu nhưng cũng chẳng có ai. Bảo vệ thì đã về từ lúc nào. Cô khóc lớn nhưng cũng chẳng có ai trong đó... Sau mấy tháng thì cô chết trong nhà vệ sinh luôn. Mấy tháng sau, bảo vệ mở cửa thì nghe có mùi hôi thối nồng nặc trong nhà vệ sinh nữ, tò mò nên nhìn xem. Ai ngờ, ông kinh hãi thét lên khi thấy xác nữ sinh ngồi trong nhà vệ sinh. Đôi mắt trợn tròng trắng lên, da thịt thối rửa trong ghê tởm. Da mặt và thân thể co rúm lại ngoằn ngèo trong rất khó coi. Quần áo sộc sệt. Thấy khóe miệng cô đầy những cuộn giấy. Có người đồn rằng trong suốt quá trình bị nhốt, cô đã ăn giấy súc và uống nước trong nhà vệ sinh để sống nhưng không qua khỏi...
- Ý, ghê quá đi..._Jimin khẽ hét lên.
- Ừm, cửa phòng nhà vệ sinh ấy cũng bị khóa lại không có học sinh dám dùng khi nghe được lời đồn đại ghê rợn đó, nhưng mấy tháng sau thì không biết ai lại mở cửa phòng vệ sinh đó, mà chị tớ nói đến đây thì thở dài vô cùng, chị còn kể cho tớ là ngu ngốc đến nỗi cầu cơ trong căn nhà vệ sinh ấy với đám bạn khi cửa đã mở. Và lần cầu cơ ấy đó đã thành công và gọi được hồn của nữ sinh ấy lên để nói chuyện, kể về nỗi oan khi bị nhốt, cô vừa mới tốt nghiệp mà lại chết. Nói được một lát thì chị tớ và đám bạn thấy không ổn nên chạy nhanh ra trường không bao giờ dám về lại phòng vệ sinh đó nữa. Và đám năm 2 có vào phòng ấy, thấy một mớ tóc rối với mấy giọt máu trong đó, mấy đứa đó sợ nên không dám lại căn phòng đó nữa...
Kết thúc câu chuyện, không khí bao trùm cực kì ghê rợn. Đến lượt YoonGi kể rồi. Hắn khẽ nhếch môi cười cực kì nham hiểm trong đầu. Lần này cho Jimin khóc thét lên luôn.
- Hết chương 20 -