Diệp Tinh Bắc trừng mắt nhìn anh, hướng bên người Tiểu Thụ xê dịch, tận lực cùng trốn anh viễn chút, mới nhỏ giọng nói: "Tôi muốn cùng anh cả, anh hai của tôi nói rõ ràng, anh cả, anh hai của tôi đồng ý, tôi mới có thể đi tìm anh ruột tôi."
Vài năm nay, không có Diệp Tinh Lan và Diệp Tinh Ly che chở, có lẽ cô sớm đã chết.
Cô cùng Tiểu Thụ có thể không lo cơm áo, đều đã được Diệp Tinh Lan cùng Diệp Tinh Ly bảo vệ an toàn.
Cô không thể làm người không lương tâm, chờ cô đem thân thế của cô nói rõ ràng với anh cả, anh ba, anh cả anh hai đồng ý, cô mới có thể đi nhận hai anh trai kia.
"Em suy xét có lý. " Cố Quân Trục đồng ý nói: "Không thể tưởng được em còn tuổi nhỏ, suy xét mọi chuyện lại vẫn chu toàn."
Anh vốn còn sợ tiểu nha đầu bỗng nhiên biết chính mình có hai anh trai, sốt ruột nhận thân, lập tức liền nghĩ cách liên hệ rồi.
Còn muốn nhắc nhở tiểu nha đầu, nhớ tới cảm nghĩ của Diệp Tinh Lan cùng Diệp Tinh Ly.
Lấy nhân phẩm của Diệp Tinh Lan cùng Diệp Tinh Ly, khẳng định sẽ không ngăn được Diệp Tinh Bắc đi nhận thân.
Nhưng ví như là bọn họ nuôi lớn tiểu nha đầu, kêu hô cũng không đánh một cái, liền gạt bọn họ đi tìm anh trai, bọn họ làm anh nuôi, trong lòng khó tránh khỏi không thoải mái.
Đêm nay anh dẫn ra chuyện này, là muốn cho Diệp Tinh Bắc đề tỉnh một câu.
Anh không nghĩ tới, anh còn chưa nói, Diệp Tinh Bắc liền nghĩ tới.
Tiểu nha đầu tuổi không lớn, suy xét mọi chuyện trái lại chu toàn.
"Tôi không nghĩ muốn cái gì không chu toàn, " Diệp Tinh Bắc có chút mệt mỏi, nhắm mắt lại lười biếng nói: "Trong lòng tôi liền nghĩ như vậy, cũng quyết định làm như vậy."
Thanh âm của cô rất nhẹ, ngọt ngào và có khí phách.
Cố Quân Trục nghe đầu quả tim ngứa ngáy, nhịn không được đưa tay sờ sờ đầu cô, trong thanh âm hơn vài phần ôn nhu: "Diệp Tinh Lan cùng Diệp Tinh Ly không làm tổn thương em, em là một cô gái tốt!"
Diệp Tinh Bắc "Oa" một tiếng, mở to mắt, trên dưới đánh giá anh vài lần: "Tôi không nghe lầm chứ? Anh cư nhiên cũng sẽ nói dễ nghe ! Tôi còn tưởng rằng anh chỉ biết nói móc!"
"..." Cố Quân Trục sờ sờ cái mũi, cũng trên dưới đánh giá cô vài lần, vẻ mặt buồn bực: "Sao ấn tượng của em đối với tôi lại kém như vậy? Những người biết tôi, ai cũng nói tôi là năm nói bốn mỹ là thanh niên tốt? Có tình yêu, có trách nhiệm, có gánh vác, có nhan sắc, có thân hình, có gia thế còn có tiền bạc! Năm nói bốn mỹ đã là cách nói khiêm tốn, trên thực tế tôi là người đàn ông thập toàn thập mỹ !"
"..." Diệp Tinh Bắc buồn bã nhìn trời: "Đáng tiếc nóc nhà ngăn cản, nhìn không tới trời, nếu không thì bây giờ cô khẳng định có thể nhìn đến da bò đang bay!"
Cố Quân Trục cười nhẹ, đạn ót cô một phen: "Diệp Tinh Lan cùng Diệp Tinh Ly hẳn là không phản ứng em đi nhận thân, chờ lúc em muốn đi gặp hai trai em, nói với tôi một tiếng, tôi đưa em đi, cho em một chỗ dựa, lại vẫn có một việc, tôi nghĩ tôi nên nói cho em anhngươi hai cái thân ca ca thời điểm, cùng ta nói một tiếng, ta bồi ngươi đi, cho ngươi chống đỡ sân bãi, lại vẫn còn một việc, ta nghĩ muốn ta nên là nói cho em..."
Diệp Tinh Bắc nghe ngữ khí của anh thoáng nghiêm túc, nghiêng đầu nhìn về phía anh: "Hả?"
Cố Quân Trục nói: "Nhà họ Giang vẫn là nhà giàu nhất Giang Thành, em biết chưa?"
"Đương nhiên!" Diệp Tinh Bắc gật đầu: "Nghe nói nhà họ Giang là nhiều thế hệ danh môn, tổ tiên cũng là danh môn vọng tộc ở Giang Thành, tuy nhiên nhiều lần náo động, nhưng vận khí tốt, rất nhiều sản nghiệp tổ tiên đều giữ lại, trải qua mấy thế hệ kinh doanh, nhà họ Giang từ phồn vinh rồi đi xuống rồi lại phồn vinh, lúc tổ tiên nhà tôi, nhà họ Giang cũng là giàu nhất ở Giang Thành rồi."
Cố Quân Trục nhếch môi cười "Nhưng bây giờ lại từ từ đi xuống, em biết tại sao không?"