Cô lại hổ thẹn, lại áy náy.
Dù là thiên tài như thế nào, cũng là đứa bé.
Cô vô số lần nhìn thấy con trai cô nhìn thấy bạn nhỏ khác ăn ngon, cậu bé lại chỉ có thể làm bộ không thèm để ý, trộm nuốt nước miếng.
Cô sợ cậu phát bệnh, liền tước đoạt cơ hội nếm thử của cậu.
Kỳ thật, cậu trưởng thành, rất nhiều thứ có thể ăn.
Hôm nay ăn nhiều như vậy, cũng không có phát bệnh……
Cô tự trách không thôi.
Cố Quân Trục nhìn ra cô tự trách, liếc cô một cái: “Cô không sai! Cô cũng là yêu thằng bé, rất yêu rất yêu, được cô yêu như vậy, thằng bé rất hạnh phúc! Chỉ là phương thức yêu của đàn ông và phụ nữ không giống nhau, cho nên con nít cần mẹ, cũng cần ba!”
Diệp Tinh Bắc không còn lời nào để nói, chỉ có thể chân thành nói lời cảm ơn: “Cảm ơn anh! Thật sự…… Đặc biệt cảm ơn anh!”
Cố Quân Trục hơi hơi câu môi, “Không khách khí!”
Nha đầu này từ lần đầu tiên gặp cô đã không ngừng đối phó, như con mèo xù lông, vừa trừng mắt lại giơ móng vuốt với anh.
Có thể được cô nói một câu “Cảm ơn” vui lòng phục tùng, cảm giác vô cùng thành tựu!
Ô tô dừng lại trước bậc thang ngoài phòng khách biệt thự Cố gia, Cố Quân Trục ôm cậu bé xuống xe.
Cậu bé trừ bỏ buổi chiều ở công viên giải trí chơi, toàn bộ hành trình dính ở trong lồng ngực Cố Quân Trục, giống koala ôm cổ Cố Quân Trục không bỏ.
Được một sinh mệnh nho nhỏ toàn tâm toàn ý ỷ lại như vậy, đối với Cố Quân Trục mà nói, là một loại thể nghiệm mới lạ lại mạc danh thỏa mãn.
Mặc dù biết tiểu nhãi con trong lồng ngực không phải con anh, anh cũng nhịn không được đào tim đào phổi cho cậu, che chở cậu, muốn nhìn cậu cười.
Cậu bé ôm cổ anh, gương mặt gối lên đầu vai anh, đã mơ màng sắp ngủ.
Anh nâng mông nhỏ mũm mĩm của cậu bé lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ, quay đầu hỏi Diệp Tinh Bắc: “Buổi tối thằng bé ngủ phòng trẻ em hay là ngủ với cô?”
Không đợi Diệp Tinh Bắc trả lời, cậu bé ngủ mơ mơ màng màng giật mình tỉnh một cái, duỗi thân mình, tay nhỏ múp míp nâng mặt Cố Quân Trục, nãi thanh nãi khí nói: “Ba ba, tối hôm nay Tiểu Thụ muốn ngủ ở giữa ba và mẹ! Mấy bạn khác đều ngủ giữa ba và mẹ, chỉ có Tiểu Thụ chưa từng ngủ!”
Nhi đồng thiên tài chính là nhi đồng thiên tài.
Chỉ là hơn phân nửa ngày mà thôi, cậu đã thăm dò rõ ràng, những lời này là tử huyệt của va và mẹ cậu.
Chỉ cần cậu nói ra những lời này, ba mẹ cậu nhất định sẽ đáp ứng!
Quả nhiên, Cố Quân Trục lập tức đáp ứng: “Được, đêm nay Tiểu Thụ ngủ giữa ba và mẹ!”
Diệp Tinh Bắc: “……”
Cô còn có thể nói cái gì?
Vì có thể cho con trai bảo bối một thơ ấu không có khuyết điểm, cắn răng rưng rưng tiếp tục diễn
“Cảm ơn ba! Ba tốt nhất!” Cái miệng nhỏ mềm mụp của cậu bé ở trên má Cố Quân Trục hôn một cái, dùng sức ôm cổ Cố Quân Trục: “Đêm nay Tiểu Thụ muốn ba giúp Tiểu Thụ tắm rửa.”
“Được!” Cố Quân Trục không chút do dự đáp ứng, lại lấy thác tiểu gia hỏa nhi trượt xuống mông nhỏ: “Đêm nay ba tắm rửa cho Tiểu Thụ, tắm rửa thôi!”
Diệp Tinh Bắc: “……”
Con trai cô từ năm trước đã không cần người khác giúp cậu bé tắm rửa, đêm nay đây là lại tìm về thơ ấu.
Được rồi.
Kẻ muốn cho người muốn nhận, có người nguyện ý làm cu li miễn phí, cô mới lười làm người xấu!
Cố Quân Trục và cậu bé cùng nhau tắm rửa, Diệp Tinh Bắc ở phòng ngủ chuẩn bị quần áo cho cậu bé
Trong phòng tắm không ngừng truyền ra tiếng cười thanh thúy lại hàm chứa vài phần sữa ngọt, lại mềm lại đáng yêu, nghe vào tâm cũng mềm mại.