Diệp Tinh Bắc khó khăn, nhìn Tạ Vân Lâm cùng Tạ Cẩm Phi, nhìn lại Diệp Tinh Lan, do dự bất định, vẻ mặt khó xử.
Diệp Tinh Lan đứng lên, đứng sóng vai cùng Diệp Tinh Bắc, nhìn Tạ Vân Lâm cùng Tạ Cẩm Phi nói: "Bắc Bắc vẫn xưng hô gọi tôi và em trai là anh cả anh hai, vì phân ra, về sau khiến cho Bắc Bắc gọi anh Lâm, anh Phi đi."
"Như vậy sao được?" Tạ Cẩm Phi phản đối.
Anh Lâm, anh Phi là bất hòa?
Anh ta cùng anh cả mới đúng là anh ruột của Bắc Bắc!
Nào có em gái ruột gọi anh ruột, mang theo tên gọi?
Tạ Cẩm Phi nhìn Diệp Tinh Lan nói: "Tôi cùng anh cả là anh ruột của Bắc Bắc, Bắc Bắc nên là gọi chúng tôi anh cả, anh hai, về sau Bắc Bắc gọi anh cùng em trai anh là anh Lan, anh Ly ."
Tuy Tạ Cẩm Phi cùng Diệp Tinh Lan không thâm giao, nhưng là có nghe thấy, biết hai vị thiếu gia của Tinh Cung, một người tên là Diệp Tinh Lan, một người tên là Diệp Tinh Ly.
Diệp Tinh Lan hơi hơi cong khóe miệng: "Tuy tôi không phải anh ruột của Bắc Bắc, nhưng tôi cùng em trai tôi chăm sóc Bắc Bắc năm năm, cảm tình giữa chúng ta, so với anh em ruột vẫn thân hơn, trái lại anh cùng anh trai mới cùng Bắc Bắc gặp mặt, cho dù là an hem ruột, về sau cùng cần phải ở chung nhiều, từ từ bồi dưỡng tình càm."
Ý ở ngoài lời, liền coi như các người là anh ruột của Bắc Bắc lại như thế nào?
Anh em chúng tôi cùng Bắc Bắc ở chung năm năm, tình cảm sâu đậm.
Các người mới cùng Bắc Bắc gặp mặt mà thôi, lấy cái gì so với tôi?
Tạ Cẩm Phi đỏ mặt tía tai, cãi cọ nói: "Bắc Bắc mới trước đây đều là tôi cùng anh cả giúp cha mẹ chăm sóc! Anh xem, anh xem!"
Tạ Cẩm Phi mở điện thoại ra, đem ảnh chụp chung của anh em bọn họ ôm Diệp Tinh Bắc cho Diệp Tinh Lam xem "Chúng ta cho Bắc Bắc uống sữa, giúp Bắc Bắc đổi tã giấy, còn giúp Bắc Bắc đái tè, ôm Bắc Bắc dỗ Bắc Bắc ngủ!"
"..." Mặt Diệp Tinh Bắc đỏ lên, hận không thể tìm cái lỗ dưới đất chui vào.
Có phải tất cả anh hai trên đời này đều là "Anh" ?
Năm nay cô hai mươi tuổi, đều là mẹ người ta, anh hai ruột của cô cư nhiên nói bốc phét cái gì giúp cô thay tã giấy, đái tè!
Cảm thấy thẹn!
Thanh âm Tạ Cẩm Phi ồn ào, để cho Cố Quân Trục theo trong mạch suy nghĩ của mình hoàn hồn, vừa nghe được Tạ Cẩm Phi nói cái gì "Giúp Bắc Bắc thay tã giấy, đái tè, lại vẫn ôm Bắc Bắc dỗ Bắc Bắc ngủ."
Gương mặt đẹp trai của Cố ngũ thiếu gia nhất thời đen.
Làm loạn cái gì?
Anh hai kia cư nhiên giúp người phụ nữ của anh thay tã giấy, đái tè, lại ôm người phụ nữ của anh ngủ?
Thật sự là buồn cười!
Cố ngũ thiếu gia lãnh nghiêm mặt nói: "Tôi bỗng nhiên nghĩ tới, hôm nay trong nhà hết nước mất điện, giữa trưa không làm cơm, các người có thể về!"
Tạ Vân Lâm, Tạ Cẩm Phi: "..."
Diệp Tinh Lan, Diệp Tinh Bắc: "..."
Mặt Cố ngũ thiếu gia đột nhiên biến sắc, Tạ Cẩm Phi tỉnh lại, khả năng anh nhất thời kích động, nói lớn tiếng chút, làm một thiếu gia danh môn mà nói quả thực cực kỳ thất lễ.
Anh ta gãi gãi đầu, vẻ mặt xấu hổ, xấu hổ nói: "Anh năm, thật có lỗi, tôi nhất thời kích động, thanh âm lớn chút, tôi không phải cố ý."
"Không có việc gì, không có việc gì, " Diệp Tinh Bắc vội vàng thay anh ta giải vây, tay phải vươn đến phía sai Cố Quân Trục, nhéo trên eo anh một phen "Quân Trục nói đùa , đúng không Quân Trục?"
Diệp Tinh Bắc quay đầu coi chừng Quân Trục, vẻ mặt đứng đắn, thật giống như bây giờ người đang dùng sức lắc lắc sau lưng Cố Quân Trục không phải cô.
Cố Quân Trục cũng không biết vì cái gì, cảm thấy được Diệp Tiểu Bắc này sau lưng mờ ám thật đáng yêu, anh rất hưởng thụ.