Khi đó anh ta như thế nào đều đã không nghĩ tới, Diệp Tinh Bắc không phải con gái của Giang Chính Hành, mà là em gái ruột của anh ta.
Anh ta đối với con gái ruột và con gái nuôi của Giang Chính Hành hiểu lầm, một chút đều không quan tâm.
Nhưng anh ta biết, sau khi Diệp Tinh Bắc trở lại nhà họ Giang, ngày qua rất không tốt.
Giang Hoàn đưa cô đi học rồi.
Mười lăm tuổi học lớp chín, lớn tuổi một chút, bị rất nhiều người dùng ánh mắt khác thường nhìn.
Trong trường học Giang Tư Du và Giang Lăng Ngữ là nhân vật làm mưa làm gió, các cô liên thủ xa lánh Diệp Tinh Bắc.
Diệp Tinh Bắc trở lại nhà họ Giang, không lâu sau thanh danh liền quá hư rồi.
Người ngoài truyền tới lỗ tai Diệp Tinh Bắc, là kẻ trộm trang sức của Từ Yến Lai, Giang Tư Du và Giang Lăng Ngữ đi bán.
Là người tan học không trở về nhà, cùng nam sinh ở trong ngõ hẻm hôn môi hư hỏng.
Là cô gái ác đọc cắt hỏng y phục mà Giang Tư Du và Giang Lăng Ngữ yêu thích.
Khi đó, anh ta nghe đến mấy tin tức này truyền vào lỗ tai, chỉ là cười nhạt, cảm thấy được Giang Chính Hành làm được hàng này, theo lý thường phải làm.
Nhưng giờ này khắc này nghĩ lại, mà lại giận vừa hận, đau lòng.
Khi đó anh ta, không chút do dự liền tin những tin vịt này.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, kia căn bản chính là Giang Tư Du, Giang Lăng Ngữ được Giang Chính Hành và Từ Yến Lai dung túng, cố ý làm bại hoại thanh danh của Diệp Tinh Bắc.
Anh ta còn nhớ rõ, khi đó ngẫu nhiên ở nhà họ Giang nhìn đến dáng vẻ của Diệp Tinh Bắc.
Một cô gái mười lăm tuổi, gầy trở cả xương, trầm mặc ít lời, thật cẩn thận nhìn sắc mặt người xung quanh mà sống, cố gắng lấy lòng người ta, nhưng lại như cũ không ai thích cô.
Tên súc sinh Giang Chính Hành và Từ Yến Lai đương nhiên sẽ không thích cô.
Bởi vì cô không phải con gái bọn họ.
Thậm chí, cha mẹ bọn anh có khả năng là bị Giang Chính Hành và Từ Yến lai hại chết!
Giang Chính Hành và Từ Yến lai, làm sao dám đem con gái của người bị bọn họ giết nuôi ở bên người?
Vì thế, bọn họ liền ra kế đọc, cứng rắn đưa một Bạch Mộng Loan không cần con hoang đưa cho Diệp Tinh Bắc, nói cuộc sống cá nhân hỗn loạn, đuổi cô ra khỏi nhà họ Giang.
Suy nghĩ cẩn thận toàn bộ, Tạ Vân Lâm lòng như đao cắt, xấu hổ vô cùng.
Anh ta tự xưng là thông minh, tự nhận là thiên tài, nhưng em gái ruột đã từng xa cách gần anh như thế, anh ta lại không nhận ra.
Việc làm của Giang Chính Hành cùng Từ Yến Lai với Diệp Tinh Bắc có nhiều chỗ sơ hở như vậy, cũng bởi vì anh ta cảm thấy tên súc sinh Giang Chính Hành và Từ Yến Lai làm cái gì cũng không kỳ quái, nên không có theo.
Anh ta trơ mắt nhìn Diệp Tinh Bắc khuất nhục ở nhà họ Giang một năm, sau đó bị hắt một chậu nước bẩn, đuổi ra khỏi nhà họ Giang, nghèo túng đầu đường.
Ngay lúc đó anh ta nghe được tin kia, chỉ là cong khóe miệng che cười, mắng thanh chó cắn chó, liền đem sự kiện ném đi sau đầu.
Mà lúc này anh ta mới biết được, ủy khuất như thế, ngheo túng như thế, bị người làm nhục như thế, là em gái ruột anh!
Là em gái trước đây anh ta ôm vô số lần, hôn vô số lần, anh ta cùng anh cả và cha mẹ đều đã sủng trong lòng, nhìn đến muốn ôm ấp hôn nhẹ, yêu thích không buông tay!
Anh ta đã rất nhiều năm không có khóc.
Nhưng giờ phút này, nhìn Diệp Tinh Bắc, hốc mắt anh ta ẩm nóng, trong mắt nổi lên lệ quang.
Anh ta giật giật môi, thanh âm nghẹn ngào: "Bắc Bắc..."
Em gái anh ta không gọi là Giang Du Bắc, gọi là Giang Niệm Bắc.
Bởi vì nhũ danh mẹ anh ta gọi là Ngâm Tâm, Bắc Phương ở Giang Thành.
Vì thế, lúc cha anh ta đặ tên cho em, bỏ đi hai chữ tên mẹ hợp thành chữ " Niệm", cho em gái gọi là... Giang Niệm Bắc.