Tuy rằng bị phụ nữ sờ bụng có phản ứng này rất bình thường, nhưng trước mặt con trẻ, Cố Quân Trục vốn muốn khắc chế một chút.
Nhưng loại chuyện này chỉ do phản ứng sinh lý tự nhiên, không phải muốn có thể khắc chế liền khắc chế.
Hơn nữa, anh đánh giá cao định lực của chính anh. Trước kia một thằng bạn chơi từ nhỏ thích chơi trò điên rồ hẹn bọn họ cùng nhau đi ra ngoài chơi, một người phụ nữ chơi high quá, nhận anh thành thanh mai trúc mã của cô ta, cởi hết quần áo dán lên người anh, anh một chút phản ứng cũng không có.
Nhưng hôm nay, chẳng qua bị Diệp Tinh Bắc sờ cơ bụng mà thôi, anh em của anh liền ý chí chiến đấu sục sôi. Đại khái là bởi vì tay Diệp Tinh Bắc rất mềm rất nhẵn, mềm mại không xương? Lại hoặc là, thân thể đối của anh có ký ức với Tinh Bắc, biết trước kia từng ngủ với người phụ nữ này?
Anh đang miên man suy nghĩ, cậu bé nhìn chằm chằm gối ôm anh che khuất lều trại phát ngốc.
Cố Quân Trục bị cậu nhìn trong lòng có chút như làm việc xấu, trên mặt lại bình tĩnh như thường, cái gì cũng không nhìn ra, "Bảo bối, nhìn cái gì đấy?"
Cậu bé ngẩng mặt nhìn anh, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa: "Cha, có phải cha muốn cùng mẹ sinh em gái?"
"......!" Diệp Tinh Bắc nếu là đang uống nước, khẳng định một ngụm tất cả đều phun ra.
"Ách......" Cố Quân Trục ho khan một tiếng, xoa xoa đầu cậu bé: "Bảo bối, thời gian không còn sớm, ngày mai chúng ta lại chơi tiếp, hôm nay nên nghỉ ngơi rồi!"
"À à," Cậu ngoan ngoãn gật gật đầu nhỏ, dang hai tay: "Cha ôm!"
Cố Quân Trục cười xoa cậu một phen, ôm cậu vào lòng, đứng lên: "Đi nào, Tiểu Thụ ngủ đi nào! Ăn nhiều cơm, ngủ nhiều giấc, Tiểu Thụ rất nhanh lớn thành Đại Thụ che trời!"
Cậu bé vui vẻ ôm cổ Cố Quân Trục, đi đến nửa đường, mắt đen lúng liếng, lại bỗng nhiên cúi đầu nhìn xuống, "Cha, có phải cha muốn cùng mẹ sinh em gái?"
Cố Quân Trục: "......"
Vì sao chiêu nói gần nói xa này, lại không có tác dụng trên người nhóc con chứ?
Anh ho khan một tiếng, hỏi cậu bé: "Bảo bối, con muốn em gái?"
"Dạ dạ dạ!" Cậu bé kích động dùng sức gật đầu nhỏ, hai cánh tay ngắn ôm cổ Cố Quân Trục: "Cha, con thích em gái! Cha đẹp trai như vậy, mẹ xinh như vậy, Tiểu Thụ đẹp như vậy, em gái cha với mẹ sinh ra khẳng định còn xinh đẹp hơn búp bê Tây Dương trong cửa hàng! Tiểu Thụ thích em gái xinh đẹp!"
"Được!" Dũng sĩ chân chính có gan trực diện cuộc sống thảm đạm, lần này Cố Ngũ gia không túng, sảng khoái nói: "Nếu Tiểu Thụ chúng ta thích em gái, vậy cha mẹ sẽ nỗ lực sinh em gái cho Tiểu Thụ!"
"Oa! Quá tốt rồi!" Cậu bé vui vẻ dùng sức hôn Cố Quân Trục mấy cái, mắt đen lúng liếng tỏa ánh sáng lấp lánh: "Cha giỏi nhất giỏi nhất!"
Diệp Tinh Bắc theo phía sau hai người, toàn bộ hành trình cùng nghe hết hai người nói chuyện: "......"
Trở lại phòng ngủ, cậu bé còn chơi chưa thỏa thích, lại quấn lấy Cố Quân Trục chơi với cậu đến hơn 10 giờ, cậu bé dụi mắt, Diệp Tinh Bắc ép cậu ngủ.
Cậu bé làm nũng, muốn ngủ giữa cha mẹ. Hai người một trái một phải, nằm xuống bên cạnh cậu bé. Cậu bé bắt lấy tay hai người, rất mau ngủ rồi.
Mặc dù là trong lúc ngủ mơ, khóe miệng cậu cũng hơi cong lên, vẻ mặt ngủ ngọt ngào hạnh phúc.
Diệp Tinh Bắc nhẹ nhàng hôn lên ấn đường của cậu bé, mắt đầy cưng chiều.
Thấy cậu ngủ say, Cố Quân Trục chuyển cậu sang một bên, khom người lên người Diệp Tinh Bắc.