Lưu lão gia tử nghe vậy cũng không bắt ép nhiều ông chỉ là đùa vui chọc cháu trai một chút nhưng ông cụ vẫn là buột miệng hỏi:
- Ta thấy trong nhóm của cháu có một omega nhỉ? Omega đó đã có hôn phối chưa?
Lưu Diệu Văn cười cười cậu nắm lấy tay ông cụ từ tốn nói với ông:
- Ông nội của cháu ơi, omega đó là Tường ca, anh ấy cùng với Hiên ca sau này sẽ là một đôi đó ông!
Ông cụ thắc mắc: Sao không phải là lúc này?
- Ông ơi, chúng cháu là người của công chúng yêu sớm không tốt chút nào hết!
- Cái gì mà người của công chúng, mi là người Lưu gia là người kế thừa cả Lưu gia! Không được trở thành của người khác.
Ông cụ cáu kỉnh đập cây gậy cộp cộp, một nhà ba người nhìn ông cụ cũng chỉ biết đồng thuận vâng vâng để làm ông cụ hài lòng, con cháu Lưu gia vẫn cứ là con cháu Lưu gia không phải của người khác cái cụm người của công chúng chỉ là cụm từ để khái niệm nghề nghiệp của cậu mà thôi. Cậu ở lại bồi chuyện ông cụ một chú rồi về phòng nghỉ ngơi, lúc này bác sĩ mới nói rõ tình hình của Lưu Diệu Văn cho bọn họ, bác sĩ nói:
- Lão gia, cậu hai có tuyến thể của alpha cấp cao nếu để quốc hội phát hiện cậu hai rất có thể bị người của viện nghiên cứu tới đưa đi chiết lấy phoremone về sau sẽ gây ra vấn đề rất lớn đến duy trì thuần huyết, có nghĩa là đứa con của cậu ấy rất có thể bị các bệnh lý về thần kinh.
Nghe đến đây ai cũng lo, Lưu lão gia tử ngẫm ngẫm một chút rồi nói với ba Lưu:
- Tiểu Lưu Tử, ngày mai mi cùng ta đi một chuyến tới Trần gia!
- Vâng thưa cha!
Trần gia mà Lưu lão gia tử nhắc tới ở đây chính là nhà của Trần Tư Yến, trong profile tuyên quan thực tập sinh công ty không có nêu lên cội nguồn gốc rễ của Trần Tư Yến không phải là không muốn liệt kê vào sơ yếu lý lịch mà là không dám điền vô nếu Trần lão gia tử mà biết chắc chắn sẽ xúc luôn Tuấn Gió đến bên cạnh Bộ Quốc Phòng cho mà xem để nghệ sĩ từ trên xuống dưới của Thời Đại Phong Tuấn ngày ngày phải dành ra ba mươi phút nghe quốc ca với diễu hành dưới nắng. Nhà họ Trần không có người thừa kế đang là nỗi lo lắng lớn nhất của Trần lão gia tử nếu bây giờ lại lộ thêm việc cháu gái Trần gia bỏ tài sản để mà đâm đầu vào giới giải trí thì đúng là làm trò cho người ta cười vào mặt rồi, Trần Tư Yến chưa bao giờ lộ diện trong những buổi tiệc mang tính chính trị của gia tộc, bởi cô là con vợ hai lại là lai giữa nước C và nước K cho nên trưởng lão chỉ cần anh trai của cô phủ đầy hào quang là được rồi, đối với người khác sẽ lấy đây làm lý do để hờn dỗi và bất mãn nhưng Trần Tư Yến thì lại khác, cô cảm thấy sống tự do tự tại không cần phải nhìn mặt người khác để nói cười thoải mái hơn nhiều.
Lantern có gốc rễ rất to bự nhưng đều phải giấu đi bởi lăn vào giới giải trí tròn méo không rõ ràng này với tư cách là con cháu trong gia tộc lớn rất dễ mất mạng không chỉ riêng Lantern nghệ sĩ trong TF ent nếu là người có gốc có rễ đều sẽ phải giấu đi không thể để kẻ khác biết được, dẫu sao thì mạng của người ta là mạng vàng mạng ngọc nếu có sảy ra vấn đề gì Thời Đại Phong Tuấn nhất định toang theo tốt nhất vẫn là nên làm một người bình thường mà thôi. Nói cho cùng thì gà nhà Phong Tuấn là gà chiến ngàn máu không cạn, cơ mà chiến đến mấy thì bước vào Phong Tuấn rồi cũng bị đối xử như người bình thường mà thôi, trong này chỉ có nghệ sĩ, thực tập sinh với nhân viên công ty mà thôi không có con ông cháu cha rồi phú nhị đại với cả tầng lớp người dân làm công ăn lương đâu. Minh chứng rõ nhất vẫn là mấy đứa nhỏ bị giáo viên mắng rồi giáo viên đánh cho mấy cái vào tay đó thôi, Lưu Diệu Văn bị giáo viên đánh vào tay nè, Đinh Trình Hâm bị debut hụt với debut không thành công nè hay Tống Á Hiên bị giáo viên gank vì không thuộc động tác đó nào đã được ưu ái tý nào đâu, mà khoan có một trường hợp là Tuấn Gió không che không giấu chút nào chính là Vương Phỉ fan nhà Phong Tuấn đều biết Vương Phỉ chính là con nhà quan là con thứ của ông chủ Vương người nắm giữ một phần ba thương trường nước C mảng xuất khẩu thiết bị điện tử anh trai của cô là Vương Phù Phong một trong những alpha xuất chúng của đế quốc hơn nữa nhà họ Vương cũng có một ghế trong quốc hội cùng với nhà họ Lưu họ Trần và họ Đinh. Cái ghế nghị viên này bốn nhà truyền nhau được mấy đời rồi thậm chí trừ hai họ Lưu - Trần thì tất cả những nhà còn lại đều đang bồi dưỡng người kế thừa đều đang ấp ủ cho mình một dã tâm riêng.
Lúc này cha con Lưu gia đang ngồi ở thư phòng Trần gia cùng ông nội của Trần Tư Yến nói chuyện:
- Lão Trần à, chúng ta quen nhau đến nay cũng phải gần nửa đời người rồi.
Trần lão gia tử nhấp lấy ngụm trà, từ tốn nói:
- Lão Lưu có rắm mau thả, bớt ba hoa vòng vo lại, bằng không tôi liền đuổi ông về!
Lưu lão gia tử thầm cảm thán cùng người thông minh nói chuyện đúng là một trải nghiệm khác hẳn, Lưu lão gia tử không nhanh không chậm nói:
- Lão Trần à, hôm nay sang đây để nhờ ông chút chuyện đây.... thằng nhóc Diệu Văn nhà tôi sắp bị viện nghiên cứu bắt đi rồi...
Nói đến đây ông cụ họ Lưu dừng lại một chút rồi nhặt lên một viên cờ trắng nhìn vào bàn cờ đang đánh dở kia, Trần lão gia tử lại như hiểu được những gì mà ông cụ nói vừa nhìn bàn cờ vừa nói:
- Ông muốn tôi lấy danh nghĩa đưa thằng nhóc đó vào quân doanh vài hôm?
Ông cụ nghe xong đặt quân cờ trắng lên bàn cờ, miệng cười không khép lại được nói:
- Chỉ có ông hiểu tôi!
Ông cụ Trần đặt nốt quân cờ đen xuống rồi mới ngẩng đầu lên, trong mắt ông cụ có chút không vừa ý, ông cụ nhàn nhàn thốt:
- Lão Lưu, năm đó ông không gả Văn Hà đến Trần gia. Bây giờ lại ở đây muốn tôi giúp cháu ông?
Ba Lưu nghe không được muốn mắng cho ông già này mấy câu, Văn Hà nhà bọn họ từ lúc bị phát hiện ra thân phận omega mấy đại gia tộc này đều muốn cưới Văn Hà vào cửa nhưng Lưu gia lại chỉ vừa ý Đinh gia alpha còn không phải Đinh gia alpha đã kế thừa gia nghiệp rồi sao? Mấy đại gia tộc này có ai nguyện ý gả omega trong gia tộc đến một nơi không có lợi ích như Trần gia bao giờ. Mặc dù không thể phủ nhận Trần gia từ trước đến nay con cháu dòng chính đều là alpha nhưng đến đời này lại không có dòng chính nguyện kế thừa gia tộc đây chẳng phải là canh bạc đang hòa vốn sao? Ba Lưu nhẹ giọng nói:
- Chú Trần, Văn Hà với alpha Đinh gia là có sự đồng ý của hai đứa nhỏ mới kết đôi được. Văn Hà là omega đầu tiên trong gia tộc, người lớn trong nhà cùng vợ chồng cháu hoàn toàn tôn trọng ý kiến của Văn Hà, lần đó Văn Hà nhà cháu cùng với A Sơ có gặp mặt nhưng cũng đường ai nấy đi đó ạ rõ ràng là hai đứa không hợp nhau nếu lúc đó cố chấp ép cưới há chẳng phải Lưu gia không tôn trọng con cháu trong nhà, chú Trần nghĩ nghĩ xem có đúng như vậy không ạ. Cháu cũng tin rằng A Sơ sẽ sớm có omega mà nó ưng ý thôi ạ!
Ông cụ nhà Trần hừ qua cánh mũi một hơi mặt nguyên một vẻ coi như mi giỏi, ông liếc liếc ông cụ họ Lưu một mặt đắc ý ở bên kia rồi nói:
- Viện nghiên cứu chắc tháng này sẽ tới tìm thằng nhãi nhà ông, tuần sau ném nó đến chỗ của A Sơ! để A Sơ cho nó nếm chút tư vị quân doanh.
Mặc dù đây không phải là kết quả mà cha con Lưu gia muốn nhưng mà có Trần gia che chở cho mấy ngày còn đỡ hơn bị viện nghiên cứu bế đi chiết phoremone hai tiếng, hai ông lão tiếp tục đánh nốt bàn cờ đến nhá nhem tối mới thấy hai cha con Lưu gia lên xe rời khỏi Trần gia, lúc này Trần Tư Yến mới từ trên lầu đi xuống, cô hỏi ông nội mình:
- Bọn họ đến nhà chúng ta làm gì vậy ông?
- Còn không phải thằng cha mi đi biệt tăm biệt tích sao? Bọn họ không tìm được cha của mi mới đến tìm lão già ta. Phiền muốn chết!
Trần Tư Yến dìu ông cụ, như có như không hỏi:
- Chuyện của Lưu Diệu Văn ạ?
- Chứ sao nữa, thằng nhóc đó có lẽ đang hình thành tuyến thể của alpha cao cấp nên lão già kia mới lo nó bị viện nghiên cứu đưa đi cũng vì thế mà đến tìm nhà chúng ta giúp đỡ
- Bọn họ muốn để Lưu Diệu Văn vào doanh trại sao?
Ông cụ đắc ý nói: Không muốn cũng phải đi, nếu không vào đó thì sao mà thoát được viện nghiên cứu. Nếu thoát được bọn họ đã trự tiếp đến tìm lão già họ Đinh kia nhưng nhà họ Đinh cũng là kinh tế giống họ lưu muốn cứu nhau còn khó hơn lên trời! Cho chừa, ai xui ông ta không gả Văn Hà vào nhà chúng ta, nếu gả A Sơ đã sớm về để giúp cha mi kế thừa gia tộc rồi!
Trần Tư Yến trầm ngâm một chút rồi đưa ra ý kiến:
- Ông nội, nhà họ Nghiêm cũng có một omega!
Trần Tư Yến đánh tiếng cho ông cụ, anh trai cô năm nay qua ba mươi rồi nếu còn không sớm tìm được đối tượng kết đôi đến lúc nào đó quốc hội sẽ thông qua ngân hàng gen để cưỡng chế kết đôi cho anh ấy, Trần Tư Yến ghét nhất chính là những loại omega thiển cẩn chỉ chờ một ngày được gả vào nhà giàu rồi chờ sinh con ăn sung mặc sướng sống như phế vật đến cuối đời không biết tự thoát khỏi sự sắp đặt của số phận là cái gì, những loại mặt hàng này chính là cái gai làm cô thấy chướng mắt vô cùng, không nói đâu xa mẹ cô và mẹ của Trần Sơ đều là omega hào môn nhưng hành động lẫn tư duy đều rất thiển cận đó là Trần Tư Yến không muốn nói bọn họ ngu dốt.
Mẹ cô cho rằng khi mang thai cô sẽ có thể cùng mẹ của Trần Sơ tranh dành yêu thương của cha, mẹ của Trần Sơ lại nghĩ vì bà là vợ cả lại là mẹ của gia chủ Trần gia sau này mỗi lần gặp đều không xem mẹ con Trần Tư Yến ra gì, hai người đàn bà này chung quy cũng chỉ vì người đàn ông cả năm cả tháng không gặp được mấy lần mà tranh dành đấu đá với nhau, mẹ cô tìm đủ trăm phương ngàn kế vào được Trần gia ban đầu còn bị mẹ Trần Sơ chỉnh đến chết đi sống lại nhưng về sau bà ta lại học được cách phản kháng bức điên mẹ Trần Sơ khiến bà chết đi trong căm phẫn và thù hận nhưng sau đó thì sao bà ta vẫn bị Trần Sơ báo thù chết rồi còn không có chỗ an táng đàng hoàng đến cả đứa con gái của bà ta cũng thấy bà ta bị như vậy là báo ứng bà ta xứng đang bị như vậy, cũng là từ hai bà mẹ ngày qua ngày đấu đá nhau mới hình thành tâm lý chán ghét omega của Trần Tư Yến. Nói thật thì lúc mới gặp Nghiêm Hạo Tường cô cũng không có thiện ý với cậu nhưng qua một tháng tiếp xúc cô cảm thấy so với hai người đàn bà chanh chua ở Trần gia thì Nghiêm Hạo Tường thông minh và hiểu chuyện hơn nhiều từ lúc đó cô mới có chút thiện cảm với Nghiêm Hạo Tường.
Còn phần ông cụ, khi nghe cháu gái nhắc đến nhà họ Nghiêm thì mới nhận ra nhà này có một beta và một omega đứa lớn đã kết đôi đứa nhỏ còn lại thì chưa thành niên ông quay qua nói với cháu gái:
- Omega họ Nghiêm tên gì?
Trần Tư Yến đáp: Cậu ta tên Nghiêm Hạo Tường, cậu ta năm nay cũng đã mười sáu rồi. Nếu ông vừa ý cậu ta có thể đến hỏi cưới trước đợi cậu ta thành niên thì cưới cậu ta vào cửa!
Vừa dứt câu thì thấy Trần Sơ đi vào, không biết anh ta có nghe thấy những gì em gái nói hay không nhưng cả Trần Tư Yến lẫn ông nội Trần đều rén anh ta, vừa thấy người văn liền tắt ăn ý không ai nói thêm lời nào nữa. Trần Sơ ngồi xuống ghế, từ anh ta toát ra phong thái của người đàn ông trưởng thành khí tức vô cùng cường thế, anh ta trầm ổn nói:
- Tư Yến, anh của mày không vội đến mức phải cưới một omega chưa thành niên vào cửa, omega đó kém anh của mày những mười lăm tuổi cưới cậu về làm vợ để làm gì? Anh mày không có sở thích ăn nằm với omega vị thành niên!
Trần Tư Yến cười cười nhìn ông anh mình, không nhanh không chậm thốt:
- Em mới không xui anh cưới trẻ chưa thành niên vào cửa, ý của em là trước thì cứ đến nhà bọn họ định một cái hôn ước đã đợi cậu ta thành niên rồi mới bàn đến hôn lễ. Em đâu có ý muốn anh cưới cậu ta luôn đâu!
Trần Sơ hận sắt không thành thép giọng nói có chút mất kiên nhẫn hơi nạt lên:
- Mày có hiểu ý anh không? Cậu ta kém anh mười lăm tuổi cưới cậu ta về làm gì? Về làm con trai anh rồi cùng cậu ta chơi loạn luân à?
Nghe đến đây cả ông nội Trần lẫn Trần Tư Yến liền giật mình, nổi cáu rồi. Giờ làm sao để chạy đi bây giờ? Ông nội Trần hắng giọng một cái:
- Hai đứa bây, mỗi đứa bớt đi một câu có được không? Nếu A Sơ không muốn ông nội cũng không ép, chỉ là vài năm nữa mi chưa có omega bên người nhà ta há chẳng phải trò cười cho người khác sao?
Trần Sơ xoa thái dương bất đắc dĩ nói: Cháu sẽ cân nhắc chuyện cưới hỏi sau, tạm gác chuyện này qua một bên đi. Alpha họ Lưu vừa được tống vào quân khu cháu là thế nào?
Trần Tư Yến giọng như chọc tức đáp lại câu hỏi của anh trai: cậu ta đang hình thành tuyến thể của alpha cấp cao, hôm nay ông nội cậu ta đến đây nhờ nhà chúng ta chiếu cố cậu ấy vài hôm đợi bên viện nghiên cứu không có biện pháp đưa cậu ta đi chiết phoremone liền thả cậu ta về. Anh! sắp có người là alpha cao cấp rồi đấy, anh sắp không còn là duy nhất nữa rồi!
Trần Sơ nghe vào tai rồi nhẹ giọng văng tục một câu: Mẹ mày, duy nhất cái gì nữa mày? Đinh gia cũng có một alpha cao cấp đấy ranh con, mày còn không nhanh cút về phòng mà tra lại bản tin của đế quốc đi. Bộ bầu trời của mày bằng cái nắp nồi hả?
Hai khứa này cứ ở gần nhau là cãi nhau chí chóe không má nào chịu thua má nào, cơ mà đó chỉ là không chịu thua thôi chứ người thua luôn là Trần Tư Yến, cô luôn bị Trần Sơ nói đến á khẩu muốn phục thù nhưng đều thất bại ê chề ở Phong Tuấn cô là ngàn máu không cạn còn ở nhà cô chính là game một mạng, mỗi lần chiến thì chỉ có một lần duy nhất không có lần hai.