Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này, Henry lại đột nhiên đứng lên, nói: “Tôi xem trọng khoản xe này! Không thử một chút, như thế nào biết không có khả năng? Tôi tôn thờ một câu danh ngôn của Hoa Hạ: Vạn sự đều có khả năng! Hơn nữa có Đỉnh phong quốc tế cùng hợp tác với chúng ta, còn có gì để hoài nghi? Diệp tổng có năng lực như thế nào các người còn chưa biết sao?”
Đúng vậy!
Nếu là người khác nói lời này, có thể chê cười là xong.
Nhưng mà người nói chuyện chính là Diệp Đình!
Diệp Đình nói chuyện, tương đương với miệng vàng lời ngọc … chuyện hợp tác với anh đến nay còn có hạng mục nào mà không thành?
Lúc này, tầm mắt đoàn người “Lả tả” nhìn Diệp Đình.
Chỉ thấy anh vân đạm phong khinh mà cười, phảng phất chuyện này căn bản dễ như trở bàn tay.
Anh nói trước, lập tức đánh mất băn khoăn của mọi người.
Lúc này, Holt đột nhiên hỏi: “Nếu tôi nhớ không lầm, trước kia Đỉnh phong quốc đống ý giúp Laroe tăng 3% lượng tiêu thụ ……”
Diệp Đình nhún vai.
Holt cười một chút: “Vì thiết kế của Lăng Vi, cậu từ 3% tăng lên 30%? Không khỏi quá mạo hiểm rồi chăng?”
“Mạo hiểm?” Diệp Đình nhướn mày cười: “Con người Diệp mỗ chưa bao giờ làm chuyện mạo hiểm.”
Đôi mắt anh nhìn chằm chằm Holt, trịnh trọng nói: “Tôi hứa hẹn 33% mà không phải 3%.. thật ra 33% cũng không tính là nhiều. Tôi dự tính khoản xe này ít nhất có thể tiêu thụ tới 700.000 chiếc.”
“……”
Tất cả mọi người ở đây đều bị nghẹn họng.
Có người còn nghĩ: “Anh xem ai cũng như anh sao? 700.000 chiếc? Chính mình anh mua 300.000 chiếc hả?”
Đám cổ đông ở đây đều choáng váng.
Chẳng ai nghĩ tới Holt lại đánh nhịp.
Holt tiên sinh luôn luôn vững vàng, hôm nay thế mà bị thuyết phục? Thiết kế “Con ngựa hoang”của Lăng Vi có thể nói là “Kỳ ba”!
Phái bảo thủ còn muốn nói gì đó, đột nhiên Holt phất tay: “Muốn kiếm tiền thì bớt nói nhảm đi. Các người chỉ là cổ đông nhỏ của công ty, nhưng các người không gan dạ, sáng suốt và quyết đoán như Diệp tiên sinh,! Nhớ kỹ, muốn trở thành dạng người gì thì phải theo sát bước chân người đi trước.”
Đám cổ đông ở đây đều nghẹn họng.
Hội nghị cổ đông tản ra.
Tất cả mọi người rời đi, lúc sau, Lôi Dịch nhíu mày, vạn phần khó hiểu.
“Ba, sao ba lại hồ nháo theo Diệp Đình? Chiếc xe kia nhìn thì đẹp nhưng mọi người chưa chắc đã thích…nhỡ may sản xuất ra hàng hóa ế ẩm thì sao? Đến lúc đó Laroe của chúng ta sẽ gặp nguy đấy.”
Holt ngước mắt nhìn anh ta một cái.
“Lôi Dịch…… Muốn làm đại sự, không có chút quyết đoán là không được. Người không thể sợ té ngã, té ngã thì lại bò dậy, không té ngã, làm sao có thể thành công?”
Ông ta thâm sâu nhìn Lôi Dịch một cái, lời nói thấm thía: “Chúng ta không chọn tác phẩm của Lăng Vi là vì không muốn bồi thường. Diệp Đình đã nguyện ý bảo đảm cũng đã cho chúng ta giảm bớt nguy hiểm rồi.”
Lôi Dịch chấn động.
Lại nghe ba mình nói: “Con còn không có thấy rõ bản chất sự tình sao? Sở dĩ ba lựa chọn thiết kế của Lăng Vi chủ yếu là muốn nhìn tiếp đến Diệp Đình sẽ làm gì. Diệp Đình vừa mới 26 tuổi, Đỉnh phong quốc tế, lại đè ép chúng ta một cái đầu! Vì cái gì lại như vậy? Ông già như ba đều có thể bắt kịp thời đại, nắm chắc trào lưu xu thế, con còn trẻ tuổi như vậy chẳng lẽ còn không bằng lão già đầu gỗ như ba sao?”
“……” Lôi Dịch nhíu mày: “Con chỉ cảm thấy Lăng Vi rốt cuộc không phải nhà thiết kế nổi tiếng. Cô ta tiến vào cái ngành sản xuất này mới bao lâu?”
Holt lắc đầu: “Con vẫn còn quá non nớt!”