Tuy Tô Uyển Nhi đang tập trung vào màn hình laptop nhưng vẫn chú ý từng động tác của Hải Lam. Mấy ngày nay cô luôn ở bên cạnh em nhưng em nói chuyện với cô chưa đến 10 câu, lần này em thật sự là giận cô, nhưng cô không hiểu em giận mình chuyện gì.
Cũng thật lạ đã 3 ngày Ngô Thanh Nhu kia không xuất, với thái độ chắc chắn như tối hôm đó không thể nào bỏ cuộc dễ dàng như vậy.
Đang suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa, người đẩy cửa vào là người mà Tô Uyển Nhi đang nghĩ đến. Đúng thật là làm giật mình mà.
Ngô Thanh Nhu : Hải Lam ...
Ngô Thanh Nhu nhìn về phía ghế sofa chỗ Tô Uyển Nhi ngồi gật đầu chào. Sau đó đến bên cạnh giường Hải Lam ngồi xuống. Hải Lam liếc nhìn Tô Uyển Nhi một cái, bình giấm nhà cô rất chua nên cô cần cẩn thận một chút.
Hải Lam : Chị Nhu...
Ngô Thanh Nhu : Em khỏe chưa ?
Hải Lam : Em cubgx khỏe rồi, ngày mai có thể xuất viện.
Ngô Thanh Nhu : Vậy là tốt rồi, mấy hôm nay chị có lịch công tác nên không đến thăm em được. Chị có mang tài liệu mới đến cho em.
Hải Lam : Chị có lòng, em có thể nhờ bạn học giữ giúp.
Ngô Thanh Nhu : Đừng khách sáo với chị.
Tô Uyển Nhi bỉu môi, chị chị em em... Nghe thật chướng tai.. Chợt coa y tá đi vào tìm Tô Uyển Nhi.
Y tá : Bác sĩ, mọi người đã có mặt tại phòng họp đang chờ chị đến.
Tô Uyển Nhi : Tôi biết rồi . Em cứ đi trước tôi đến ngay.
Thiệc là bực mình, con cáo đang ở đây rình trùm nho xanh nhà cô mà còn phải họp hành, lỡ quay lại cô bị mất trùm nho rồi sao. Nhưng dù sao cũng phải làm việc trước đã, cô bước đến nói với Hải Lam " Em nói chuyện với cô Nhu, Nhi đi họp một lát ".
Hải Lam nhìn chị rồi gật đầu, cô dám cá là trong lòng chị không hề muốn đi thậm chí là còn muốn chen vào giữa cô và Ngô Thanh Nhu ngồi nữa kìa.
Sau khi Tô Uyển Nhi ra ngoài Ngô Thanh Nhu nhẹ nắm tay Hải Lam " Ngày mai chị đến đón em xuất viện nha ".
Hải Lam nhíu mi, từ khi nào cô và chị ta lại thân thiết đến nổi động tay động chân như vậy, cô nhẹ rút tay khỏi tay Ngô Thanh Nhu.
Hải Lam : Không cần đâu, Nhi sẽ đưa em về.
Ngô Thanh Nhu : Hải Lam em đừng xa lạ với chị như vậy.
Hải Lam im lặng ,sau một hồi mới lên tiếng " Chị Nhu, em với chị là cô trò. Em xem chị như chị gái, em tin chị cũng nhìn ra mối quan hệ giữa em Nhi, lòng em nhỏ chỉ đủ chứa được một người".
Ngô Thanh Nhu : Chị ta liệu có xứng với em. Hôm đó chính em cũng thấy sự phủ phàng của chị ta mà.
Hải Lam mỉm cười " Tô Uyển Nhi mà em thương thì hoàn toàn khác".
Ngô Thanh Nhu : Với một người đầy ánh hào quang như chị ấy sẽ chẳng thiếu ông bướm lả lơi, em có chịu nổi không ?
Hải Lam một lần nữa im lặng, đây cũng chính là điều cô suy tư. Tuy cô tin vào tình yêu của Nhi, nhưng vẫn cứ lo lắng. Chắc có lẽ là vì cô và Nhi điều là con gái cho nên thiếu đi một phần chắc chắn.
Ngô Thanh Nhu thấy Hải Lam im lặng thì thêm phần tự tin " Em có thể không chấp nhận chị bây giờ nhưng chị sẽ chờ em, sẽ bên cạnh em. Chị tin có một ngày em swx nhận ra ai là người thương em thật lòng".
Sau khi Ngô Thanh Nhu ra về Hải Lam vẫn ngồi đó trầm tư, với Ngô Thanh Nhu cô chỉ xem là bạn cảm giác chưa từng rung động. Có lẽ cô cần sự chắc chắn hơn từ Nhi.
Tô Uyển Nhi quay lại phòng thấy Hải Lam vẫn đang ngồi. Cuộc họp này kéo dài đến 3 tiếng khiến cô mệt mỏi rã rời chỉ muốn ôm Hải Lam một cái.
Vừa rồi khi tan họp cô có nhận được tin nhắn của Uyển Thư ngắn gọn đầy xúc tích " Đầu giường cải.. Cuối giường hòa ". Vì thế cô quyết định tối nay mần chuyện cuối giường để em không giận nữa, thiếu sự dịu dàng của em làm cô cứ ngứa ngáy.
Hải Lam đau lòng nhìn Tô Uyển Nhi mệt mỏi cũng muốn đến giúp chị đấm bóp. Nhưng những lời của Ngô Thanh Nhu cứa văng vẳng trong đầu cho nên cô quyết định đi tắm trước.
Buổi tối vẫn là sự trầm mặc giữa 2 người. Tô Uyển Nhi vẫn ngồi ghế sofa tiếp tục làm việc còn Hải Lam đã sớm đi ngủ, mắt nhắm nhưng đầu vẫn tỉnh.
Mãi đến 10 Tô Uyển Nhi mới xong công việc, cô nhẹ nhàng đi đến dỡ chăn của Hải Lam lẽn chui vào hết như một tên trộm. Do vẫn chưa ngủ nên Hải Lam nhanh chóng phát hiện kẻ nào đó đột nhập vào chăn của mình, cô giả vờ không để để xem tên đó định làm gì.
Rất nhanh một cánh tay choàng qua eo cô, cánh tay còn lại cũng nhẹ nhàng xoa mặt cô. Môi cảm nhận được tiếp xúc mềm mại ấm áp, tim đập loạn xạ. Mới giận nhau có mấy ngày mà cô cứ tưởng như mấy năm rồi vậy. Cánh môi kia rời khỏi môi cô để lại mùi hương quen thuộc.
Tô Uyển Nhi biết em còn chưa ngủ nhẹ mỉm cười xấu xa. Chắc hẳn em chưa từng nghĩ sẽ làm sự tình này ở phòng bệnh đẩu nhở, chính cô cũng chưa từng nghĩ đến.
Cô nhẹ nhàng chòm lên người em, môi lần nữa kề môi khẻ đưa lưỡi cậy mở hàm răng đưa đầu lưỡi xâm nhập vào trong cùng nhau quấn quýt. Một tay cô nắm lấy tay em, tay còn lại chóng cho sức nặng cơ thể không đè lên người em.
Hai người hôn nhau một hồi lâu hơi thở càng ngày càng gấp gáp, tay Tô Uyển Nhi cũng đã lần vào trong áo xoa bóp đôi nồng đảo căng trò kìa của Hải Lam, trong vô thức nghe được tiếng rên khẻ của em càng làm du͙ƈ vọиɠ cô tăng cao. Lúc định cởi nút áo thứ 3 thì ý thức Hải Lam hoàn tỉnh vội ngăn cánh tay hư hỏng kia lại.
Hải Lam : Nhi định mần gì, đây là bệnh viện em còn là bệnh nhân đó đa.
Tô Uyển Nhi liếm khẻ tai em " Đổi không gian sẽ tăng tình thú rất nhiều".
Hải Lam : Không được, Nhi mau về giường mình ngủ đi. Em mệt mỏi.
Tô Uyển Nhi khẻ cười dùng tay chạm vào nơi mẫn cảm bên dưới của em, rất ướt.
Tô Uyển Nhi : Phản ứng cơ thể của em nói cho Nhi biêt em thích điều này.
Hải Lam : Nhi có thể không lưu manh như vậy được không ?
Tô Uyển Nhi vùi mặt vào cổ em " Nhi chỉ lưu manh chuyện này với mình em ".
Nói xong cô dùng lưỡi liếm cổ em mộ cái. Hải Lam nhẹ run lên, cả tháng nay đúng là 2 người các cô không có chuyện đó nên cơ thể cô cũng rất nhạy cảm. Nhưng mần chuyện thân mật ở địa phương đặt biệt như thế này cô cũng không thể được.
Tô Uyển Nhi biết em ngại vì đây là phòng bệnh nên cũng rất kiên nhẫn vừa dùng lời nói trấn an, vừa dùng hành động để kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Cuối cùng cũng được Hải Lam chấp thuận. Yêu Nhi cô còn không ngần ngại vậy thì còn chuyện gì phải ngại nữa đây.
Hai người hành sự đến tận nữa đêm, Hải Lam mệt lã ngủ đi lúc nào không hay, đều là do Tô Uyển Nhi giúp cô lau mình và mặc quần áo vào. Sau đoa thì ôm cô vào lòng như ôm một bảo vật.
Tô Uyển Nhi suy nghĩ ông bà ta nói quả thật không sai, vợ chồng đầu giường cải nhau cuối gường hòa.