Dường như, trong cõi u minh, luôn có một bàn tay vô hình sắp đặt tất cả.
Độc Cô Tuyệt đêm nay nếu là không trực tiếp làm người giải dược cho Giang Thu Ảnh, cũng không người có thể trách hắn, kể cả nàng. Dù sao, võ công thực sự quá trọng yếu. Nó không chỉ đại diện cho tương lai, cho địa vị, còn cho niềm kiêu ngạo của một nam nhân.
Giang Thu Ảnh không quá đẹp, không quá hiểu biết, không có tài năng. Nhưng kiếp trước kiếp này, ưu điểm lớn nhất của nàng, đó là biết cảm thông. Cho dù lần này Độc Cô Tuyệt, hay A Bạc của nàng, không thể vì nàng mà từ bỏ hết thảy, nàng khẳng định rất buồn rất khổ sở, nhưng tuyệt không trách móc oán hận.
Dù sao, vì một nữ tử mà bỏ qua bản thân kiêu ngạo, nam nhân liệu rằng có mấy người?
Nhưng mà, hắn thực sự làm được! Còn làm rất quyết đoán, không một tia do dự. Cũng không một chút ân hận!
Bởi vậy, lão thiên gia lấy đi của hắn này nọ, lại ban cho hắn một lần thiên đại tạo hóa!
Hợp Hoan Tông, có một cái bí mật, chỉ có tông chủ và người kế nhiệm mới có tư cách để biết. Đó, là về Tuyệt Ái.
Giang hồ không ai không biết, Hợp Hoan Tông thờ xà. Nhưng không mấy người thực sự hiểu được ý nghĩa trong đó.
Xà vốn tính dâm, do chủ yếu sống dưới đất nên đa phần mang cực âm. Lấy tinh khí của xà mà luyện, cho dù là độc hay là dược, phần lớn mang tính âm hàn. Chỉ duy có Tuyệt Ái, do được chế từ mật và gan của loài Huyết xà vương độc nhất vô nhị, nên thuộc loại chí dương.
Hợp Hoan Tông bề ngoài trọng trụy lạc, thực chất nhờ song tu mà ngạo thị, võ công hướng tới thể xác hòa hợp mà thăng hoa nội lực.
Thiếu chủ Hợp Hoan Tông, hoặc người kế nhiệm Tông chủ, từ nhỏ bị hạ Tuyệt Ái. Độc mà là dược, dược lại là độc. Tuyệt Ái bắt y trầm luân vào nhục dục, nhưng không hề khiến y hao mòn thân thể. Ngược lại, nó chí cương chí dương, nên khát cầu càng nhiều càng nhiều vật dẫn âm nhu để bổ trợ.
Nữ đệ tử Hợp Hoan Tông, từ lúc nhập tông đã uống Độc Ái, chính là dược vật cực xứng để hỗ trợ cho Tuyệt Ái. Nói cách khác, nữ đệ tử tông này thực chất đều là đỉnh lô của kế nhiệm tông chủ.
Trương Quân Hữu tu luyện Hợp Hoan đại pháp đến bình cảnh, võ công dậm chân tại chỗ đã hai năm, cho dù song tu với bao nhiêu nữ nhân mang Độc Ái cũng vô dụng, trong lòng nóng nảy không cần nói. Nay gặp được Giang Thu Ảnh thân thể thuần âm, tự nhiên cao hứng vô cùng. Y hạ cho nàng, đúng là Độc Ái, hơn nữa phân lượng không hề ít.
Một lần này, vô tình thành toàn Độc Cô Tuyệt.
Hắn mang thân thể thuần dương, thêm Tuyệt Ái, bản thân vốn đã là chí dương chí cương. Mà Giang Thu Ảnh là thuần âm chi thể, lại bị hạ Độc Ái, vô tình trở thành vật dẫn chí âm chí nhu.
Một cực dương, một cực âm, hoàn hảo khắc.
Một chí cương, một chí nhu, vừa vặn sinh.
Một Tuyệt Ái, một Độc Ái, sinh ra để bổ trợ cho nhau.
Vạn vật đều có tương sinh tương khắc. Chí âm chí nhu, chí dương chí cương, từ tương khắc nhờ có cặp dược vật lại chuyển thành tương sinh. Âm dương hòa hợp, cương nhu tương hỗ, phá rồi lại lập, vô kiên bất tồi.
... ...... ...... ...... .........
Độc Cô Tuyệt chịu đựng thống khổ, tay nắm chặt trường kiếm, trên người vô số vết thương.
Mất máu quá nhiều khiến hắn tái nhợt, đôi môi run run, nhưng ánh mắt lại sắc bén vô cùng. Chấp niệm của hắn chỉ có một, quyết tâm của hắn chỉ có một.
Giết sạch những kẻ này, một tên cũng không để lại.
Đệ tử Hợp Hoan Tông thật sự nhiều lắm, hắn một đường đánh tới, không tiếc sử sát chiêu, bằng mọi cách nhanh nhất có thể, tiêu diệt cả phân đường này.
Hắn nhất định phải làm như vậy. Nay việc Trương Quân Hữu đã chết không giấu được, môn nhân tại phân đà Lăng thành đều lâm vào hỗn loạn. Đến cùng, có những ai biết chuyện y bắt đi Giang thu Ảnh, hắn không thể rõ. Đã thế, chỉ có thể gà chó cũng không chừa. Nếu không, một khi tin tức được truyền đến tổng bộ Hợp Hoan Tông, nàng lập tức đại họa lâm đầu.
Mà hắn, không chừng đến lúc đó, đã không còn có thể hộ nàng.
Hắn không biết những biến đổi trong cơ thể đến cùng là vì nguyên nhân gì, có ý nghĩa gì. Hắn chỉ biết, nếu lão thiên muốn hắn phải chết, hắn cũng không để bất cứ kẻ nào có thể gây nguy hiểm đến nàng còn tồn tại.
Vụt...
Trường kiếm liên tục vung lên, Độc Cô Tuyệt đơn đấu năm người, chỉ công vô thủ, chiêu chiêu đều là sát chiêu, không hề để ý thân thể lại thêm vết thương.
Đau đớn xác thịt có là cái gì? Chỉ cần nghĩ đến nàng có thể gặp một chút nguy hiểm, tâm hắn còn đau gấp trăm lần.
Vụt... thêm một kẻ gục xuống...
Gã nam nhân còn lại, tay phải vừa mới bị Độc Cô Tuyệt chém đứt, liên tiếp lùi về phía sau, nhìn hắn như nhìn thấy ác quỷ, miệng không ngừng kêu gào:
"Làm ơn, làm ơn đừng giết ta... ta, ta có thể tiết lộ một cái tin tức trọng yếu..."
"Nói."
"Ngươi... ngươi trước hứa tha cho ta..."
"Ngươi không có quyền đưa ra điều kiện." Độc Cô Tuyệt lê kiếm, thanh âm lãnh đến cực điểm. Nếu hắn không nhầm, đây là kẻ cuối cùng.
"Ực... ta... ngươi... trước khi ngươi đến, chúng ta có bảy tám người đã tiến vào sâm lâm... ực... trở về tổng đàn báo tin.... aaaaaa... ngươi không thể giết..."
Huyết kiếm lạnh lùng đâm tới, gã trợn mắt, tắt thở.
Độc Cô Tuyệt rút kiếm, lập tức quay người, lao vào sâm lâm