Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1314





Chương 1314:

 

“Nhiệm vụ lần này đúng như trong phòng họp đã nói, cần một cô gái phản ứng nhanh nhạy, thân thủ nhanh nhẹn, nhưng lại phải có dáng vẻ mỏng manh yếu đuối không làm cho địch chú ý, mà trong căn cứ lại không có người phù hợp với yêu cầu như vậy. Lúc đó, tôi đột nhiên nêu ý kiến là vì lần trước từng nhìn thấy cậu mặc đồ con gái, cảm thấy nếu cậu cải trang thành con gái thì chắc chắn sẽ không có sơ hở. Nhưng tôi lại không để ý đến suy nghĩ của lão đại, anh ấy không định để cậu mạo hiểm chuyến này. Dẫu sao thì lần này quân đội đến đây với mục đích là để người của căn cứ XI chúng ta đi nộp mạng, ai đi cũng rất nguy hiểm, chắc chắn lão đại không muốn cậu đi.”

 

Phong Lăng nhíu mày: “Chúng ta đều là thành viên của căn cứ, nhiệm vụ đến thì không thể chối từ. Ai đi chẳng như nhau, tại sao lão đại không định để tôi mạo hiểm chuyến này?”

 

Tiểu Hứa nhăn nhó mặt mày, đột nhiên thấp giọng nói: “Cậu ngốc thật hay giả vờ ngốc vậy?”

 

Phong Lăng không hiểu nhìn anh ta.

 

Tiểu Hứa dứt khoát sáp đến cạnh cô, thấp giọng nói: “Cậu thật sự không nhận ra tâm tư của lão đại đối với cậu sao? Anh ấy đã từng để tâm tới thành viên nào trong căn cứ như thế chưa? Lão đại thật sự rất coi trọng cậu, nói thẳng ra là lão đại thích cậu…”

 

Phong Lăng mờ mịt: “Nhưng tôi là đàn ông mà.”

 

“Vậy thì sao? Xã hội bây giờ, giới tính đã không còn là trở ngại nữa rồi. Mặc dù lão đại đã rất kiềm chế, nhưng mấy người thường ở bên cạnh lão đại như bọn tôi đã sớm nhìn ra. Chắc chắn anh ấy có tình cảm với cậu, chuyện lần này anh ấy sẽ không để cậu đi nộp mạng. Sau khi lão đại rời khỏi phòng họp thì không xuất hiện nữa, có điều tôi nghe nói lão đại đang chấn chỉnh tinh anh trong căn cứ. Những việc có thể sẽ nộp mạng kiểu này có lẽ lão đại sẽ đích thân đi làm.” Nói đến đây, Tiểu Hứa thở dài một tiếng “Lần này đám phần tử khủng bố phải đối phó là cái loại hoang dâm vô độ, theo tôi thấy vẫn nên dùng mĩ nhân kế mới ổn thỏa. Thấy lão đại vì trách nhiệm với căn cứ XI, còn vì danh dự của mấy cụ nhà họ Lệ, lại càng không thể để cậu mạo hiểm mà tình nguyện xả thân vì nghĩa, trong lòng tôi thật sự không yên, thế nên mới đi tìm cậu nói chuyện.”

 

Sau khi nghe Tiểu Hứa nói lão đại thích mình, Phong Lăng rối bời, không biết là đang nghĩ chuyện gì, rồi lại nghe thấy câu lão đại muốn xả thân vì nghĩa, cô kinh ngạc hỏi: “Lẽ nào lão đại định tự mình đóng giả thành nữ?”

 

Khóe miệng Tiểu Hứa co rút: “Cậu cảm thấy một người đàn ông to cao như lão đại mặc đồ con gái có ai không nhận ra anh ấy là nam à? Cậu cho rằng ai cũng giống như cậu, mặc đồ con gái vào là giống hệt con gái?”

 

Phong Lăng: “…”

 

Cô ngừng một chút rồi nói: “Căn cứ XI đã không nhất thiết phải nghe theo sắp xếp của quân đội thì sao không đem nhiệm vụ rõ là nộp mạng này lên trao đổi với cấp trên? Nhất định phải đi mạo hiểm sao? Vậy quân đội để làm gì? Chỉ là đồ trang trí vô dụng thôi hả?”

 

Tiểu Hứa thở dài: “Làm gì có chuyện lão đại bị người quân đội ép buộc, nhưng căn cứ có sứ mệnh của căn cứ. Căn cứ XI là tâm huyết mấy chục năm của nhà họ Lệ, cũng là mạng sống của nhà họ Lệ. Anh ấy có thể dễ dàng thỏa hiệp nhưng không thể dễ dàng để danh tiếng của căn cứ XI bị chôn vùi bởi miệng lưỡi của kẻ khác. Chuyện nên làm anh ấy nhất định sẽ làm dù có thể phải trả giá bằng tính mạng, nhưng nhiệm vụ cho chúng ta có cái nào là nhẹ nhàng an toàn đâu? Không có nguy hiểm nhất chỉ có nguy hiểm hơn…”

 

Nói đến đây, Tiểu Hứa lại lắc đầu: “Thật ra tôi nói nhiều như vậy chỉ là muốn nói cho cậu biết, lão đại thật sự luôn suy nghĩ cho mỗi thành viên, chỉ trừ bản thân mình… Tình hình hiện tại, Phong Lăng à, mặc dù lão đại không cho phép cậu cùng tham gia hành động, nhưng tôi cảm thấy lần này cậu có thể đóng vai trò quan trọng. Lão đại và nhóm tinh anh của căn cứ chúng ta có thể quay về an toàn hay không, tất cả đều dựa vào cậu.”

 

Không thấy Phong Lăng nói gì, Tiểu Hứa đột nhiên quay người đi vào trong, xách một cái túi ở dưới chân cầu thang đến: “Vừa nãy tôi sợ quá đột ngột nên không cầm nó trên tay. Tôi cũng nói nhiều như vậy rồi, giờ tôi giao nó cho cậu, đi hay không là do cậu quyết định, khi về tôi sẽ nhắn tin vị trí tập hợp thực hiện nhiệm vụ cho cậu.”

 

Không đợi Phong Lăng trả lời, Tiểu Hứa đã quay người đi mất.

 

Phong Lăng không biết rốt cuộc trong chiếc túi này có thứ gì mà Tiểu Hứa phải bí mật hẹn cô ra ngoài, lại còn đặc biệt đưa cho cô.

 

Dùng tay ước lượng chiếc túi một lát, sau đó cô mở nó ra nhìn vào bên trong. Sau khi thấy những thứ ở trong, cô lập tức đóng chiếc túi lại, khuôn mặt dần nóng bừng lên. Nhìn Tiểu Hứa đã đi xa, cô xách túi xoay người bước lên tầng.

 

Về tới phòng, cô lại nhìn chiếc túi trong tay, rồi đổ tất cả những thứ bên trong lên giường.

 

Một chiếc váy trắng được thiết kế rất đẹp và sành điệu, lại còn là váy hai dây. Ở phần dưới của váy có một vòng tròn bằng ren trắng mờ trông vô cùng dễ thương. Điều quan trọng là còn có một bộ nội y màu nude, nhìn cỡ áo ít nhất cũng phải C cup. Cô mặc nó lên người sẽ không quá to, nhưng cũng không nhỏ đến mức khiến người ta hoài nghi.

 

Còn nữa…

 

Một thứ gì đó màu da được làm từ silicon trông mềm mại đáng kinh ngạc…

 

Nói một cách đơn giản là sợ cô mặc đồ vào xong sẽ không giống phụ nữ, hoặc là sợ cô đeo hai quả bóng nước thật khoa trương giống như lần trước, cho nên mới mua cho cô một cặp silicon!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv