Cô đến cửa phòng VIP của Hàn Thiên Viễn, quả nhiên cảnh tượng cụng ly ban đầu đã trở thành tiếng thở dồn dập của các đôi nam nữ. Xen lẫn tiếng thở dốc của đàn ông là tiếng rên rỉ khe khẽ của phụ nữ.
Bên cạnh có phục vụ bàn trong quán bar đi ngang qua, Hạ Mộc Ngôn cong môi cười với cậu ta, sau đó thản nhiên đặt hai tờ 100 đồng lên khay rượu trước mặt cậu ta.
“Làm phiền cậu đây giúp tôi một việc. Tôi tới đây theo dõi bạn trai cũ, anh ta bắt cá hai tay với mấy cô gái, vừa lăng nhăng lại vừa tuyệt tình. Tôi theo anh ta lâu vậy mà lại bị đối xử thế này, thật sự tức không chịu nổi nên mới đến đây xem thử. Lúc vào đưa rượu, cậu có thể tiện tay chụp lén bên trong giúp tôi không. Chỉ cần chụp được góc đẹp, tôi sẽ cho cậu thêm 300 đồng.”
Hạ Mộc Ngôn cười thật tươi. Cô vốn có gương mặt tuyệt sắc khuynh thành, dưới ánh đèn neon lập lòe mập mờ bên ngoài phòng VIP, phục vụ bàn trẻ tuổi lập tức bị hút mất ba hồn bảy vía, đáp lời: “Chụp hình thì được, nhưng cô tuyệt đối đừng để ông chủ của chúng tôi phát hiện nhé, nếu không tôi sẽ mất việc đấy.”
“Cậu yên tâm, đây là chuyện riêng của tôi, tôi sẽ giữ bí mật. Sau khi cậu gửi ảnh cho tôi xong thì hãy xóa hình ngay, tuyệt đối sẽ không bị liên lụy.” Hạ Mộc Ngôn vừa nói vừa nháy mắt với cậu ta mấy cái, huơ huơ tiền trong tay với cậu ta.
Lúc này phục vụ bàn mới gật đầu, lấy điện thoại trong túi đặt ở chỗ khuất trên khay rồi gõ cửa đi vào.
Cửa lập tức mở ra, Hạ Mộc Ngôn không đi vào mà đứng bên tường. Nhưng cô vẫn nghe được âm thanh giao hợp dường như đã sớm điên cuồng của cặp nam nữ bên trong. Rõ ràng hiệu quả của thuốc này rất nhanh.
Ha, cô đã đặc biệt bỏ ra một số tiền lớn để mua loại thuốc giống y đúc tối qua mà.
Phục vụ bàn đi vào mấy phút đã đi ra. Lúc đi ra, ánh mắt cậu ta có phần không được tự nhiên. Dù sao cảnh tượng bên trong cũng quá ư là…
Trong nhà vệ sinh, Hạ Mộc Ngôn giấu tên gửi tất cả những tấm ảnh chụp Hàn Thiên Viễn và cô minh tinh hạng ba đang đè lên nhau đến email công cộng của Tập đoàn Hàn thị. Sau đó, cô lại tiện thể gọi thêm một cuộc điện thoại.
“Alo? Cô Hạ?”
Người nghe máy là một phóng viên truyền thông báo chí Hạ Mộc Ngôn từng quen biết. Hiện giờ người đó đã thăng chức làm Tổng biên tập của tuần san Bát Quái, thích nhất là viết những vụ scandal trăng hoa trong các gia đình quyền thế. Hơn nữa tỷ lệ lan truyền của các bài báo rất cao.
“Tiết lộ cho anh một tin, mà anh có đến hiện trường kịp thời hay không thì phải xem bản lĩnh của anh.” Giọng Hạ Mộc Ngôn rời rạc: “Có người báo rằng Hàn Thiên Viễn đang chơi thuốc và chơi gái ở quán bar. Đối tượng là nữ phụ của phim truyền hình đang nổi cách đây không lâu. Cảnh sát cũng sắp đến bắt người rồi. Tin tức lớn thế này, anh phải nắm bắt thời gian.”
“Quán bar nào?!” Đối phương lập tức cất cao giọng, giống như sợ bỏ lỡ một tin tức lớn.
Hạ Mộc Ngôn lạnh lùng nhếch môi: “Quán bar Mê Dạ, thành Đông.”
Dứt lời, cô trực tiếp cúp máy rồi ngoái đầu lạnh nhạt nhìn về phía phòng VIP sắp rối tung rối mù.
Chắc chắn truyền thông sắp đến, cô biếng nhác nhìn vào màn hình điện thoại di động, bấm 110 báo cảnh sát. Một vở kịch hay trong gia đình quyền thế làm kinh động đến truyền thông và cảnh sát thế này, phải gây thêm náo nhiệt mới vui.
Hạ Mộc Ngôn quay người ra khỏi nhà vệ sinh. Bất chợt, thoáng thấy một bóng người đi ngang qua bên trái, cô dừng mắt lại.
Cô không ngờ lại gặp hắn ở đây. Lần trước ở chỗ Hạ Điềm cô cũng thoáng nhìn thấy hắn trong bệnh viện.
Chắc hẳn người kia không chú ý đến cô. Hạ Mộc Ngôn dời mắt đi, xoay người ra khỏi quán bar.
***
Hạ Mộc Ngôn ngồi cạnh cửa sổ trong một quán cà phê gần đó, vừa bình thản uống cà phê sữa vừa xem kịch hay.
Truyền thông đến hiện trường nhanh hơn cảnh sát năm phút. Chỉ trong một thời gian ngắn, báo chí không chỉ chụp được vẻ phóng đãng không tưởng tượng được của công tử tập đoàn Hàn thị, Hàn Thiên Viễn, mà còn chụp được scandal nữ diễn viên hạng ba chơi thuốc phiện, cũng như chứng thực chuyện Hàn Thiên Viễn hút thuốc phiện chơi gái rồi bị bắt trong quán rượu.
Hàn Thiên Viễn quần áo xộc xệch bị lôi ra khỏi quán rượu. Mặt mũi hắn vẫn còn chưa tỉnh táo, bộ dạng chật vật nhếch nhác, nhìn ghê tởm đến tột cùng.
Chứng kiến toàn bộ mọi việc xong thì cà phê trong ly của Hạ Mộc Ngôn cũng đã nguội.